HỒ TỊNH TÂM
• Tặng Hoàng Hôn
Tịnh Tâm … Tôi về một sớm
Sương nhòe từng mãng bờ rêu
Mùa Thu mây trời trong vắt
Sen bừng sức sống … Nắng trêu !
Đã bao mùa trăng chờ đợi
Hương vương theo sợi nắng chiều
Em ơi, con đường Thành Nội
Nghe trong tâm động bao điều
Em xa … nỗi niềm thương nhớ
Tình như con sóng trườn đi
Huế quên một thời bom đạn
“Bồng Lai Đảo” nét xuân thì
Em xa rồi … Quên hay nhớ
Nước hồ đã hết đục trong
Một đời còn hương tình Huế
Trăm hoa ngát tự đáy lòng!
Cao nguyên phố, 09-7-2012
Dzạ Lữ Kiều
QUA THÀNH NỘI
Trầm mặc mưa nhòa thành quách cỗ
Lung linh giọt nước đọng Hoàng cung
Chiều nghiêng tím biếc màu rêu phủ
Ngọn gió vàng chao giữa sân rồng
CHÙA DIỆU ĐẾ
Nao lòng khi viếng cảnh chùa xưa
Tam quan hờ hững gió cợt đùa
Vẵng tiếng chuông chiều ngân nga giục
Chạnh lòng lữ khách bước trong mưa
Dzạ Lữ Kiều ( Thơ trong hộc bàn)