TÂM SỰ RIÊNG
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 29 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 424 bài trong đề mục
Bé Lười 15.09.2010 10:01:56 (permalink)
0
x
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:15:38 bởi beluoi >
#1
    Bé Lười 15.09.2010 10:51:36 (permalink)
    0
    x
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:16:36 bởi beluoi >
    #2
      Bé Lười 15.09.2010 10:54:26 (permalink)
      0
      x
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:16:53 bởi beluoi >
      #3
        Bé Lười 15.09.2010 11:27:05 (permalink)
        0
        x
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:17:03 bởi beluoi >
        #4
          Bé Lười 15.09.2010 13:23:05 (permalink)
          0
          x
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:17:25 bởi beluoi >
          #5
            Bé Lười 15.09.2010 14:59:04 (permalink)
            0
            x
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:17:54 bởi beluoi >
            #6
              Bé Lười 15.09.2010 15:02:42 (permalink)
              0
              x
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:18:44 bởi beluoi >
              Attached Image(s)
              #7
                Bé Lười 15.09.2010 15:07:00 (permalink)
                0
                x
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:22:18 bởi beluoi >
                #8
                  LưuLuyen 15.09.2010 20:06:31 (permalink)
                  0


                  Trích đoạn: beluoi

                  EM LAM MẤT  .......
                   
                  Em đã làm mất câu thơ em viết trong thầm lặng
                  Viết trong nỗi buồn ,trong tuyệt vọng cô đơn
                  Nỗi buồn kia còn chết ngấy trong lòng
                  Và chẳng hiễu vì sao lai như thế.
                   
                  Em làm mất câu thơ trong làn gió
                  Chỉ thổi nhẹ rồi tan biến nơi nao
                  Chỉ lặng im bao tiếng nất nghẹn ngào
                  Lời thơ đó anh không được nghe anh hỡi.
                   
                  Em làm mất lời thơ còn vụng dại
                  Gửi đến người biết bao nỗi tâm tư
                  Những vần thư em dồn hậm hừ
                  Giờ đi rồi , chẳng đọng lại anh hỡi.
                   
                  Biết chăng anh lời thơ muốn thầm trách
                  Trách rằng người sao chẳng biết chi em
                  Chẳng để em , em làm gì đi nữa
                  Chỉ biết mình , mình quyết định mà thôi.
                   
                  Một mình em vẫn vơ mãi không nguôi
                  Em không biết chạy hướng nào cho đúng
                  Lúc nhớ anh làm tim em trống rỗng
                  Lúc cồn cào như xé nát tâm tư.
                   
                  Có lúc như con tim mình muốn hư
                  Muốn xóa vết hình anh trong tim nhớ
                  Muốn thả trôi bao kỷ niệm vụn vỡ
                  Thả tâm hồn cùng mây gió trời chăng.
                   
                  Biết chăng anh tim hỗn loạn muôn phần
                  Xin người chớ làm tim em rạn vỡ
                  cầu mong sao tâm hồn mình hãy nỡ
                  Những nụ cười , hồn của những lời thương.



                  Khơi Dậy Nỗi Niềm

                  Ta vẫn theo em trong đêm dài trăn trỡ
                  Nghe những lời tâm sự thuở đợi chờ
                  Hiểu những câu trách móc rất vu vơ
                  Vì ta biết em còn thương người đó

                  Ta chỉ biết theo em từng bước nhỏ
                  Muốn sẻ chia nhưng khó nói ra lời
                  Muốn ủi an nhưng lại chẳng ra hơi
                  Nên câm lặng vì vẫn là chiếc bóng

                  Ta thấy em có những điều tuyệt vọng
                  Những đau thương khi nhớ đến người tình
                  Bao đêm tàn không thấy ánh bình minh
                  Đễ giọt lệ lăn dài trên má ngọc

                  Ta thấy em biết bao lần vụt khóc
                  Trải nỗi buồn trên những đoạn thơ sầu
                  Trộn yêu thương vào trong những niềm đau
                  Rồi nức nở những đêm về cô quạnh

