PHỐ NHỎ XA
Em tôi chấp cánh thiên thần
Trời xanh cao thẵm an tâm lên đàng
Dương trần lệ đổ bao hàng
Dõi theo cánh bướm hồn hoàn về thăm
Đính kèm (1) Em luôn mong ước cho người
Sao không ước để một lời thọ hơn
Em cầu Xuân đến phước ơn
Mọi người vui mãi riêng buồn mình ai...?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2011 20:47:18 bởi JENIFER >
Đính kèm (1)
Người ơi! Người có nghe không
Em thơ cứ mãi ngóng trông giúp người
Mong trời ban phước để đời
Trả Vầng Trăng lại cho người ước mơ
Trăng Thu vẫn biệt bóng mờ
Van xin cách mấy vần thơ vẫn chìm
Để người tìm mãi bóng chim
Chim bay biển Bắc người tìm trời Nam
...
THU VỀ Tiết Thu nhẹ gót về đây Gió lay chiếc lá rơi đầy lối xưa Phất phơ tà áo dìu đưa Bài thơ nón lá che vừa nắng hanh Em trên lối cũ không anh Màn sương chắn phủ chạnh lòng màu thu Buồn theo tiếng gió vi vu Mưa rơi lất phất lệ dư nỗi niềm Xạc xào lá khóc niềm riêng Chim muôn ríu rít huyên thuyên chuyền cành Dáng em bước nhỏ mong manh Giẫm trên xác lá trên cành vừa rơi Mộng ước ngày nao ru hời Tiếng xưa trút lá một thời lãng quên Người đi qua chốn bình yên Người còn ở lại dõi miền hư không Mưa tuôn nước lũ xuôi dòng Ra nơi biển lớn mênh mông đôi bờ Một mình đếm bước bơ vơ Có ai chờ đợi đường tơ năm nào Thu rơi lá úa xạc xào Người đi qua lối thu nào năm xưa Mưa rơi trắng xoá đường xưa Mình em lặng lẽ mấy mùa Thu qua ? ! Hà Ngân Hà CHIẾC BÓNG CHIỀU THU Người thì ở tận trời xa Xót thương phận gái mưa sa giữa dòng Nhớ ai bạc thếch má hồng Chim trời, cá nước cho lòng ai đau Thương em mưa nắng dãi dầu Gửi em chia sẻ đôi câu liệu rằng... Nỗi buồn vơi bớt đi chăng Em buồn ta cũng vạn lần xót xa Giảng đường một thoáng mơ qua Nhớ người đi mãi, biết là về đâu? Chiều thu lá úa rơi sầu Vàng trên lối cỏ một màu...chiều thu Đường về lẻ bước tương tư Thương em quá, thuở giã từ người đi Hỏi người còn nhớ nhung gì Che nghiêng vành nón sầu bi riêng mình... QH
Tặng Galaxies
"Kiếp hồng nhan quá mong manh
Đầu xuân sao vội gãy cành thiên hương" (dựa Nguyễn Du)
Em ơi! một chút tình vương
Vần thơ xướng hoạ đoạn đường đâu đây
Ta đi một quãng đường dài
Trở về em chẳng một lời chia ly
Mà em đã vội ra đi
Vườn thơ vắng lạnh, còn gì... buồn tênh
Ngân Hà một dãi mông mênh
Vì sao sáng nhất, bồng bềnh... là em???
Tìm em, anh biết đâu tìm
Ôi thôi lệ vỡ hương chìm còn đâu
Trong ta nặng một nỗi sầu
Chiều Đông lá úa một màu chiều Đông
Còn đâu em, ước mơ hồng
Em đi, ta bỗng nghe lòng quặn đau
....
QH
Có ai cho tôi biết có phải galaxies (tức Hà Ngân Hà???) đã vĩnh viễn ra đi không???
Anh RDinh ơi! có lẽ chỉ có anh là người trả lời giúp QH thôi... Hàn Băng ở đâu; kha khả Tú ở đâu...
MẸ ƠI
(lời hươu con)
Trời sương còn sớm lắm mẹ ơi
Sao mẹ đi đâu đi mất rồi
Thân con trơ trọi bên rừng vắng
Gọi mãi mẹ, sao chẳng trả lời
Sáng nay sương quá nhìn không xa
Nếu như trời sáng chắc con đà
Nhìn thấy mẹ rồi dù xa lắm
Con biết mẹ liền dù thoáng qua
Núi rừng cây lớn, cỏ thì cao
Con thì thấp quá biết làm sao
Nhìn quanh cho được mà thấy mẹ
Mẹ giờ nơi đâu mẹ ở đâu!
Con mong mẹ lắm mẹ về đi
Hay con chẳng ngoan, mẹ giận gì?
Con hứa từ nay không thế nữa
...
Đâu biết sáng này mãi biệt ly
QH
CHÚ HƯƠU CON HƯ
( lời mẹ nhí )
Chú hươu con gọi tìm mẹ nhí
Từ sáng sớm mẹ giận bỏ đi
Chú hươu con tìm kiếm nữa chi
Mẹ giận rồi chú chừa chưa nhỉ ?
Mẹ nhí bảo đường thẳng mà đi
Suối nước trong hãy nên uống đấy
Chú mãi mê chơi đến nỗi bị
Ôm bụng đau - uống nước sình lầy
Mỗi lần chú đau mẹ (nhí) lệ trào
Sáng nay sương sớm dầy đặc mau
Mẹ nhí nghe vang tiếng chú gọi
Lệ buồn cứ tuôn như mưa rào.
Mẹ nhí giận rồi chú đi đi
Đừng tìm gọi mẹ nhí nữa chi
Giận rồi giận đấy...giận luôn đấy
Giận rồi, chú gọi mãi làm gì.
Chú hứa sẽ ngoan nhưng có không
Hay làm mẹ nhí giận tím lòng
Nước trong không uống, uống nước đục
Bệnh rồi vắng mẹ nhí ai trông.
...
Hươu con này đáng đánh đòn hông !
Hà Ngân Hà
Kỷ niệm một thời
Goi QH,
Ngoc Mai la ba con gi voi HNH(Galaxies) do, QH cu lien lac voi NM di se co nhieu tin tuc va ho dang tim QH de trao nhat ky gi cua HNH.
Toi duoc NM vao chat va noi la NM tu ngoai quoc ve VN de don quan tai cua HNH cung tu ngoai quoc goi ve, con ngoai ra khong biet gi het.
Chuc QH tim duoc nhung thong tin som
RDinh
Lá Thu Phai Thu phai !
vàng lá úa màu
Tương tư rừng trổi nhạc nao nao lòng
Còn rơi một lá
xoáy vòng
Thời gian khoắc khoải sương đong muộn phiền
lathuphai
Không Đề
Bóng chiều xuống thấp hay bình minh
Mà ánh hồng mơ in dáng hình
vắng lặng màn trời chim chẳng hót
Bờ đôi bờ sóng buồn im thinh
lathuphai
Thu
Thu vàng bay mãi bay
Rừng...nắng cây ngả dài
Thu qua rồi thu lại
Lá rớt buồn mắt nai
Lối thu xưa hoang vắng
Sương trắng giọt u hoài
Tiếng gọi Thu văng vẳng
Mưa rơi đọng mi cay
lathuphai
Lá Thu Vàng Bay
Lá Thu Phai
Thời gian dần xoay
Qua rồi lại qua ...
nẻo u hoài
Lá vàng bay !
Xa rồi màu lá úa
Rụng chết một Thu xưa
Rừng Thu buồn ngỏ tối
Sương giọt trắng - rơi mưa !
Chiều nao Thu trỗi khúc
Nhạc Thu sầu bi thương
Vẳng đâu đây sáo trúc
Lệ mưa buồn mù sương !
lathuphai
Cảm tác
Biển ngà ai vắt trên không
Để cho chiếc lá buồn trông một mình
Biển ngà trắng chóa mắt nhìn
Lá tìm sao được đò tình trong trăng
Ví dù mặt biển phẳng băng
Mà trong lòng lá mấy lần sóng lên
Biển ngà người đã đặt tên
Lá đây có lẻ người quên mất rồi
Hoa chướng
Lá Thu Rơi
Một chiếc lá buồn tênh
Chênh vênh đêm thu trắng
Một bóng trăng xa vắng
Buồn uẩn khúc vào đêm
Lá cuối rớt bên thềm
Sương phủ màu lá úa
Thu qua rồi - qua nữa
Trăng chênh chếch mông mênh
lathuphai
LỐI THU
Lối thu xưa vắng bóng
Đường mòn hút cõi không
Tiếng lá rơi lắng đọng
Vàng khắp ngỏ chờ mong
Gió lùa cây xào xạc
Chú nai vàng ngơ ngác
Giẫm lên xác lá khô
Mắt trông về hư vô
Rừng Thu sao quạnh vắng
Gió ngừng thổi mây buông
Chiều tím phủ màn buồn
Giọt sương sầu đọng lá
Bước chân Thu...
còn xa
Rừng Thu buồn...
trút lá
Năm tháng chờ...
trôi qua
Bóng người xa...
còn xa
Đỗ Hoàng Quân R
< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 30.6.2010 16:46:21 >
Lối Thu Xưa
Lối Thu xưa còn đây
Lá rừng rơi chân ngày
Mây trời bay
còn bay
Bóng Thu xưa nào thấy
Chỉ là gió hờn mây
Cánh lá phai ve vẫy
Giọt sương đọng bờ cay
Lá Thu vàng xưa nhớ
Màu Thu phai than thở
Nắng nhạt bờ môi khô
Giấc Thu mơ trăn trở
Lá Thu bay
bay...
qua triền dốc dài
Quay quay vòng xoay...
và bay mãi
Rời xa không trởi lại
Giọt mưa mãi chảy hoài
Chiều nay Rừng chờ Thu
Dưới sương mù thổn thức
Trăng xa mờ nguyệt thực
Gió tiềm thức vi vu...
lathuphai
MÀU THU XANH LÁ
...
Thu muôn thuở đẹp trời thơ
Thi nhân nhặt lá Thu mơ để đời
Trời Thu dìu dịu mắt trời
Thiên thanh màu ngọc sáng ngời Thu sang
Poem
( Chúc lathuphai luôn thơ hay ! )
Thu Màu Xanh Lá
Thu phai sắc lá biết trời phai
Đón được giấc mơ chỉ ảo hoài
Nên Thu phai sắc màu thu úa
Để mãi đừng ray rức phương đoài
Thu phai sắc lá chỉ Thu phai
Vàng Thu ý tưởng TRẮNG gót hài
Trắng trong hồ nước không vẩn đục
Mặc cho cơn gió cứ u hoài
Thu phai không sắc sắc không lay
Chuyển đổi nghìn Thu vẫn xanh hoài
Lá non chồi mọc rừng Thu thẫm
Thiên nhiên chim chốc vui mừng bay
Rừng Thu suối mát trời Thu trong
Nai con cạnh mẹ ấm no lòng
Cha về kể chuyện - nai ngơ ngác
Như tình Thu lạc về xa xăm
Chiều xuống đồi mơ hoa dại hồng
Hương thơm toả ngát về viễn đông
Rừng thiêng phất phới reo cành lá
Muôn loài rạng rỡ ngắm Trăng trong
lathuphai
Chẳng biết tại sao trăng thấy buồn
Lá thì thỏ thẻ nỗi cô đơn
Xa nhau cũng thấy gần nhau lắm
Tiếc giữa lưng trời một nụ hôn.
Hai chữ tương tư một biển sầu
Tơ duyên đứt đoạn biết về đâu?
Đêm rơi thăm thẳm chưa thành tiếng
Hai hướng ngược nhau vẫy nghẹn ngào.
longoaho
Không Cùng
Hai hướng ngược nhau vẫy nghẹn ngào !? !
Đôi ngả , ba đường thôi thôi chào
Không cùng lối - bước có còn sao?
Ngả tư, ngả tám, bao bao ngả?
Đào hoa đảo hoả ngả nghiêng nào?
Lắm ngả rẻ thôi - Thế thôi chào !
Dòng sông xuôi ngược thuyền trôi mau
Đến bến bờ mơ - mơ xanh màu !
lathuphai
LỐI THU
Lối thu xưa vắng bóng
Đường mòn hút cõi không
Tiếng lá rơi lắng đọng
Vàng khắp ngỏ chờ mong
Gió lùa cây xào xạc
Chú nai vàng ngơ ngác
Giẫm lên xác lá khô
Mắt trông về hư vô
Rừng Thu sao quạnh vắng
Gió ngừng thổi mây buông
Chiều tím phủ màn buồn
Giọt sương sầu đọng lá
Bước chân Thu...
còn xa
Rừng Thu buồn...
trút lá
Năm tháng chờ...
trôi qua
Bóng người xa...
còn xa
Đỗ Hoàng Quân R
< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 30.6.2010 16:46:21 >
Lối Thu Xưa
Lối Thu xưa còn đây
Lá rừng rơi chân ngày
Mây trời bay
còn bay
Bóng Thu xưa nào thấy
Chỉ là gió hờn mây
Cánh lá phai ve vẫy
Giọt sương đọng bờ cay
Lá Thu vàng xưa nhớ
Màu Thu phai than thở
Nắng nhạt bờ môi khô
Giấc Thu mơ trăn trở
Lá Thu bay
bay...
qua triền dốc dài
Quay quay vòng xoay...
và bay mãi
Rời xa không trởi lại
Giọt mưa mãi chảy hoài
Chiều nay Rừng chờ Thu
Dưới sương mù thổn thức
Trăng xa mờ nguyệt thực
Gió tiềm thức vi vu...
lathuphai
NGỎ THU
Ngỏ Thu...
hun hút đường dài
Bâng khâng vệt nắng...
nhặt hài bước xưa
Những chiều...
cơn gió thoảng đưa
Nhẹ rung cánh lá...
chạm mưa rì rào
Dưới thềm...
xác lá xạc xào
Trời...
mây lơ lửng...
mưa ào...
giọt rơi
Lối thu...
vắng lặng không lời
Chỉ nghe tiếng lá...
chơi vơi bên thêm
Mưa rơi
Lá chơi vơi
Trở mình rừng thẵm ngân lời
gọi ai !
Lá thu...
rớt đọng mắt nai
Ngẩn ngơ mưa ướt...
mi cay nỗi niềm
Rừng thiêng...
vọng tiếng về miền
Tâm tư trầm lắng...
sầu riêng Thu buồn
Chiều Thu...
muộn
lá chơi vơi...
buông !
Mưa...
hạt rơi
tuôn !
lathuphai
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: