PHỐ NHỎ XA
GIÁ BUỐT ĐÔNG VỀ
Em không về... mưa nghiêng triền dốc...nhớ
Em không về....Đông buốt giá....tái tê
Em không về...mưa buồn trắng cơn mê
Em không về để vần thơ ai nối
Gió Đông sang trùng dương ai hờn dỗi
Sóng rì gầm nghiêng lối cánh buồm phăng
Đông vừa về...em có về lại chăng
Hay còn mãi để trăng rằm dang dở
Đông đã về...em có nghe tiếng thở
Cành hoa mơ đong ướct giọt chờ mong
Đông sang rồi... ai dắp ấm đôi lòng
Em có nhớ quê hương trông...lữ thứ
Lời anh nhắn lá mùa đông em giữ
Hẹn ngày về cánh gió nói còn xa
Ngày ấy cho em hương ngát vườn hoa
Đông này nữa tình xa... vẫn còn xa mãi
Mùa Đông này anh hỏi em có về lại
Em chỉ nhìn từng mảng áng mây bay
Đông có chờ em... bước nhỏ đường may
Hay đong lối... chắn hoài... mưa băng tuyết
Lá thư xưa băng vùi nơi đáy huyệt
Lịm hồn thơ... trăn trở ngỏ Đông về
Lịm hồn mơ ... ai hẹn một trời quê
Hương hoa lạc lữ hành ... buồn sa mạc
Galaxies
---------
mưa mùa đông
là cơn mưa của chúng mình thuở ấy
em che nghiêng tuổi mười sáu _ nhớ nhiều
đông giá buốt thổi bao cơn gió lạnh
ta trao nhau hết những yêu thương
là lành lạnh ấm vòng tay kỉ niệm
nhớ không em hay quên hết mất rồi
trong giấc mơ có bao gương mặt lạ
lời yêu xưa biết có xa xôi
có khi nào bước chân em về lại
hoàng hôn xưa cùng lối cũ vẫn chờ
đông ở lại với bụi mưa vương vãi
vè làm gì ... hỡi những ước mơ ....?
Lãng _ Khách
LẠNH GIÁ GIẤC MƠ
Thu chưa qua mà sao Đông mãi chờ
Để vần thơ chạnh lạnh cả giấc mơ
Mưa rơi tí tách ngoài hiên nhịp gõ
Đọng mãi tim sầu dạ buồn tái tê
Ngày ấy xa nhau... ai hẹn ngày về
Ai còn lưu bút...nhớ dáng hương quê
Xa nhau đôi ngả...phương trời ai nhớ
Mưa nhoà mi mắt ... lệ giọt u hoài
Ai có về đâu...Ai có đợi đâu
Trăng xưa nay khuất tận đáy sông sầu
Đò ngang lỡ chuyến...người không về bến
Cho Em ngày ấy Tình Xa...lảng quên
Thôi nhé từ nay tách biệt lối sầu
Người về biển nhớ... kẻ ở thương đau
Xa nhau vẫn mãi xa nhau mãi mãi
Một chút bâng quơ giấc mộng bao ngày
Galaxies
@ Bác Lãng Khách ơi ! Thơ hoạ của bác rất hay ! Hi hi hi... Cháu vào chơi thơ với bác ạ ! Hì hì hì... Bác là con gái à ? Giọng thơ bác giống thơ Cô Cô của cháu quá ! Hic...hu hu hu...nhớ Cô Cô lắm cơ...
mùa đông nhớ I
câu hát xưa vẫn còn trong kí ức
mùa đông xưa dường như đã đến rồi
nụ hôn xưa còn ấm ở trên môi
mà giờ này anh đã quá xa xôi
em ở lại có còn trái tim cũ
hay vầng trăng .. một nửa đơn côi
anh nơi này .. phương trời ..
......................................xa lạ
vẫn nhớ em _ nhớ tình cũ ... đã xa
chuyện tình ta và những tháng ngày qua
có bao giờ trái tim em chợt nhớ
những tháng ngày hạnh phúc đã xa xôi
đã trôi nhanh_ đã phai tàn... cùng năm tháng
................................................
anh vẫn giữ trái tim cũ ngày xưa
vẫn nghe thấy tiếng thì thầm nho nhỏ
Lãng_khách
mùa đông nhớ III
em không về lại mùa đông nữa
đường cũ _ lá rơi _ cũng rất buồn
kỉ niệm ấy đã chìm vào quên lãng
để cơn gió nào mãi lang thang
cho anh viết tiếp " mùa đông nhớ "
gom cả về đây những ước thề
đứng lặng mình trước đông buốt giá
cơn gió dỗi hơn khóc tỉ tê
đông còn về muộn huống gì em
phố cũ buồn hiu lại lên đèn
hoa sữa cũng sầu nên chẳng nở
yêu thương nào sao vẫn thân quen
em phương trời ấy .... nhớ bao nhiêu ?