                  Trong âm thầm ta vẫn theo bên cạnh
                  Nhận giọt sầu rơi từ môi mắt em
                  Vẫn ru em vào giấc ngủ êm đềm
                  Rồi lặng lẽ ru ta đời chiếc bóng
                  #9
                    Bé Lười 15.09.2010 21:49:15 (permalink)
                    0
                    cx
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:22:10 bởi beluoi >
                    #10
                      LưuLuyen 15.09.2010 23:45:55 (permalink)
                      0


                      Trích đoạn: beluoi


                      Khơi Dậy Nỗi Niềm

                      Ta vẫn theo em trong đêm dài trăn trỡ
                      Nghe những lời tâm sự thuở đợi chờ
                      Hiểu những câu trách móc rất vu vơ
                      Vì ta biết em còn thương người đó

                      Ta chỉ biết theo em từng bước nhỏ
                      Muốn sẻ chia nhưng khó nói ra lời
                      Muốn ủi an nhưng lại chẳng ra hơi
                      Nên câm lặng vì vẫn là chiếc bóng

                      Ta thấy em có những điều tuyệt vọng
                      Những đau thương khi nhớ đến người tình
                      Bao đêm tàn không thấy ánh bình minh
                      Đễ giọt lệ lăn dài trên má ngọc

                      Ta thấy em biết bao lần vụt khóc
                      Trải nỗi buồn trên những đoạn thơ sầu
                      Trộn yêu thương vào trong những niềm đau
                      Rồi nức nở những đêm về cô quạnh

                      Trong âm thầm ta vẫn theo bên cạnh
                      Nhận giọt sầu rơi từ môi mắt em
                      Vẫn ru em vào giấc ngủ êm đềm
                      Rồi lặng lẽ ru ta đời chiếc bóng

                      _____________________________

                      Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
                      Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
                      Lưu Luyến


                      ***********************

                      Nếu biết rằng em vẫn hay thường khóc
                      Sao người còn cộc lốc nói không thương
                      Không vấn vương, không còn có bước đường
                      Còn không muốn em kề ngay bên cạnh.

                      Nếu biết em ,tim đang nát tanh bành
                      Vì lời nói , thốt trong anh cay đắng
                      Tâm hồn em, đang ngày càng gắng gượng.
                      Đợi người thương , rồi mai sẽ quay về.

                      Nếu biết rằng không thể thiếu dáng em
                      Sao lại bước đằng sau như chiếc bóng
                      Sao không buông lời êm diu trong lòng
                      Để tay nắm , xiết chặt thêm anh hỡi.

                      Để từng ngày đừng trở nên chới với
                      Đừng để em cứ lệ ướt nhạt nhòa
                      Hãy để cho chim muông hát hòa ca
                      Theo nhịp thở ,cua mùa xuân hạnh phúc.

                      Anh hỡi anh em vẫn đợi anh nhé
                      Đợi mưa về , trong cơn gió mùa thu
                      từng đêm ru , bao giấc ngủ mộng du
                      Làn hơi âm vẫn mãi hoài lan tỏa


                      Nếu không là chiếc bóng

                      Kiếp xưa kia ta, dấu hiệu bất tường
                      Nên kiếp này đã hóa thân làm chiếc bóng

                      Nếu như ta không còn là chiếc bóng
                      Sẽ dìu em đi suốt đoạn đường trần
                      Sẽ đưa em qua các nẻo phong vân
                      Rồi xây một lều tình bên bến mộng

                      Nếu như ta không còn là chiếc bóng
                      Sẽ yêu em như biển cả bao la
                      Sẽ cùng em hát những bản tình ca
                      Sưởi ấm em bằng trái tim rực lửa

                      Viết tặng em bài tình thơ muôn thuở
                      Đem yêu thương kết làm nệm em nằm
                      Kéo mây trời làm gối mộng trăm năm
                      Gôm tinh tú vào mắt em ngời sáng

                      Nếu như ta không còn là chiếc bóng
                      Ta sẽ buồn mỗi lúc vắng xa nhau
                      Ta sợ đau thương , thất vọng, u sầu
                      Sợ không biết nơi đâu là hạnh phúc

                      Ta vĩnh viễn vẫn muốn là chiếc bóng
                      Để muôn đời được sống mãi bên em
                      #11
                        Bé Lười 16.09.2010 02:27:54 (permalink)
                        0
                        x
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:23:05 bởi beluoi >
                        #12
                          Bé Lười 16.09.2010 02:37:49 (permalink)
                          0
                          x
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 00:24:14 bởi beluoi >
                          #13
                            LưuLuyen 16.09.2010 06:10:40 (permalink)
                            0

                            Muốn chiếc bóng nói

                            Em muốn anh phải nói ra hết
                            Những tâm tư nhốt chặt trong lòng
                            Sao anh hoài mãi cứ lòng vòng
                            Theo suốt em tới sang kiếp khác.

                            Chiếc bóng ơi , sao mà thương quá đỗi
                            Khi lúc buồn ta chẳng biết nói ai
                            Chỉ có bóng đứng cạnh ta thôi
                            Nhưng buồn lắm bóng chỉ nghe ta nói

                            Chiếc bóng ơi , ta muốn người lên tiếng
                            Sưởi ấm lòng khi giá rét đêm đông
                            Ta mưốn ôm người mãi vào lòng
                            Rồi thủ thỉ lời thương dịu ngọt

                            Chiếc bóng ơi sao mà yêu da diết
                            Chỉ có my ở cạnh ta thôi
                            Mỗi khi bưồn ta thấy đơn côi
                            My chỉ lặng, đứng im một chỗ

                            My có biết, my vô tình lắm lắm
                            Chẳng giỗ dành cho ta chỉ một câu
                            Chỉ mình ta thức trọn với canh thâu
                            Mang tâm sự trút vào đâu giờ nữa


                            Vẫn Chưa Nói Được

                            Ta một kiếp, trời cho làm chiếc bóng
                            Vì một nửa ngu ngơ
                            Và một nửa đã khù khờ
                            Nên cả đời ta vẫn mãi đợi chờ
                            Người con gái giải lời nguyền "Chiếc Bóng"

                            Vẫn chỉ biết ước ao và mơ mộng
                            Thốt bao lời ngọng ngịu chằng thành câu
                            Lời yêu thương phải biết cách bắt đầu
                            Ta khờ khao để sầu lên tới đỉnh

                            Ta không thể đi ngược dòng định mệnh
                            Nên nghẹn ngào nghe tim mạch trào dâng
                            Vẫn là ta , một chiếc bóng ân cần
                            Theo em mãi, chia san niềm tâm sự

                            Ta quên bẵng khi nào cần tha thứ
                            Lại ngu ngơ nên chẳng biết dỗ dành
                            Để vuột đi biết bao cuộc tình xanh
                            Từ dạo ấy ta về trong im lặng

                            Đừng bắt ta thốt nên lời khờ khạo
                            Muôn đời ta là bóng ảo mà thôi

                            #14
                              Bé Lười 16.09.2010 10:24:13 (permalink)
                              0
                              TRÚT BỎ MUỘN PHIỀN


                              Ta là gió của thảo nguyên xanh mướt
                              Dạo khung trời , ta ngắm cảnh bao la
                              Khoảng riêng ta , giờ dứt bỏ đi xa
                              Chỉ còn tiếng hát ca vui cảnh mới.

                              Trái tim tôi  không nhốt vào ngục tối
                              Giờ mở lối tự tìm tới khoảng không
                              Ánh bình minh sọi rọi vào không trung
                              Thoảng gió mát, làm hồn ta say đắm

                              Gạt bỏ hết những niềm riêng thăm thẳm
                              Cái u sầu , cái ảm đạm thường mang
                              Giờ còn ta với cảnh sống bình thường
                              chẳng có gì làm ta buồn được nữa.

                              Tự bao giờ ta yêu hương của đất
                              Mùi ẩm ướt nơi ta thấy hàng ngày
                              Nhưng hôm nay sao mà yêu biết mấy
                              Vì quanh đây còn nhiều cái cần yêu.
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 29 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 424 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9