Tình với thơ!
HỎI ANH
ANh ơi ngồi đó nhớ ai?
Mùa Thu Áo Tím hay là Sông Hương
Phải chăng lòng đã vấn vương
Lời thơ mềm mại gửi thương mất rồi
Sao vàng lấp lánh lên ngôi
Anh cười toe toét cất chồi Cần Thơ
Bao nhiêu trầu héo hững hờ
ANh đem tưới lại bây giờ xanh ươm
Phố đông ỏng ẹo hương thơm
Ngất ngây tình ái nó chờm lên anh
Chân dài bỏ mất sao đành
Nên anh ngơ ngẩn cam sành lột luôn
Chiều lên gió bấc em buồn
Bậu đi bến khác tròn vuông tình chàng
Phải chăng anh muốn sang ngang
Bỏ em một góc vội vàng hái hoa
Nguyễn Thuý Diễm Huyền
R Đã đưa vào Trang Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2012 04:29:13 bởi Nguyên Đỗ >
ANH DẶN
Hôm bữa ngoéo tay chàng hẹn thề
Bảo rằng sẽ không lạc cung mê
Dặn em ở lại chăm bầy trẻ
Gặt hái hết mùa anh trở về
Chào mừng bạn thơ mới đến thư quán với những lời thơ thật trữ tình, đang chời những sáng tác mới của ban.
QUÊ NGƯỜI
Về quê đổi gió anh ơi
Chập chùng sông nước sắc ngời hương đưa
Dáng ai nghiêng dưới bóng dừa
Nhấp nhô mặt nước song thưa đổi màu
Con đò í ới câu chào
Bà ba ẻo lả dạt dào sóng đưa
Con trâu nó kéo cày bừa
Mùi thơm rạ mới như vừa bội thu
Đêm dài em gói sầu tư
Phải chăng lạ chỗ khó mừ ngủ ngon
Vẳng nghe ai hát véo von
Đời chưa trang điểm sầu còn vây quanh
Chùng dây lạc phím tìm anh
Giấc mơ còn đó trầu dành cho ai?
DH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2012 14:44:52 bởi diemhuyen04 >
LẦU MỘNG
Chiều chiều ghé bến tìm anh
Mầm non nẩy lộc cau xanh nở buồng
Gió đưa bạt mũi quẹo thuyền
Kéo dây em cột nợ duyên lên cành
Tơ hồng sẻ nửa tặng anh
Dệt cho tình thắm yến oanh một nhà
Trao tay anh biếu món quà
Là anh di sản ngọc ngà của em
Ước chung dưới một bức rèm
Ngàn năm sóng sánh ánh đèn trong tim
Đem trầu vá ánh trăng lềm
Đem tình em dệt nồng thêm mặn nồng
Diễm Huyền
…………………………………………………
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2012 19:10:20 bởi diemhuyen04 >
TRẢ TÌNH
Ta không phải kẻ si tình
Giữa chiều lộng gió quên mình là ai
Ta không là bão biển dài
Chôn đời dưới cát ngày ngày thở than
Ta không là chiếc thuyền nan
Chở người trao tặng gom tàn dư yêu
ta là cành liễu diễm kiều
của Hàn Mạc Tử chiều chiều hát ru
Đêm đêm vét ánh sương mù
Rọi vào nhân thế che dù niềm thương
Trả ai kỷ niệm còn vương
Ta về lấp nốt đoạn trường năm canh.
Diễm Huyền
…………………………………………………………..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2012 19:10:53 bởi diemhuyen04 >
TẶNG ĐÓ
Yêu mình mà nhớ người ta
Cuộc đời bất thoái xót xa cõi lòng
Bên kia dệt sợi tơ hồng
Bên này cột lại những dòng nhớ thương
Trách đời chi những vô thường
Ta đem đốt hết tình nương của người
Từ nay thỏa sức rong chơi
Mặc cho cánh bướm rong đời phấn hoa
Tặng anh cho kẻ lạ xa
Để lòng không ức tâm tà khởi lên
Xa anh lạnh cả chiếu mền
Nhưng thôi tặng đó giữ bền chi đâu?
Ta về cắt bỏ dây trầu
Trồng xoài ăn đỡ khỏi rầu nhân duyên
Diễm Huyền
LẶNG LẼ QUA MÙA YÊU THƯƠNG
Muối tương thì của mình tôi
Mâm cao ngũ quả cho rồi người dưng
Qua nhà cứ ngó ngập ngừng
Muốn lên tiếng hỏi cho mừng hàng huyên
Nhưng thôi ta – đó kém duyên
Phủi cho sạch rối tìm thuyền sang sông
Từ nay khỏi phải bận lòng
Chúc cho ai đó mặn nồng lửa hương.
Diễm Huyền
TRẢ ANH VỀ
Thôi anh ạ thế cũng là đủ
Tiếng tạ từ em rủ sạch yêu thương
Lời hứa hẹn tình nương em rút lại
Trả anh về mãi mãi với những vần thơ
Trái tim em không phải con cờ
Anh bắt nước rồi chờ tiến gấp
Em bắt gặp
Tình anh về tấp nập
Em chạnh lòng nhưng cứ ngập ngừng rưng rưng
Mưa vòng quanh loang khắp cả miền rừng
Em đứng lại nhặt tim nghe chừng rát buốt
Anh đi rồi em dập đuốt yêu thương
Trả anh về với đời thường mộng ảo
Em trả anh
Về với những khát khao
Tìm miền nhớ ngọt ngào bên vĩ vãng
Chiều nay mây trời bay lơ đãng
Em buồn thầm nghe nản buồng tim
Diễm Huyền
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: