TÂM SỰ RIÊNG
ƯỚC
Ngày ấy em đi dạ luyến mang
Bao ân, bao ái dây tơ vàng
Đôi tay níu giữ muốn không cách
Chiều tím hạ buồn lòng xốn xang.
Tương lai phía trước đành phải xa
Ở chốn miền xa tim khóc òa
Còn anh chốn ở quê nghèo cũng
Tìm mảnh trăng tà gửi sầu thương.
KHông biết ngày nào khỏi thầm vương
Chung tay hai đứa bước chung đường
Nỗi đau Oanh yến lạc muôn nẻo
Đặm trường xa cách bao đau thương.
Hãy Quên
Chỉ vô tình trên phố đông qua
Xe đông nghịt tắc đường đi lại
Em với anh lỡ tay chạm phải
Đứng lặng thinh hồn chết cả hai.
Kể từ đó chẳng ai gặp ai
Dù mưa gió nắng phai màu áo
Dù cho đông lạnh căm lòng não
Dù xuân về chim hót hoan ca
Thì đôi ta vẫn hoài cách xa
Không nợ phận chúng ta chỉ thế
Thì anh ơi đừng nên kể lể
Để lòng yêu chớm có vết thương.
Giờ hạ về mùa mưa lại vương
Nhìn hạ buồn phượng rơi màu máu
Như tình đầu muốn tìm chốn náu.
Để quên đi hạnh phúc chớm đầu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2010 21:52:27 bởi beluoi >
Nếu Yêu em
Em chỉ là cô gái nhỏ sương mai
Chẳng biết gì tới tình yêu đẹp đẽ
Con người em không phải là bức vẽ
Với ngàn hoa , dòng suối mát trong ngần
Em chỉ là cô gái của non xanh
Bạn cỏ cây và muôn ngàn hoa lá
Suốt đời em giống con nhện vội vã
Nhả tơ dăng chằng chit chẳng đường ra.
Và đêm ngày em nghe suối hát ca
Cùng bướm ong khoe sắc xuân trên lá
Bạt ngàng cây đung đưa theo muôn ngả
Hòa hát cùng những khúc nhạc hoang vu.
KHi đêm đến chốn em không âm u
Vì đom đóm rộn rực đèn nhấp nháy
Ôi yêu quá nơi quê em biết mấy
Làm sao đi , không vướng bận chốn này.
Nếu yêu em xin ở lại nơi đây
Cùng em gây nên nầm xanh tươi mới
Xây cho đời những cây xanh vời vợi
Rừng vi vu nối tiếp rừng vi vu.
Buông ra
Dĩ vãng trong ai không nhạt nhòa
Vì thời gian cánh chưa đủ xa
Mây trời có lúc hợp tan biến
Vì gió thổi ngang bay là là.
Quá khứ trong ta hãy xua ra
Giữ hồn thoáng ngợp vươn ra xa
Đừng ôm đau đáu nhìn nguyệt lạnh
Quá khứ xa xưa bỗng nhạt nhòa.
Lỡ
Một chiều thu mưa rơi nhè nhẹ
Dưới phố quen chẳng lá bên hè
Chiều thu vàng không có xác ve
Chỉ có tiếng chim kêu về tổ
Anh với em vô tình chạm chỗ
Lối ngõ quen nhiều quá người vô
Bỗng hai ta chẳng biết lối mô
Để rẽ bước mỗi người một ngả
Anh bảo em " tình yêu buông thả
Vì trời se duyên kiếp dôi ta
Nên em đừng chớ có ngại nha"
Hai má em ửng hồng lên quá.
Mưa vẫn rơi xuống đôi vai nhỏ
Tà áo dài như muốn cầm tay
Lòng nao nao nghỉ tới ngày mai
Anh sắp đi về nơi xa mãi
Nên dặn lòng đừng nên muốn mãi
Lỡ bàn tay đơn chiếc bàn tay
Để sau này khỏi nhớ dài dài
Để anh về không luyến vướng bận.
Giờ hai ta không nên vương vấn
Chiếc dù che anh gửi nơi em
Anh đã đi về với rừng đêm
Cùng súng đạn quân thù trước mặt
Em đợi dài tình mang góp nhặt
Xây thành đường hoa pháo đỏ tươi
Để đợi ngày anh về nắng vui
Sánh vai bước chung nhau nhà mới
Nào ngờ đâu xoay vần quay lại
Nghe được anh chẳng trở về
Lòng em bỗng ôi lạnh tái tê
Lệ tuôi ướt với trăng đêm lạnh
Trích đoạn: beluoi
Nếu Yêu em
Em chỉ là cô gái nhỏ sương mai
Chẳng biết gì tới tình yêu đẹp đẽ
Con người em không phải là bức vẽ
Với ngàn hoa , dòng suối mát trong ngần
Em chỉ là cô gái của non xanh
Bạn cỏ cây và muôn ngàn hoa lá
Suốt đời em giống con nhện vội vã
Nhả tơ dăng chằng chit chẳng đường ra.
