VU VƠ
Thơ chỉ là thơ chỉ là thơ
Chỉ là ảo ảnh chỉ là mơ
Chỉ là vớ vẩn đôi vần nhớ
Trời trăng mây nước lững thững lờ
Ta cũng cùng thơ tập tành mơ
Vài câu vần ý giả vờ chờ
Trăng lên gát núi ... gương biển bạc
Thi thoảng mong lung lạc bóng mờ
Thơ chỉ là thơ chỉ là thơ
Hồn vờ rung động cánh nhạn chờ
Thu qua, Hạ tới, Đông, Xuân đến
Mùa nào vần ấy trải tình mơ
Thơ chỉ là thơ chỉ là thơ ...
Đừng ai chờ đợi ta lên bờ
Thuyền tình ảo tưởng xa xôi quá
Vì ta là ta thơ là thơ.
GALAXIES
@ Bọn nhóc chúng em là thế đấy:
Tôi từ số 0 đến
Tôi từ số 0 đi
Số 0 không tình ái
Số 0 không tình si
@ Vần thơ bạn có hay, nhưng đừng nghĩ mình là tất cả. Mà hãy luôn nghĩ mình là "Hạt cát giữa sa mạc" bạn à !
-> Em nói chung, ai nhột thì giật thột !
% Chúng em hoạ thơ vì đồng cảm với thi hữu, chia sẻ buồn vui thế thôi. ( Có người vờ bệnh, chúng em biết là vờ đấy, nhưng vẫn hoạ thơ an ủi động viên theo nghĩa vờ của họ. Vì thơ chỉ là thơ mà. Hi hi hi ...). Đừng ai tự tin và nghĩ rằng sẽ lung lay tình cảm bọn nhí chỉ bằng vài vần thơ vớ vẩn ! Vì bọn nhí chúng em luôn ý thức "Thơ chỉ là thơ thôi, và ta chỉ là ta". Tương lai, học vấn, sự nghiệp mới là việc chính đối với bọn nhóc nhí chúng em.
Kính lời đến những ai đó !
@_@. Galas nói đúng lắm. Thơ chỉ là cõi mơ, vu vơ, thẩn thẩn. Để sáng mai ta lại quay về đời thường lo sự nghiệp, cuộc sống. Đêm về làm thơ để xóa cái ưu phiền, tìm nụ cười trong vần thơ.
NGU NGƠ
Thơ mãi là thơ, chỉ là thơ
Để thuyền ta đó chẳng vào bờ
Ngày ngày xách cặp tìm tri thức
Đêm đến làm thơ để hóa khờ
Thơ mãi là thơ, chỉ là thơ
Đừng ai mộng tưởng thiên đường mơ
Đắm chìm hạnh phúc trong hư ảo
Thức dậy đi, ôi những kẻ khờ
@_@. Nghe Galas nói chắc có ai làm phật ý bạn. Vài câu con Cóc họa cho vui vậy.
tramaha
TA VÔ TÌNH
Ta bước ra cùng vần thơ xa mãi
Đường vẫn dài ta cứ mãi miệt mài đi
Quên lối Thu qua và chẳng cần nhớ những gì
Lời hò hẹn thơ đi không trở lại
Thơ chỉ là thơ thôi mãi
Ta là Ta cần gì phải ái ngại trở trăn
Ta làTa thơ là thơ thì ai chớ nhầm lầm
Tình vô nghĩa trong thơ là vớ vởn
Tim trong ta vẫn màu hồng đỏ thắm
Thắm quê Hương Nam Việt đồng bào
Tình yêu chung tình mãi vẫn thanh tao
Ta không thể chỉ vì màu Thu xao lảng
Đường tương lai học hành trong ta sáng lạn
Ta không thể dừng mà phải mãi tiến lên
Thơ và Ta không đồng bộ nên cứ chênh vênh
Đôi đũa lệch hai bênh không được đẹp
Cũng như đôi dép không giống nên không thể ghép
Mang vào ... người sẽ thấy khác nhau ngay
Nhưng hoà thơ lòng ta vì thơ mãi
An ủi người cho đấy lời động viên
Có thế thôi chứ chẳng vì cái gì riêng
Tình cảm nhỉ ... ha ha ha ... một trời phiền ! Ta không thể
Nảy giờ, Ta vài dòng kể lễ
Cho Thơ nghe Thơ hiểu thơ chỉ là Thơ
Ta là người thật nên không thể nào mơ
Thơ thì mới có mơ có mộng
Vài vần thơ ta trải lòng vẩn vơ Trời Trăng Gió lộng
Xong câu rồi Ta trở lại cuộc sống đời thường
Và Tình Thơ Trong lòng ta không hề biết vấn vương
Xin nói thẳng: Ta vô tình _ Thơ hiểu rồi thì đừng trách.
Hic
Galaxies
@ Hi hi hi ... Em cảm ơn Anh Mạnh Hà ạ ! Kính anh lời chúc vui và luôn thành công nha ! Thơ anh rất hay ! Sâu sắc ý từ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2010 16:13:56 bởi galaxies >