đông ở nơi này vẫn cô liêu
dòng sông trở lại , em không lại
chỉ tiếc ngày xưa yêu quá nhiều
Lãng _ Khách
MÙA ĐÔNG NHỚ II ( GIỮA HAI MÙA ĐÔNG)
Ta đứng giữ hai mùa Đông buốt giá
Mùa Đông thứ nhất...
Cánh chim mỏi...vẫn biệt ngàn xa
Mùa Đông thứ ba...
ta chưa kịp...trở về lại quê nhà...
Pháo đỏ hồng ngỏ nhà ai đang trải hoa !
Bao người vây quanh chia vui...
Chỉ một người _ đứng lặng...
thầm đưa tiễn _ mắt lệ chan hoà...
ngậm ngùi !
Chiều Đông hôm nay _ Gió cứ rít vang...
từng hồi...
vui hay là buồn tiếc nuối ?
Từng giọt mưa rơi nặng trĩu lên lá rừng trút nước suối
Màu trong veo _ ngày ấy quá thơ ngây
Cánh phượng hồng còn đỏ thắm Hạ bay bay
Mà Đông vội sương cay bờ mắt biếc !
Lật trang lưu bút...
cánh phượng hồng vẫn màu đỏ huyết
Thắm tim non đôi mảnh kề đôi
Vần thơ còn màu mực tím chưa phai phôi
Mà gió nỡ mang mùa Đông đến vội ...
Mùa Đông thứ nhất (I) hẹn ngày về _đôi mắt tìm nhau vời vợi
Mùa Đông thứ ba (III) ta thật sự đã xa nhau rồi !
Mồ hoang ai đành chôn lấp đôi cánh bướm_phượng rơi
Để sân vắng bóng người về thăm một dạo !!!
Và cứ thế mùa Đông nay... Đông nào có còn vần vũ bão ?
Gió rít từng hồi _ Tàn Đông tuồn áo não...khóc Tình Xa !
Tiết trời sang...mùa Đông lại trở về...
Và tiếng mưa rơi vẫn rả rít ... vỡ oà...
lan xa ...
Galaxies
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2010 21:51:31 bởi galaxies >
trả lại giấc mơ
ném trả về kí ức thời gian
chút mặn nồng tháng ngày yêu cũ
chút ấm áp ... trong tim
vừa đủ
tìm giấc mơ...
quay quắt nụ hôn đầu
ném trả về....cuộc sống muôn màu
nhưng ngây thơ .. khi..
em.. tròn mười tám
giờ gã trai giữa cuộc đời phiêu bạt
hoàng hôn về .. vương tóc rối qua nhau
ném trả về kỉ niệm đã lâu
ước mơ xa .. nhưng .... chẳng ngoài tầm với
ánh mắt ai dường như biết nói
hạnh phúc quen .. ngỡ sẽ ..lâu dài
ném trả về trước những sớm mai
giọt lệ rơi .. ngày ta xa mãi
bao tháng năm_ tình yêu còn khờ dại
vẫn trở về nhức nhối .. giấc mơ
Lãng _ Khách
TRẢ CHO MAU MÀU KÍ ỨC
Ta trả cho nhau màu kí ức
Màu tím buồn mực vẫn thắm mắt cay cay
Ta trả hết những kỉ niệm mơ dài
Vùng trời mộng bên lâu đài dấu ái
Trả hết chưa?... Sao lòng còn ái náy
Vần thơ buồn gửi gió chiều heo may
Cứ lảng đảng...
mưa ray hạt bụi
Chiều nay kí ức đi về lầm lũi
Trong tâm tư... nhân ảnh có phai mờ ?
Luồn vào thơ vần lệ ướt trơ vơ
Hằn lên mắt tháng năm chờ...
xa thẵm !
