VỀ MỘT BÚT HIỆU
Em không muốn …Gặp ta đâu
Khi nghe lữ khách qua cầu ban đêm
Người đời đẹp lắm cái tên
Còn ta lở ném sông đêm mất rồi!
Chỉ biết Dzạ Lữ Kiều thôi
Đi đâu cũng bị gọi lời “Chuồng thơ”
Bạn bè nhiều đứa ngẩn ngơ
“Chuồng” hay “Cuồng” cũng vần “Cờ” như nhau
Sinh thời, thế sự nát nhầu
Bài thơ mang họa! Đã lâu lắm rồi…
Bởi ta áo trận một thời
Giày Saut bung gót làm người đốt than!
Kiếp nghèo – tay trắng – cơ hàn….
Niềm uất nghẹn, sóng trào dâng ngập bờ
Lục bình ta, trôi bơ vơ
Nghiệm đời dâu bể bên bờ đục- trong…
Bút hiệu ấy …Khắc vào lòng
Để em nhớ mãi một giòng sông thơ
Cao nguyên …nắng, gió, bụi mờ…
Bên bờ Sêrêpók còn chờ đợi nhau ?!
Cao nguyên phố, 16-8-2014
Dzạ Lữ Kiều