HOA HONG^ TRẮNG ********************** Vì hồng trắng giờ đã đi lầm
Sang bước đường chông gai thử thách
Tim hồng vẫn thường hay bảo mách
Ở chốn kia có bóng người chông
Vì ngày xưa tình mãi mông lung
Giờ thì đã chẳng còn chi nữa
Xin chàng hãy đừng nên ngã ngửa
Đừng lệ sầu từng bữa chờ chông
Đừng mong chi tình em lông bông
Đừng hi vọng mà lòng thêm nhói.
Mình hồng trắng biết người thương nói
Biết rằng người yêu chỉ em thôi
Nhưng giờ thì tình đã chia đôi
Nhành hồng trắng giờ tàn hết đỗi
Chẳng người ngọc , chẳng hôn tân nữa
Chẳng tươi mềm như độ xuân sang
Giờ chiều thu xác lá hoang tàn
Giờ chấm hết , em không về nữa.
Thôi hương say nhốt vào tim nhớ
Chớ mở lòng dạ lại đớn đau
Hãy coi hồng bạc trắng như vôi
Như sương khói tan dần đêm thu tới