VIẾT CHO MÌNH … CHO NGƯỜI
Hãy viết đi …Những gì em muốn viết
Để câu thơ rộn rã khúc ân tình
Ba chín năm – Con chim ngừng tiếng hót
Khi bầu trời chưa rộng khoảng màu xanh
Chiếc lồng sắt gông cùm em bao thứ
Lải nhải ngôn từ của kẻ thiếu tâm
Em đã nghe lời dạy dỗ man rợ
Giết …giết sạch ! Dù ai đó là ân nhân
Trong tâm thức bao lần em chậc lưỡi
Có ai đâu ngoài mũi tẹt da vàng
Máu đã chảy thành sông thời bom đạn
Đến bây giờ còn hệ lụy riêng mang
Em viết đi …Lưu gì trăm năm nữa
Thế hệ này học lịch sử cha ông
Sẽ gào to những tội đồ bán nước
Đẩy nhân dân vào tù tội, gông cùm !
Em hãy viết – Chính con tim mẫn cảm
Đất nước này của Tiên Tổ bao đời
Nét bút đỏ em tô thêm chữ S
Máu quật cường … Dân tộc Việt Nam tôi !
Mạnh Hạ, Giáp Ngọ (13-6-2014)
Dzạ Lữ Kiều