BƯỚM ĐÊM
Lang thang qua góc phố đêm
Nghe từng tiếng vọng bên thềm nỉ non
Âm thừa…qua dấu môi son
Nào ai biết được cội nguồn, thật chân
Giàu nghèo, duyên nợ, phù vân…
Thảy đều một kiếp phong trần như nhau
Chuyện ngày xưa … Mãi ngàn sau
Có ai hiểu được nỗi đau làm người ?
Thúy Kiều còn đó , một thời
“Nguyễn Tiên sinh”* …Nói hộ lời truân chuyên
Ta nay, mắt thấy… tai truyền
Nghiệm lời dâu bể, lộng …riêng đôi hàng
Gọi là…Góp chút tình làng
Cảm thương duyên phận… hồng nhan bọt bèo
Không ai mong, kiếp đói nghèo
Lẽ thường… Lưu tiếng buồn, theo cuộc đời!
Đêm qua góc phố, ngậm ngùi
Nghe tiềm thức dỗ, tìm nơi đi về
Thôi! Đừng ràng buộc bùa mê
Nỗi đau … Sương rụng bốn bề, vây ta!
*Nguyễn Du
Cao nguyên phố, 06-10-2012
Dzạ Lữ Kiều