Và đêm ngày em nghe suối hát ca
Cùng bướm ong khoe sắc xuân trên lá
Bạt ngàng cây đung đưa theo muôn ngả
Hòa hát cùng những khúc nhạc hoang vu.
KHi đêm đến chốn em không âm u
Vì đom đóm rộn rực đèn nhấp nháy
Ôi yêu quá nơi quê em biết mấy
Làm sao đi , không vướng bận chốn này.
Nếu yêu em xin ở lại nơi đây
Cùng em gây nên nầm xanh tươi mới
Xây cho đời những cây xanh vời vợi
Rừng vi vu nối tiếp rừng vi vu.
Cám ơn beluoi với một bài thơ dễ thương nhé! Rất vui vì được bạn ghé thăm. Mong còn gặp lại!
Xin được hoạ lại beluoi bài thơ nhé!
Xuân Này Có Em
Anh sẽ yêu em suốt đời này
Trao cả ân tình lẫn đắm say
Dâng cả con tim đang bỏng cháy
Cùng em xây đắp mộng sum vầy
Anh sẽ bên em suốt cuộc đời
Cùng nhau mơ tưởng chuyện xa xôi
Cùng nhau chung một niềm hạnh phúc
Sánh bước bên nhau giữa đất trời
Anh sẽ cùng em thăm chốn xưa
Nơi mà kỷ niệm đã xa mờ
Hai ta sẽ gieo mầm hạt mới
Tô lại vùng trời xanh ước mơ
Em ạ! Xuân nay anh sẽ về
Thăm lại mẹ hiền thăm chốn quê
Anh nhờ cậy mẹ sang ăn hỏi
Xuân sang anh sẽ dước em về
Cám ơn beluoi với một bài thơ dễ thương nhé! Rất vui vì được bạn ghé thăm. Mong còn gặp lại!
Xin được hoạ lại beluoi bài thơ nhé!
Xuân Này Có Em
Anh sẽ yêu em suốt đời này
Trao cả ân tình lẫn đắm say
Dâng cả con tim đang bỏng cháy
Cùng em xây đắp mộng sum vầy
Anh sẽ bên em suốt cuộc đời
Cùng nhau mơ tưởng chuyện xa xôi
Cùng nhau chung một niềm hạnh phúc
Sánh bước bên nhau giữa đất trời
Anh sẽ cùng em thăm chốn xưa
Nơi mà kỷ niệm đã xa mờ
Hai ta sẽ gieo mầm hạt mới
Tô lại vùng trời xanh ước mơ
Em ạ! Xuân nay anh sẽ về
Thăm lại mẹ hiền thăm chốn quê
Anh nhờ cậy mẹ sang ăn hỏi
Xuân sang anh sẽ dước em về
Quê em đó
Anh biết không quê em nghèo lắm
Suốt bốn mùa chân lấm, tay bùn
Mùa đông đến lạnh giá mưa phun
Khi hè tới nắng to khô đất.
Anh biết không quê em chật vật
Mùa lũ về nhà sập mênh mông
KHi lúa thơm đang trỗ đồng đồng
Heo may đến thổi bay hạt phấn
Những mẹ già quanh năm cần mẫn
Với bát cơm dưa mắm nuôi con
Tuổi thơ dài bao nỗi gian truân
Manh áo mỏng cựa thân đông tới
Thương quê mẹ nhiều đêm vời vợi
Con ra đi không hẹn ngày về
Những đêm dài buồn lắm lê thê
Thương lắm lắm biết sao nói hết.
Gặp được anh em nào đâu biết
Anh yêu nhiều chẳng thiếu dược em
Vậy anh xem quê em đó nghen
Có về nổi ươm mầm sống mới ?
Nếu không được em không kêu gọi
Anh hãy đi về với yêu thương
Con người anh khó lắm đoạn trường
Chắc không về quê em đâu nhỉ ?
Trích đoạn: beluoi
Cám ơn beluoi với một bài thơ dễ thương nhé! Rất vui vì được bạn ghé thăm. Mong còn gặp lại!
Xin được hoạ lại beluoi bài thơ nhé!
Xuân Này Có Em
Anh sẽ yêu em suốt đời này
Trao cả ân tình lẫn đắm say
Dâng cả con tim đang bỏng cháy
Cùng em xây đắp mộng sum vầy
Anh sẽ bên em suốt cuộc đời
Cùng nhau mơ tưởng chuyện xa xôi
Cùng nhau chung một niềm hạnh phúc
Sánh bước bên nhau giữa đất trời
Anh sẽ cùng em thăm chốn xưa
Nơi mà kỷ niệm đã xa mờ
Hai ta sẽ gieo mầm hạt mới
Tô lại vùng trời xanh ước mơ
Em ạ! Xuân nay anh sẽ về
Thăm lại mẹ hiền thăm chốn quê
Anh nhờ cậy mẹ sang ăn hỏi
Xuân sang anh sẽ dước em về
Quê em đó
Anh biết không quê em nghèo lắm
Suốt bốn mùa chân lấm, tay bùn
Mùa đông đến lạnh giá mưa phun
Khi hè tới nắng to khô đất.
Anh biết không quê em chật vật
Mùa lũ về nhà sập mênh mông
KHi lúa thơm đang trỗ đồng đồng
Heo may đến thổi bay hạt phấn
Những mẹ già quanh năm cần mẫn
Với bát cơm dưa mắm nuôi con
Tuổi thơ dài bao nỗi gian truân
Manh áo mỏng cựa thân đông tới
Thương quê mẹ nhiều đêm vời vợi
Con ra đi không hẹn ngày về
Những đêm dài buồn lắm lê thê
Thương lắm lắm biết sao nói hết.
Gặp được anh em nào đâu biết
Anh yêu nhiều chẳng thiếu dược em
Vậy anh xem quê em đó nghen
Có về nổi ươm mầm sống mới ?
Nếu không được em không kêu gọi
Anh hãy đi về với yêu thương
Con người anh khó lắm đoạn trường
Chắc không về quê em đâu nhỉ ?
Quê Hương Anh Quê anh ở mạn sông Hồng Quanh năm chở nặng trong lòng phù sa Cũng từng đói khổ mà ra Nhưng anh yêu quý gọi là Quê Hương Tuy giờ xa cách muôn phương Trong tim anh vẫn nhớ thương quê nhà Nhớ từng câu hát lời ca Nhớ bữa cơm có mẹ già đợi mong Nhớ mùa lúa trổ đòng đòng Nhớ cái giá lạnh mùa Đông run người Nhớ giọng nói nhớ nụ cười Luôn luôn ấm áp của người Cha yêu Anh nhớ lắm những buổi chiều Cùng dăm đứa bạn thả diều, chơi khăng Anh nhớ cả những đêm trăng Nhớ đám trẻ nhỏ dung dăng trước thềm Anh nhớ bạn, anh nhớ em Làm sao tỏ hết nỗi niềm anh đây Mong em nhớ lấy điều này Quê Hương anh viết mỗi ngày trong tim
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2010 09:27:33 bởi bluestarhcm11 >
Được không anh ?
Chúng ta chung cảnh bốn mùa
Đông về lạnh giá, xuân về rực hoa
Thu vàng rặng liễu ngâm nga
Hạ trắng sương phủ mãi là yêu thương.
Mẹ già còm cõi dặm trường
Một thân lạnh giá muôn đường ai lo
Em sợ lắm lúc quanh co
Một thân lẻ bóng , lỡ làng ai trông.
Một mai theo mái xuôi dòng
Biết về sao nổi mẹ trông mẹ chờ.
Nhìn sông lòng nước lững lờ
Em thương quê lắm biết giờ làm sao
Hay anh chờ lại mùa sau
Khi mùa hoa cải nở màu vàng xinh
Bông sen nở rực đầu đình
Nhện giăng ô Thước chúng mình sánh đôi.
Trầu xanh quện trắng màu vôi
Cau tròn sai trái tiêm đôi phượng hoàng
Bà con cô bác họ hàng
Sẽ cùng nhau chúc chúng mình bền lâu.
Em nghĩ như thế có sâu.
Hay anh ngần ngại chỗ nào nữa đây
Ý em như thế có hay
Mạn phép ý kiến cho em thỏa lòng ?
Nối Lời yêu
Cho em xin nối lời yêu nhé
Khi yêu rồi chẳng né giận nhau
Như trái tim không cùng nhịp đau
Lỡ lệch hướng , lỡ nhầm đường đó.
KHi yêu nhau ta không cau có
Không tìm lại ký ức đau thương
Mà chung tay cùng sát đêm trường
Cùng vượt lên đỉnh cao hạnh phúc
KHi yêu nhiều đôi lần có lúc
Khóc oán than như mưa lũ mùa hè
Có tiếng nấc đau lòng tái tê
Và bốn bề mây đen phủ kín.
Nhưng có khi còn lắm bịn rịn
KHi người thương sắp phải rời xa
Ta chẳng muốn tay tự buông ra
Để đêm đông soi trong nguyệt lạnh.
Ta chỉ muốn giận hờn mau tạnh
Lối đường quen sánh bước chung về
Để thấy mùa xuân mãi mân mê
Ngợp hoa dăng phủ hồng ngõ cũ
Niềm vui
Cuối cùng anh cũng hiểu được em
Những dằn vặt trong đêm cất kín
Bất lâu nay tim em chết lịm
Bởi người xa không gặp giải bày
Giờ thì em tâm hết rức ray
Nỗi phiền kia bao ngày lịm tắt
Em với anh máu trôi liền mạch
Không ngưng đọng bờ chắn nữa rồi
Em bây giờ không còn đơn côi
Không còn lo anh buồn trách tội
Bởi vì anh hiểu ra không vội
Trách phận em lỡ bội người xưa
Em bây giờ không còn cơn mưa
Khi đêm về ỉ ôi sầu nhớ
Để lòng em bây giờ chợt vỡ
Hạnh phúc nào nghẹn đắng đầu môi.
Và anh ơi đôi ta lỡ rồi
Duyên trời se không nơi cột giữ
Vì chúng ta có duyên không nợ
Đừng giận lòng, đừng trách phận ai.
Như dòng sông lúc cạn lúc vơi
Như mưa trời lúc rơi lúc tạnh
Như mùa đông chim khôn trốn tránh
Tình đôi ta cũng cảnh thế chăng.
Biết đâu đó xa sẽ an lành.
...............................................
Trích đoạn: beluoi
Được không anh ?
Chúng ta chung cảnh bốn mùa
Đông về lạnh giá, xuân về rực hoa
Thu vàng rặng liễu ngâm nga
Hạ trắng sương phủ mãi là yêu thương.
Mẹ già còm cõi dặm trường
Một thân lạnh giá muôn đường ai lo
Em sợ lắm lúc quanh co
Một thân lẻ bóng , lỡ làng ai trông.
Một mai theo mái xuôi dòng
Biết về sao nổi mẹ trông mẹ chờ.
Nhìn sông lòng nước lững lờ
Em thương quê lắm biết giờ làm sao
Hay anh chờ lại mùa sau
Khi mùa hoa cải nở màu vàng xinh
Bông sen nở rực đầu đình
Nhện giăng ô Thước chúng mình sánh đôi.
Trầu xanh quện trắng màu vôi
Cau tròn sai trái tiêm đôi phượng hoàng
Bà con cô bác họ hàng
Sẽ cùng nhau chúc chúng mình bền lâu.
Em nghĩ như thế có sâu.
Hay anh ngần ngại chỗ nào nữa đây
Ý em như thế có hay
Mạn phép ý kiến cho em thỏa lòng ?
Em Có Còn Thương Em đã đẩy Thuyền anh vào bến mộng
Gió êm đềm ru mãi giấc anh say
Em đã biến tình anh thành con Sóng
Dào dạt bên em mỗi sớm ngày...
Em có biết tình anh loài chim biển Chim tung mình rồi vỗ cánh bay Em có biết tình anh là sóng biển Sóng sẽ dâng cao khắp chốn này Và như thế em còn yêu anh nữa? Anh chỉ là một kẻ phong sương Và như thế em còn thương anh nữa Em có theo anh suốt dặm trường?
Em Có Còn Thương
Em đã đẩy Thuyền anh vào bến mộng
Gió êm đềm ru mãi giấc anh say
Em đã biến tình anh thành con Sóng
Dào dạt bên em mỗi sớm ngày...
Em có biết tình anh loài chim biển
Chim tung mình rồi vỗ cánh bay
Em có biết tình anh là sóng biển
Sóng sẽ dâng cao khắp chốn này
Và như thế em còn yêu anh nữa?
Anh chỉ là một kẻ phong sương
Và như thế em còn thương anh nữa
Em có theo anh suốt dặm trường?
_____________________________
Phiêu lãng nơi này dấu chân xưa
Còn in trên cỏ đến bây giờ
Để đóa hoa Xuân quên không nở
Đọng lại trong lòng muôn ý thơ
***************************
Lữ Khách BMH
Em chờ
Em đâu phải gió vờn đùa sóng
Đẩy thuyền anh ra tận khơi xa
Em chỉ là con gió thoảng qua
Thuyền chợt tới giao hòa cùng gió.
Em đâu muốn tim anh vò võ
Làm sóng trào đầu bạc biển khơi
Chờ con gió thổi giấc mộng đời
Đẩy anh về bến bờ thương nhớ.
Em đâu muốn tim anh vụn vỡ
Bọt sóng gào thấu suốt canh thâu
Để bờ kia nằm mãi âu sầu
Đợi thuyền về khi đêm lạnh giá.
Em đâu muốn thuyền đi muôn ngả
Chim biển anh bay cả về đâu
Để mùa đông sóng lặng canh thâu
Thèm ôm ấp khoang thuyền nồng ấm.
Để giờ này mưa thu lấm tấm
Hạt sương giăng phủ lấp đường xa
Anh làm thân một kẻ phong ba
Em sẽ là người "pha " chờ đợi.
Em đâu phải
Em đâu phải là loài ong bướm
Lả lướt cùng con gió rong chơi.
Để kiếm hoa hương sắc của đời
Tới rồi đi bỏ niềm sầu nhớ.
Em đâu phải dây hồng tạm bợ
Nương thân mình nơi chốn rào thưa.
Để khi mưa giông bão đổ vừa
Lỡ kéo dứt tơ hồng thân yếu.
Vậy mà anh nói gì không hiểu
Bảo rằng tình em không có chân thành
Tình em trao sao quá mong manh
Anh đổ tội em người không thực.
Trích đoạn: beluoi
Em Có Còn Thương
Em đã đẩy Thuyền anh vào bến mộng
Gió êm đềm ru mãi giấc anh say
Em đã biến tình anh thành con Sóng
Dào dạt bên em mỗi sớm ngày...
Em có biết tình anh loài chim biển
Chim tung mình rồi vỗ cánh bay
Em có biết tình anh là sóng biển
Sóng sẽ dâng cao khắp chốn này
Và như thế em còn yêu anh nữa?
Anh chỉ là một kẻ phong sương
Và như thế em còn thương anh nữa
Em có theo anh suốt dặm trường?
_____________________________
Phiêu lãng nơi này dấu chân xưa
Còn in trên cỏ đến bây giờ
Để đóa hoa Xuân quên không nở
Đọng lại trong lòng muôn ý thơ
***************************
Lữ Khách BMH
Em chờ
Em đâu phải gió vờn đùa sóng
Đẩy thuyền anh ra tận khơi xa
Em chỉ là con gió thoảng qua
Thuyền chợt tới giao hòa cùng gió.
Em đâu muốn tim anh vò võ
Làm sóng trào đầu bạc biển khơi
Chờ con gió thổi giấc mộng đời
Đẩy anh về bến bờ thương nhớ.
Em đâu muốn tim anh vụn vỡ
Bọt sóng gào thấu suốt canh thâu
Để bờ kia nằm mãi âu sầu
Đợi thuyền về khi đêm lạnh giá.
Em đâu muốn thuyền đi muôn ngả
Chim biển anh bay cả về đâu
Để mùa đông sóng lặng canh thâu
Thèm ôm ấp khoang thuyền nồng ấm.
Để giờ này mưa thu lấm tấm
Hạt sương giăng phủ lấp đường xa
Anh làm thân một kẻ phong ba
Em sẽ là người "pha " chờ đợi.
Em Có Thật Lòng Trong đầu anh ngàn câu hỏi tại sao Sao em đến cho lòng anh thứ dậy Em khơi lên ngọn lửa tình âm ỉ cháy Ngự trong anh từ đó đã bao ngày Sao em yêu một kẻ mãi trắng tay Suốt đời ngao du nơi đây nơi đó Có bao giờ trong lòng em hỏi nhỏ: “Có thật là ta yêu hắn hay không?” Có khi nào em cảm thấy nhớ mong? Khi không anh trong lòng em trống trải? Có khi nào trên đường đời xa ngái Em gặp được người, người đó tốt hơn anh Có khi nào khi gà gáy tàn canh Em vẫn không tài nào ngủ được Em có còn nhớ anh như trước Hay chỉ là những suy nghĩ thoảng qua? Hạnh phúc thật gần nhưng có lúc rất xa Anh đưa tay không tài nào với được Giá ông trời cho anh một điều ước Anh ước rằng ta sẽ mãi bên nhau
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: