PHỐ NHỎ XA
Mừng Giáng Sinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2011 18:45:25 bởi ngocduythanh >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92498/5DF660061A124C2AB5A27CA03FB8B5B0.jpg[/image]
Trở lại nhà vui cùng giáng sinh
Hỡi Galaxies ơi thân tình
Thắp hồng nến đỏ chờ người đến
Gia quyến trông hồn về có không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2011 21:46:11 bởi khucniemtu >
Đệ về chúc tỷ giáng sinh đầy
Lướt ngàn tuyết trắng tỷ về đây
Vui cùng nhau nhé như xưa ấy
Thân tình gia quyến vui tươi này
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2011 18:59:29 bởi honghac >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2011 19:25:52 bởi honghac >
Giáng sinh thắp nến sáng cành thông
Galaxies về chưa mấy tầng không
Hồn còn phảng phất nơi đầu phố
Vui cùng gia quyến giữa đêm đông
Thắp lữa yêu thương chuốc rượu nồng Chữ tình cõi tạm chẳng mông lung Người đi xa khuất luyến lưu tiếc Chữa tạ tình em nghe sót lòng.
XUÂN ĐÃ VỀ - EM GÁI THƯƠNG ƠI!
Xuân đã về rồi, em gái thương
Xuân nay ta chợt cảm thấy buồn
Xuân nào em chúc mùa xuân đến
Giờ đây đã đôi ngã, đôi đường
Có chăng thể giới của bên kia
Để em từ ấy hãy dõi về
Vui xuân cùng những người thương mến
Cùng ta - chút kỷ niệm quê hương
Sài Gòn vào xuân rực ngàn hoa
Thiếu nữ đón xuân dáng mượt mà
Ta dõi hồn mình nơi vô định
Cùng em, ơi em gái Ngân Hà
QH
VIẾNG
(Galaxies)
Đông gọi xuân về tuyết vẫn rơi
Ve sầu im tiếng từ lâu rồi
Chuông canh vừa điểm buồn heo hút
Bóng mây mờ khuất dần sau đồi
Đâu đó còn rơi chiếc lá thu
Vài tiếng vi vu… làn sương mù
Em ngày xưa đó hay thơ mộng
Nhặt từng xác phượng gọi hồn thu
Em đi từ ấy quên ngõ phố
Về chốn hư không miền vĩnh hằng
Trơ vơ nắm mộ đồi hoang vắng
Đêm về sương xuống hồn lạnh băng
Nến trắng ta cầm trước mộ em
Xua tan bóng tối phủ bên thềm
Thấp nén hương trầm bay nghi ngút
Hồn em bớt lạnh lúc về đêm…
Ngọc Duy Thanh
18/01/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2012 23:17:36 bởi ngocduythanh >
Thắp lữa yêu thương chuốc rượu nồng
Chữ tình cõi tạm chẳng mông lung
Người đi xa khuất luyến lưu tiếc
Chữa tạ tình em nghe sót lòng.
nevermind
Hương Xuân thắp nén gửi hư không
Người xa về lại hưởng Xuân nồng
Trời mây khuất nẻo ai còn nhớ
Tạ tình em tiếng vọng nao lòng
HRPT
XUÂN ĐÃ VỀ - EM GÁI THƯƠNG ƠI!
Xuân đã về rồi, em gái thương Xuân nay ta chợt cảm thấy buồn Xuân nào em chúc mùa xuân đến Giờ đây đã đôi ngã, đôi đường Có chăng thể giới của bên kia Để em từ ấy hãy dõi về Vui xuân cùng những người thương mến Cùng ta - chút kỷ niệm quê hương Sài Gòn vào xuân rực ngàn hoa Thiếu nữ đón xuân dáng mượt mà Ta dõi hồn mình nơi vô định Cùng em, ơi em gái Ngân Hà
Quang Hiển
XUÂN ĐẾN ĐÂY RỒI - EM Ở ĐÂU
Xuân đến đây rồi, em ở đâu
Mà Xuân mưa trĩu nhánh mai sầu
Đào quằn cánh rủ buồn trong gió
Xuân đã tới rồi ... em ở đâu ???!!!
Trần gian Xuân thắm tươi đường phố
Thế giới bên kia em có về
Cùng hát vang câu Xuân hội ngộ
Bên nhau ta bước trên đường quê
Phố hoa Sài Gòn đua màu nở
Vệt nắng ửng hồng lên má thơ
Ai dõi tình xa còn kỉ niệm ? !
Vần thơ mực tím ý Xuân chờ ?!
HRPT
@ Thơ Sư Quang Hiển đọc nghe muốn khóc quá đi ! Tiểu đệ xin hoạ cùng cho vui nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2012 09:30:51 bởi HRPT >
VIẾNG
(Galaxies)
Đông gọi xuân về tuyết vẫn rơi
Ve sầu im tiếng từ lâu rồi
Chuông canh vừa điểm buồn heo hút
Bóng mây mờ khuất dần sau đồi
Đâu đó còn rơi chiếc lá thu
Vài tiếng vi vu… làn sương mù
Em ngày xưa đó hay thơ mộng
Nhặt từng xác phượng gọi hồn thu
Em đi từ ấy quên ngõ phố
Về chốn hư không miền vĩnh hằng
Trơ vơ nắm mộ đồi hoang vắng
Đêm về sương xuống hồn lạnh băng
Nến trắng ta cầm trước mộ em
Xua tan bóng tối phủ bên thềm
Thấp nén hương trầm bay nghi ngút
Hồn em bớt lạnh lúc về đêm…
Ngọc Duy Thanh
18/01/2012
@ Thơ hay và buồn quá ! Hic ... Tiểu đệ khóc nữa rồi !
XUÂN ĐÃ VỀ - EM GÁI THƯƠNG ƠI!
Xuân đã về rồi, em gái thương
Xuân nay ta chợt cảm thấy buồn
Xuân nào em chúc mùa xuân đến
Giờ đây đã đôi ngã, đôi đường
Có chăng thể giới của bên kia
Để em từ ấy hãy dõi về
Vui xuân cùng những người thương mến
Cùng ta - chút kỷ niệm quê hương
Sài Gòn vào xuân rực ngàn hoa
Thiếu nữ đón xuân dáng mượt mà
Ta dõi hồn mình nơi vô định
Cùng em, ơi em gái Ngân Hà
Quang Hiển
XUÂN ĐẾN ĐÂY RỒI - EM Ở ĐÂU
Xuân đến đây rồi, em ở đâu
Mà Xuân mưa trĩu nhánh mai sầu
Đào quằn cánh rủ buồn trong gió
Xuân đã tới rồi ... em ở đâu ???!!!
Trần gian Xuân thắm tươi đường phố
Thế giới bên kia em có về
Cùng hát vang câu Xuân hội ngộ
Bên nhau ta bước trên đường quê
Phố hoa Sài Gòn đua màu nở
Vệt nắng ửng hồng lên má thơ
Ai dõi tình xa còn kỉ niệm ? !
Vần thơ mực tím ý Xuân chờ ?!
HRPT
@ Thơ Sư Quang Hiển đọc nghe muốn khóc quá đi ! Tiểu đệ xin hoạ cùng cho vui nhé !
XUÂN VUI LẠI NHỚ MỘT NGƯỜI
Người đi từ ấy không về nữa
Bên cõi mây mù chỉ gió mưa
Nơi sương còn đọng trên đầu cỏ
Đêm nghe tiếng dế buồn sao vừa
Hồn người trinh nữ nghe lời nhớ
Của người năm cũ một thời thơ
Em xưa sẽ nhớ về kỷ niệm
Nơi anh xây ước vọng tôn thờ
Ngày ấy vần thơ màu mực tím
Gửi anh theo cả lời trong tim
Nay cách xa rồi miền âm cảnh
Tiếc thương hãy nhỏ lệ… mơ tìm
Ngọc Duy Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2012 22:51:07 bởi ngocduythanh >
XUÂN ĐÃ VỀ - EM GÁI THƯƠNG ƠI!
Xuân đã về rồi, em gái thương Xuân nay ta chợt cảm thấy buồn Xuân nào em chúc mùa xuân đến Giờ đây đã đôi ngã, đôi đường Có chăng thể giới của bên kia Để em từ ấy hãy dõi về Vui xuân cùng những người thương mến Cùng ta - chút kỷ niệm quê hương Sài Gòn vào xuân rực ngàn hoa Thiếu nữ đón xuân dáng mượt mà Ta dõi hồn mình nơi vô định Cùng em, ơi em gái Ngân Hà
Quang Hiển
XUÂN ĐẾN ĐÂY RỒI - EM Ở ĐÂU
Xuân đến đây rồi, em ở đâu
Mà Xuân mưa trĩu nhánh mai sầu
Đào quằn cánh rủ buồn trong gió
Xuân đã tới rồi ... em ở đâu ???!!!
Trần gian Xuân thắm tươi đường phố
Thế giới bên kia em có về
Cùng hát vang câu Xuân hội ngộ
Bên nhau ta bước trên đường quê
Phố hoa Sài Gòn đua màu nở
Vệt nắng ửng hồng lên má thơ
Ai dõi tình xa còn kỉ niệm ? !
Vần thơ mực tím ý Xuân chờ ?!
HRPT
@ Thơ Sư Quang Hiển đọc nghe muốn khóc quá đi ! Tiểu đệ xin hoạ cùng cho vui nhé !
XUÂN VUI LẠI NHỚ MỘT NGƯỜI
Người đi từ ấy không về nữa
Bên cõi mây mù chỉ gió mưa
Nơi sương còn đọng trên đầu cỏ
Đêm nghe tiếng dế buồn sao vừa
Hồn người trinh nữ nghe lời nhớ
Của người năm cũ một thời thơ
Em xưa sẽ nhớ về kỷ niệm
Nơi anh xây ước vọng tôn thờ
Ngày ấy vần thơ màu mực tím
Gửi anh theo cả lời trong tim
Nay cách xa rồi miền âm cảnh
Tiếc thương hãy nhỏ lệ… mơ tìm
Ngọc Duy Thanh
VIẾNG (Galaxies) Đông gọi xuân về tuyết vẫn rơi Ve sầu im tiếng từ lâu rồi Chuông canh vừa điểm buồn heo hút Bóng mây mờ khuất dần sau đồi Đâu đó còn rơi chiếc lá thu Vài tiếng vi vu… làn sương mù Em ngày xưa đó hay thơ mộng Nhặt từng xác phượng gọi hồn thu Em đi từ ấy quên ngõ phố Về chốn hư không miền vĩnh hằng Trơ vơ nắm mộ đồi hoang vắng Đêm về sương xuống hồn lạnh băng Nến trắng ta cầm trước mộ em Xua tan bóng tối phủ bên thềm Thấp nén hương trầm bay nghi ngút Hồn em bớt lạnh lúc về đêm… Ngọc Duy Thanh 18/01/2012
XUÂN CA...
Tuyết đong thành mộng hoa Xuân cười
Giao mùa thay áo màu tươi mới Xuân có về đâu mà ai đợi
Trắng hương lan toả hồn chơi vơi
Rừng Thu mơ ... ướt lá sương mù
Cánh hạc Xuân thì rớt cội Thu
Liễu rủ tóc buồn trông bóng lạc Dáng Thu khuất dấu hồn Thu du
Thu đi từ dạo trời đong lá
Mưa buốt vào hồn lạnh tím da
Khoắc khoải hồn Thu sương trắng xoá
Lệ hờn run rẩy giọt châu sa
Hương cao khói ngút luồn trong gió
Người có về Xuân kịp chuyến phà
Và thổn thức hồn nghe tiếng gọi
Ai sầu ai oán nhạc Xuân ca ...
Khúc Niệm Từ
24.1.2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2012 22:36:16 bởi khucniemtu >
RỪNG THU...
Ta về thăm lại rừng Thu
Giơ tay hứng giọt sương mù lơi rơi
Lơ thơ bước lên sườn đồi
Bụi bay vướng mắt lệ tơi tả...tràn
Ta về nhặt ánh Trăng tan
Đáy hồ sâu lắng hồn hoang bóng tà
Đưa tay pha phả nước là
Gương trông ảo ảnh la đà mây trôi
Suối reo vọng tiếng xa xôi
Đàn thương gãy nhịp cung lơi phím chùng
Còn không ngày về tao phùng
Dương gian khuất bóng não nùng khói hương
Mưa rừng ào ạt bi thương
honghac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2012 00:47:32 bởi honghac >
RỪNG THU...
Ta về thăm lại rừng Thu
Giơ tay hứng giọt sương mù lơi rơi
Lơ thơ bước lên sườn đồi
Bụi bay vướng mắt lệ tơi tả...tràn
Ta về nhặt ánh Trăng tan
Đáy hồ sâu lắng hồn hoang bóng tà
Đưa tay pha phả nước là
Gương trông ảo ảnh la đà mây trôi
Suối reo vọng tiếng xa xôi
Đàn thương gãy nhịp cung lơi phím chùng
Còn không ngày về tao phùng
Dương gian khuất bóng não nùng khói hương
Mưa rừng ào ạt bi thương
honghac
THU BUỒN...
Rừng thu ấy bây giờ vắng lặng
Trên đồi không sương phủ mây giăng
Người xa xôi bên cõi vĩnh hằng
Ai qua đấy…cũng ngậm ngùi sâu lắng
Nước hồ thu trong veo phẳng lặng
Bóng hồn hoang mờ khuất sương tan
Một người qua pha phả nước là
Trong ảo ảnh như hồn trinh nữ
Tiếng thu reo vi vu tư lự
Như tiếng đàn cung điệu trầm tư
Hồn ai còn những suy tư
Bởi trên trần thế bây chừ còn vương
Thương hồn hoang bạc mưa rừng
Tiếng thu xào xạc rưng rưng giọt buồn
Ngọc Duy Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2012 00:45:14 bởi ngocduythanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: