HƯƠNG TÓC NGÀY XUÂN
Ta về, nhặt nụ yêu thương
Ngày em bỏ lại bên đường tình xa
Thưở còn bến nước, cây đa
Qua đò … Nghiêng nón, mắt sa đáy giòng
Nắng chiều … áo trận vai mòn
Thương thầm sợi tóc níu choàng môi hôn
Cho ta lưu mãi trong hồn
Mang theo nỗi nhớ bước dồn hành quân
Ba lô chữ “Nhớ” lặng câm
Từng trang nhật ký gánh vầng trăng di
Đèo cao, sông, suối … hề chi
Giày Saut mòn gót thầm thì “Tóc ơi!”
Dốc đời giữ nhịp tim rơi
Dốc tình năm tháng đầy – vơi sông hồ
Mang theo ước nguyện tình thơ
Ngày về “Mai” nở bên bờ Hương Giang
Dìu em trong tiết Xuân sang
Vàng hoa, vàng cả từng trang sử tình
Nhưng rồi …Nguyện ước cũng đành
Trôi theo vận nước, gập ghềnh – Sang trang!
Ta về, gãy cánh chim bằng
Sợi tóc hai nhánh còn giăng bủa tình
Trăng … khuyết, tròn – Đợi từng đêm
Bao giờ gặp lại ru mềm môi xưa (?)
Cao nguyên phố, 15-12-2012
Dzạ Lữ Kiều
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2012 21:19:54 bởi dza lu kieu >