Đông chưa về mà sao lòng lạnh cóng
Mưa mờ giăng màn trắng lịm hồn tang
Cảnh chiều tà vệt nắng chia đôi đàng
Miền thương nhớ...miền ngỡ ngàng li cách
Ném trả cho nhau ... còn lời nào oán trách
Trả hết cùng một lúc để rồi xa
Màn đêm buông...vần nguyệt khuyết la đà
Chênh chếch quá ! ... Sóng biển loà vỡ vụn
Ném trả hết chưa...
màn đêm đen dần vào tàn lụn
...
Galaxies
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2010 12:32:26 bởi galaxies >
Tôi Nguyễn Huynh, 83 tuổi, vui mừng được góp vui cùng Nhà Xướng hoạ thơ đường ...
Thi hữu làm thơ
Hỡi người thi hữu hãy làm thơ
Đừng dấu tài năng mãi để thờ
Trao đổi văn chương cần thiết lắm
Giao lưu xướng hoạ chớ để mờ
Gieo vần ý tứ cần nghiêm chỉnh
Luật lệ đường thi chớ để ngơ
Thi hữu gần xa đang đón nhận
Những bài đường luật hay như mơ.
nguyenhuynh
THI HỮU VUI THƠ
Thơ Người mới thực đúng là thơ
Niêm luật đừng lờ ý tứ mơ
Câu cú trắc bằng vần hợp vận
Văn từ hoà nhịp đúng Đường tơ
Yêu thơ Đường luật lòng vào mở
Mến bạn thi nhân xướng hoạ chờ
Cất bút cao trào cùng nối tiếp
Thi nhân thơ phú chung hoà mơ
Galaxies
@ Ông ơi ! Cháu mừng tuổi rất thọ của ông 83 tuổi ạ ! Ông cao tuổi hơn Ông Nội cháu nhiều ! Ông rất là phúc nên hưởng nhiều tuổi như thế ! Cháu mừng ông ạ ! Hi hi hi
Kính bút
HẸN
Cho người hẹn lại kiếp sau
Vòng tay , môi ấm thiếu nhau kiếp này
Đôi ta như bị trời đày
Duyên tình trắc trở như ngày và đêm
Cho người hẹn lại kiếp sau
Rượu nồng pháo đỏ ta trao tình đầu
Đôi ta sống mãi không sầu
Cùng chung bến đỗ , qua cầu có đôi
Hẹn nhau một kiếp xa xôi
Kiếp này thôi đã nổi trôi còn gì
Gặp nhau hãy có quên đi
Ta-người hai ngã đôi mi não nùng
Trái tim chung một nhịp cùng
Ta-người hẹn lại trùng phùng kiếp sau...
tranmai.ngan
HẸN KIẾP LAI SINH ?
Giờ quên ngày tháng chờ nhau
Hẹn mai ta lại kiếp sau trùng phùng
Giờ quên ngày tháng nhớ nhung
Kiếp sau ta hẹn chung cùng bên nhau
Giờ thôi quên hết thương đau
Kiếp lai sinh hẹn có nhau bạc đầu
Dòng sông xiết chảy về đâu
Lục bình trôi nổi giang đầu bến mơ
Lục bình trôi mãi lửng lờ
Vô bờ không hướng nơi chờ phương nao
Lục bình theo dòng trôi mau
Không bờ không bến lao đao lục bình
Kiếp này hẹn kiếp lai sinh
Phù sinh có phải vẫn tinh kiếp phù
Bâng khuâng nhìn áng mây mù
Cứ trôi vô định thiên thu vẫn hoài
Kiếp này... hẹn lại kiếp mai
Hai người nối lại duyên dài ba sinh
Đôi tim vẹn vẻ chung tình
Kiếp sau người lại gặp mình chờ nhau ...?
Galaxies
Tượng đá
Non xanh nước biếc áng phù vân
Sừng sững trên cao bức tượng thần
Xin hỏi ông ơi sao đứng mãi
Có chăng không cảm thấy run chân
Dẫu cho năm tháng không suy chuyển
Bởi lẽ chắc ông không tủi thân
Hãy giúp cho con được thế nhé
Để tình tôi sẽ thắm dần dần !
tramaha
TƯỢNG ĐÁ ĐỈNH PHÙ VÂN
Vững trân tượng đá oai linh thần
Yết kiến thánh Ngài ngự bệ gần
Chẳng thể sờn lòng năm tháng mỏi
Vẫn hòng mặc khách hảo xa gần
Dù bao mưa nắng thân dầu dãi
Nào xá bão giông _vẫn vững chân
Khí tiết hiên ngang cùng tuế nguyệt
Vui cùng trời rộng đỉnh phù vân
Galaxies
TÌNH CA NGƯỜI RA ĐI Ta đã về rồi…, cũng đã đi!
Trời đông không lạnh, chỉ buốt lòng
Người nhóm cho ta hồng bếp lữa
Mưa đông trong lòng… lữa hóa không
Lần này người lại tiển ta đi
Gói sẳn hành trang để phân kỳ
Dặn rằng mang mãi vào dĩ vãng
Một chút dư âm khúc Từ ly
Lần này không hẹn sẽ quay về
Đường dài, ngày cũng dài lê thê
Lê bước đường xa ngàn gió lộng
Quay lưng sương trắng ngập lối về
Tiếng nhạc Đàn vương nghe thê lương
Xa xa dần khuất cuối con đường
Bóng nàng tiên nữ ngồi nắn phím
Tiến bước độc hành vạn gió sương
Người đi mang nặng những hành trang
Người ở còn không dưới trăng ngàn
Vớt trả trăng thanh trên ngọn trúc
Lắng nghe tình Khúc Từ xa xăm!
Bóng Trúc dưới trăng Khúc Niệm Từ
Trăng thanh hòa quyện Khúc đàn mơ
Người đi dần khuất vào sương khối
Còn rót vào hồn một suối thơ!
…
ngocduythanh
CHỈ LÀ ĐÀN KHÚC ĐIỆP TỪ
Người về lặng lẽ rồi ra đi
Biết nói gì đây phút phân kỳ
Rưng rưng mắt nhớ dòng dư lệ
Tiễn biệt lần này ... có từ li ?
Đây mớ hàng trang gói những gì
Có tình ngày ấy chưa biết chi
Sân trường Hạ khóc màu li biệt
Lưu bút trao tay hồng phượng ghi
Lần này người nói đi không về
Trời có buồn không mưa tái tê ?
Sầu chi cánh nhạn nghiêng chao gió
Ướt sũng cả lòng cay khoé mi
Rung tay nắn phím nhạc du dương
Thản thốt cung tơ loạn nhịp buồn
Dồn dập điệu sầu cung oán khúc
Sấm rền sầm sập tiếng thê lương
Người đi còn nhớ mảnh Trăng vàng
Có gói kín tình trong hành trang
Để xa còn nhớ về dĩ dãng
Hay là quên lảng chẳng buồn mang
Phút cuối từ li trổi cung đàn
Xin người lắng tiếng vọng lòng sang
Chan hoà Khúc Niệm Từ chia biệt
Mỗi nhịp cung thương khóc lỡ làng
Người hãy đi đi về bến mơ
Bên bờ kia ấy có người chờ
Thiên Hà nhường lối cho mây sáng
Mây tím hết buồn ... vui ai sang
Đây chúc quà xin kính biếu nàng
Lầu đài hạnh phúc chàng lo toan
Gia đình yên ấm rồi con thảo
Khúc Từ vẫn Niệm láng giềng an
Nếu có nhớ về nơi chốn xưa
Chỉ là kí ức gió thoảng đưa
Cô bé bờ xa miền viễn xứ
Chỉ là cô bé Khúc đàn thừa
Em chẳng biết chi chẳng biết chi
Chỉ đàn theo Khúc điệp phân kỳ
Cho lòng lữ khách dừng chân lắng
Tâm Từ đàn vọng Khúc Niệm thi
Khúc Niệm Từ
@ Chỉ theo ý thơ mà hoạ thôi Ngoc Duy Thanh nhé ! Nếu có gì phật ý xin lượng thứ ! Và tiện đây xin gửi đến "người xưa" của bác Ngọc Duy Thanh lời chúc hạnh phúc trăm năm ạ ! Hi hi hi...
--------------------------------------------------------------------------------------
@ Cùng Galaxies
MỘT CHÚT
Một chút cho người _ ý nghĩa ơi
Hành trang người gói và đi rồi
Bé vui cười mỉm cầu an phức
Hạnh phúc đến đời Cô Chú thôi
Bé bé vẫn là mãi bé thôi
Dẫu rằng trong mộng chú mơ rồi
Nhưng riêng đứa cháu hoài là cháu
Vẫn mãi thương người _ tình* khổ ơi (* tình yêu của Cô và Chú)
Một việc làm ơn bé giúp rồi
Vui ngời hạnh phúc Chú Cô tôi
Chú về bên ấy Cô sum hợp
Ý nghĩa nào bằng ... thật tuyệt vời
Bé bước lên tàu xa thật xa
Đường đi rộng mở ngát hương hoa
Tung tăn cùng bạn phương trời lạ
Du khảo biết nhiều khiến thức nha
Khúc Niệm Từ
@ bé Galaxies đi vui nha ! Nhớ chụp nhiều ảnh nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2010 22:26:52 bởi khucniemtu >
Re : Giá buốt đông về
Galaxies
Tôi đọc thơ ai xót trong lòng
Thấy như tình đã bước qua sông
Thấy như người đã xa tôi thật
Và thấy trong thơ bóng của mình
Galaxies ơi ! đọc thơ bạn rất xúc động , mượn vài câu thơ để nói lên ý lời . Vì Pác không rành kỉ thuật để quote bài thơ lại cháu đừng giận nhe. Chúc cháu luôn vui và cho nhìu bài thơ hay nữa .
TRAO LẠI TÌNH THƠ
Ta về lại chốn nào trăm năm
Rưng rưng nắn phím lạc cung trầm
Mưa rơi tí tách lòng thêm lạnh
Đông sầu tuyết phủ trắng đường băng
Ta có chờ ai ... ai có chờ
Thuyền xa biển biếc mờ sương mờ
Bể bờ xa thẵm còn xa lắm
Buồm trắng tang sầu giấc mộng giăng
Chiều nay gió chướng về đồi mơ
Xứ lạnh bây chừ sương có mờ
Trong đám rông rêu tường kín cổ
Một xe thổ mộ chở vần thơ
Kia dốc sương mù tìm cội thông
Vi vút gió mưa hay bão lòng
Khói trắng sương chiều hương khói lộng
Thắp lên hai mộ lệ lưng tròng
Chỉ là đọc truyện tình người xưa
Vậy mà nước mắt cứ trào mưa
Trời buồn sao đổ dòng lệ nhớ
Để lòng thổn thức Đông mấy mùa
Ta bên đây một chút vui, buồn
Một chút hờ hững, chút vấn vương
Một chút lắng trầm, chút trổi dậy
Bâng khuâng ... thờ thẫn ... thoáng tà dương
Ai gửi cho ta điệp khúc buồn
Đàn kêu tiếng khóc nhớ Tiêu Tương
Thuyền ta xa bến xa xa mãi
Để lại yêu thương ai trọn đường
Ta giũ chinh y chiến trận tàn
Đem cho giấc mộng lòng người mang
Cho tình tâm hợp trăm năm vẹn
Ta vui tiến bước đường quang sang
Gửi về trời mộng người quê hương
Tròn ước mơ xưa mộng luyến thương
Chúc tình đẹp mãi đến ngàn kiếp
Để lòng thanh thản ta lên đường
Galaxies
Ta chỉ là ta của tuổi thơ
Của ngày tuổi nhỏ còn nhiều mơ
Trường đời chưa hiểu ... đang trường học
Nên gắng trau dồi ... sáng lạn chờ
Thôi chào tạm biệt tình ... Tình Thơ
Galaxies
@ Chúc Cô và Chú hạnh phúc nhé ! Nhóc đi đây ! Nhóc đi "du khảo" cùng các bạn ở một đất nước khác đấy ! Thích lắm và vui lắm cơ ! Hi hi hi...
Kính ạ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2010 20:20:09 bởi galaxies >
Trích đoạn: tranmai.ngan
Re : Giá buốt đông về
Galaxies
Tôi đọc thơ ai xót trong lòng
Thấy như tình đã bước qua sông
Thấy như người đã xa tôi thật
Và thấy trong thơ bóng của mình
Galaxies ơi ! đọc thơ bạn rất xúc động , mượn vài câu thơ để nói lên ý lời . Vì Pác không rành kỉ thuật để quote bài thơ lại cháu đừng giận nhe. Chúc cháu luôn vui và cho nhìu bài thơ hay nữa .
Cháu chưa biết giận ai bao giờ , vì nhiều việc không có thời gian ăn uống đấy ! Thì thời gian đâu mà giận mà hờn ...
Bác cứ bấm chuột vào nút "trích" trên đầu khung này này , là thơ bạn ở trên, thơ bác viết ở dưới ... là vui vẻ cả làng mà ! Ka ka ka kà...
Kính chúc bác ở lại chơi thơ vui nha ! Nếu cháu tranh thủ tí thời gian được thì cháu vào hoạ thơ với bác cho vui ạ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2010 20:21:02 bởi galaxies >
TRAO LẠI TÌNH THƠ
Ta về lại chốn nào trăm năm
Rưng rưng nắn phím lạc cung trầm
Mưa rơi tí tách lòng thêm lạnh
Đông sầu tuyết phủ trắng đường băng
Ta có chờ ai ... ai có chờ
Thuyền xa biển biếc mờ sương mờ
Bể bờ xa thẵm còn xa lắm
Buồm trắng tang sầu giấc mộng giăng
Chiều nay gió chướng về đồi mơ
Xứ lạnh bây chừ sương có mờ
Trong đám rông rêu tường kín cổ
Một xe thổ mộ chở vần thơ
Kia dốc sương mù tìm cội thông
Vi vút gió mưa hay bão lòng
Khói trắng sương chiều hương khói lộng
Thắp lên hai mộ lệ lưng tròng
Chỉ là đọc truyện tình người xưa
Vậy mà nước mắt cứ trào mưa
Trời buồn sao đổ dòng lệ nhớ
Để lòng thổn thức Đông mấy mùa
Ta bên đây một chút vui, buồn
Một chút hờ hững, chút vấn vương
Một chút lắng trầm, chút trổi dậy
Bâng khuâng ... thờ thẫn ... thoáng tà dương
Ai gửi cho ta điệp khúc buồn
Đàn kêu tiếng khóc nhớ Tiêu Tương
Thuyền ta xa bến xa xa mãi
Để lại yêu thương ai trọn đường
Ta giũ chinh y chiến trận tàn
Đem cho giấc mộng lòng người mang
Cho tình tâm hợp trăm năm vẹn
Ta vui tiến bước đường quang sang
Gửi về trời mộng người quê hương
Tròn ước mơ xưa mộng luyến thương
Chúc tình đẹp mãi đến ngàn kiếp
Để lòng thanh thản ta lên đường
Galaxies
Ta chỉ là ta của tuổi thơ
Của ngày tuổi nhỏ còn nhiều mơ
Trường đời chưa hiểu ... đang trường học
Nên gắng trau dồi ... sáng lạn chờ
Thôi chào tạm biệt tình ... Tình Thơ
Galaxies
@ Chúc Cô và Chú hạnh phúc nhé ! Nhóc đi đây ! Nhóc đi "du khảo" cùng các bạn ở một đất nước khác đấy ! Thích lắm và vui lắm cơ ! Hi hi hi...
Kính ạ !
TIỄN BƯỚC EM ĐI
Vần thơ tím vần thơ mực tím
Tím lòng sầu câu chữ còn vương
Tiễn bước em đi mấy dặm đường
Mưa có rớt mi cay nặng giọt
Em thơ ngây ngày mơ đến lớp
Tan trường về ai bước theo sau
Lá me sầu nghiêng cánh lao chao
Em thánh thiện ... thương màu áo trắng
Rồi năm ấy ve sầu buồn phượng vỹ
Cánh bằng lăng tím lệ buổi chia ly
Anh so dây em trổi khúc phân kỳ
Bài hát ... dỡ dang ... vì giờ đi đã đến
Bao năm vẳng Hạ vang đàn ve lắng
Nhạc chia buồn ... phượng nhớ , bằng lăng thương
Mừng gặp nhau vần thơ lưu bút mái trường
Nay em lại thêm lần lên đường xa xa nữa
Vần thơ em về mùa Đông Đất Hứa
Em đi rồi ai đan áo tình thơ
Em đi rồi trống vắng buồn trang mơ
Ai lau bụi cổng nhà ... chờ chú về khỏi bệnh
Nhưng cũng đành vì em đi tìm vùng đất vịnh
Du khảo nhiều kiến thức cho học trình
Sớm thành công về lại vườn thơ xinh
Có thi hữu chờ vần thơ tình nghĩa đẹp
YÊN
( Tớ viết hộ cho nỗi lòng của người kia ấy ấy nha ! Ha ha ha ... Nhưng mà tớ hình như cảm nhận được giọng cười của NHÓC rất là buồn " Hi hi hi - sao giống khóc quá vậy? " He he he ... NHÓC mà khóc mới là lạ đó à ! ------ Trêu xong chạy nhanh nè [sm=z_scooter.gif] Ka ka ka kà kà kà )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2010 01:33:53 bởi yen_99888 >
TIM BỆNH
Cái ông này có trái tim phồng phụt
Bệnh nặng rồi nên nhút nhít tưng tưng
Nhảy từng từng hình như thể muốn bung
Phì phụt máu hồng loang tràn ngực
Em bác sĩ mau ra đây cứu giúp
Chữa trị liền - kềm kẹp, dao, kim, băng
Vá trái tim cho nhanh chóng mạnh lành
Để ổng được người tình đến thăm vui vẻ
Mà nè này, hình như ổng có vẻ
Muốn moi tim để đấy để tỏ bày
Ổng yêu nhiều hoài huỷ ấy ấy là ai
Thấy lạ quá thắc mắc dài cả cổ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2010 23:05:10 bởi LÝ THANH THANH >
MƠ DÁNG THU XƯA
Em đi mấy độ mùa Thu xa
Có người thường đến trước cổng nhà
Nhìn qua khung cửa tìm dư ảnh
Lặng cúi mặt buồn lệ châu sa
Em đi mấy động Đông buốt lòng
Có người đứng mãi trước ngỏ trông
Mắt buồn xa vắng đường giá lạnh
Mờ bóng sương chiều lệ tuôn giăng
Em đi mấy độ xuân theo dòng
Thời gian quay mãi vẫn còn trông
Người ấy luôn thường đứng trước ngỏ
Đợi hoài chẳng thấy dáng em ... mong
Mỗi ngày người ấy vào đọc thơ
Chăm chú từng câu từng vần ... mơ
Khúc đàn vọng nguyệt sầu vạn lý
Văng vẳng tiêu buồn chiều bơ vơ
Em chỉ là em chỉ là em
Mắt tròn đen láy dễ ... khó quen
Chỉ mơ bờ bến tương lai sáng
Sự nghiệp công danh đạt ý nguyền
Hạ đến em về nơi trời mơ
Cùng thầy bè bạn nối vòng tơ
Đôi tay xiết chặt tình thế giới
Để tình trang trải vạn đời thơ
Lời tình ai tỏ em mập mờ
Lãng đãng gió vèo nhoà ý thơ
Lơ ngơ hờ hững ... đành ai nhớ
Sự nghiệp công danh đang đợi chờ
Xếp lại tàn y xếp lại rồi
Em về bên ấy ngàn xa xôi
Không còn về nữa dù ai đợi
Bỏ lại sau lưng vết bụi mờ
Poem
@ Tớ chỉ cảm xúc khi nhìn thấy Người Ấy thường đứng trước ngỏ nhà NHÓC thật lâu đấy ! Mỗi ngày đều như vậy !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 00:29:30 bởi poem >
TIM BỆNH
Cái ông này có trái tim phồng phụt
Bệnh nặng rồi nên nhút nhít tưng tưng
Nhảy từng từng hình như thể muốn bung
Phì phụt máu hồng loang tràn ngực
Em bác sĩ mau ra đây cứu giúp
Chữa trị liền - kềm kẹp, dao, kim, băng
Vá trái tim cho nhanh chóng mạnh lành
Để ổng được người tình đến thăm vui vẻ
Mà nè này, hình như ổng có vẻ
Muốn moi tim để đấy để tỏ bày
Ổng yêu nhiều hoài huỷ ấy ấy là ai
Thấy lạ quá thắc mắc dài cả cổ
LÝ THANH THANH
TRỊ BỆNH TIM
Trái tim lẩy bẩy nhảy kêu đau
Bác Sĩ Galaxies chuẩn trị mau
Để chậm tim hồng thoi thóp rỏ
Chung tình giọt máu nghiêng bên nao
Giỡn chơi một chút cho vui nào
Bác sĩ ra trường mới đẹp sao
Blouse áo trắng bác sĩ trẻ
Tận tâm nhiệt huyết mát tay nào !
(Chọc ghẹo xong là chạy mau.... Hi hi hi)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 18:49:09 bởi khucniemtu >
Trích đoạn: galaxies
GIÁ BUỐT ĐÔNG VỀ
Em không về... mưa nghiêng triền dốc...nhớ
Em không về....Đông buốt giá....tái tê
Em không về...mưa buồn trắng cơn mê
Em không về để vần thơ ai nối
**********
Bài thơ của Galas hay quá. Chỉ có 1 lời khen tặng bạn. Kém thơ nên không họa được.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: