Người Xưa 2
Choàng tay níu Huế đêm mưa
Câu thơ thức giấc gọi đùa thương nhau
Tình xưa , trầu lỡ duyên cau
Nên vôi phơi giữa sắc màu thời gian
Thầm lòng duyên nợ đa mang
Nghe năm tháng rụng , phai tàn sắc hương
Chừ về với Huế thân thương
Hồn thơ lạc mất bên đường lạ quen
Phố thị rộng , người quên tên
Biết tìm mô ngõ trăng lên một thời
Loay hoay với nhịp tim rời
Nghe hồn lạc mất bên đời ủ men
Ước gì tìm được Huế em
Để tôi ru mãi êm đềm cuộc say
Ngày mai trả nợ vòng tay
Tôi cam nhận kiếp lưu đày trăm năm !
Dzạ Lữ Kiều
Nhớ
Đời là một cuộc buồn vui
Đi theo năm tháng … ngọt bùi – đớn đau
Con tim phai nhạt sắc màu
Đêm mòn khắc khoải từng câu ân tình !
Dzạ Lữ Kiều
Hương Giang Vọng Khúc
Rủ em về thăm Huế
Ngược dòng nước Hương Giang
Vẵng nghe câu “mái đẩy”
Đò xuôi khúc chiều vàng …
“Bến Tuần” sóng nước đây
Đêm trăng giấc ngủ say
Bao lữ khách xuôi ngược
Cầu vượt đã nối tay
“Điện Hòn Chén” trầm lơi
Câu “ Chầu Văn” gọi mời
Sông sâu giòng tím biếc
Hồn người chợt chơi vơi !
“Văn – Thánh” lưu bút danh
Một thời rạng sử xanh
Đá bia còn trơ đó
Hồn lưu lạc sao đành !
“Thiên Mụ” tháp lặng soi
Bến nước đò nhẹ trôi
Tà áo dài trong gió
Như cánh bướm say đời
Qua bến đò Kim Long
Cổng xưa phủ rêu phong
Một thời danh “Tôn Nữ”
Vua Quan còn đắm lòng
Về đến bến “Vân Lâu”
Nước lững lờ sông sâu
Thuyền em xuôi trăng đó
Câu hò vẵng đêm thâu !
Dzạ Lữ Kiều
Nhớ Thánh Đường
* Tặng Hiếu – Bến Ngự Huế
Mưa đêm rỉ rả trên mái tole
Chừng như từng nhịp thánh ca buồn
Đưa ta về khung trời kỷ niệm
Một sáng mờ sương trong giáo đường
Nhớ mãi ngày xưa … mối tình đầu
Quỳ gối bên em lời nguyện cầu
Đẹp duyên hai đứa mùa tao loạn
Xa chốn biên thùy , vẫn nhớ nhau
Rồi mùa Xuân ấy lạc mất tin
Ngôi Thánh đường xưa bóng im lìm
Em đã ngàn trùng xa cách biệt
Vết sẹo thời gian khắc vào tim
Ta đã ru lòng mãi nhiều đêm
Chừng như nỗi nhớ cũng say mềm
Em ơi , giọt mắt mùa Thánh Lễ
Biển tình năm tháng có đầy thêm ?!
Dzạ Lữ Kiều
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2010 14:51:54 bởi dza lu kieu >