Chương 20: Diễn Luyện Côn Pháp Trong Khương Lan giới.
Hắc Vũ, Bạch Linh và con gái Hắc Đồng, con rể Quách Phàm cùng nhau ăn cơm, ngoài nhà họ ra, còn có sư tôn của Quách Phàm Ốc Lam, đương nhiên Hầu Phí cũng ở đó.
Một đám người tụ tập ăn uống cười nói, Hầu Phí đang nói khoác với Hắc Đồng.
“Tiểu Đồng, nhị bá nói với cháu, tiên giới, ma giới, yêu giới cộng lại không có mấy ai là đối thủ của ta đâu. Kinh Thiên Tam Côn của ta mà đánh tới, ai mà dám đỡ?” Hầu Phí đắc ý hấp háy mắt.
Kinh Thiên Tam Côn của Hầu Phí đích thực là lợi hại, đặc biệt là dưới sự trợ giúp của cây Hắc bổng của Lan thúc tặng, sức công kích mạnh mẽ của nó, ngay cả lân vũ phòng ngự của Hắc Vũ cũng không dám tiếp đỡ, uy lực có thể thấy là không thường.
“Bá có Kinh Thiên Tam Côn, cha con cũng có!” Hắc Đồng nói.
“Cha con? Cha con là học ta đó.” Hầu Phí hất đầu nói.
Hắc Vũ đứng một bên chỉ cười, lúc này không dám nói gì, thương pháp của hắn đích thực là có tám phần học được từ côn pháp của Hầu Phí, hai thành còn lại chính là do hắn tự sáng tạo.
Hắc Đồng cười hi hi nói: “Nhị bá lợi hại thật, nhưng Kinh Thiên Tam Côn của bá có thể truyền có Quách Phàm ca ca của con không?”
“Tiểu Đồng.” Bạch Linh liền lên tiếng nhắc nhở.
Hắc Đồng thấy ai mạnh thì đều xin người đó truyền tuyệt chiêu cho trượng phu của mình. Quách Phàm cười nói: “Tiểu Đồng, là ngộ tính của ta không cao, hơn nữa ta cảm thấy, quyền pháp mà sư tôn truyền cho ta cũng đủ học rồi.”
“Chuyên tinh là được rồi. Tiểu Đồng, con phải học hỏi Quách Phàm đấy.” Ốc Lam dạy bảo.
Ốc Lam lúc mới bắt đầu chỉ dạy cho Quách Phàm một chút, nhưng qua một thời gian, hắn phát giác Quách Phàm tuy bề ngoài hồn hậu, nhưng trong lòng thì rất tỉ mỉ, ngộ tính cũng rất cao, học quyền pháp của hắn cũng rất nhanh.
“Dã Cù đại bá thì sao? Lẽ nào hôm nay bá ấy không tới?” Hắc Đồng cau mày nói.
Ốc Lam cười nói: “Dã Cù hả? cha con và nhị bá của con hôm nay lúc nào cũng có thể bước vào cửu cấp yêu đế cảnh giới, bọn họ chỉ là vì đợi đại bá của con nên mới khống chế công lực của mình, mà đại bá Dã Cù của con vẫn đang ở bát cấp yêu đế cảnh giới, hắn tự nhiên phải cố gắng hơn.”
“Ha ha…cố gắng cũng không cần cố gắng chút thời gian như vậy.” Một âm thanh trầm đục vang lên, thân hình như sơn của Dã Cù bước tới ngồi xuống, “Vẫn là Tiểu Đồng tốt, bây giờ vẫn nhớ tới ta.”
Hắc Đồng gật đầu ngoan ngoãn, sau đó nhìn xung quanh: “Sư tôn bế quan không đến thì thôi, Vô Hư đại bá không phải mấy năm trước vừa đạt tới cửu cấp yêu đế sao? Làm sao cũng không đến?”
“Hắn không quen náo nhiệt.” Dã Cù giải thích nói.
“Ồ, Vô Hư đại bá không thích náo nhiệt.” Hắc Đồng gật gù, đột nhiên kinh ngạc nhìn về phía đằng xa, “A, đại bá đến rồi.”
“Làm sao có thể? Tính cách của Vô Hư ta còn không biết sao?” Dã Cù tự tin nói.
Hắc Vũ, Hầu Phí cũng nhìn ra xa: “Đại ca. Cuối cùng thì huynh trở về rồi.”
Dã Cù bây giờ mới ngạc nhiên nhìn ra: “Tần Vũ?”
Còn không phải sao? Người tới chính là Tần Vũ.
Tần Vũ bước tới gần, nói: “xin lỗi, lần này tu luyện mất tới ba trăm năm, làm mọi ngươi đợi lâu rồi.” Sau đó nhìn Hầu Phí, Hắc Vũ: “Phí Phí, Tiểu Hắc, cảnh giới linh hồn của các đệ đều đạt tới cửu cấp yêu đế rồi. Ừm, không tồi, ngay cả công lực cũng đạt tới bát cấp yêu đế cực hạn rồi, vẫn may, chưa độ thần kiếp phi thăng.”
Hầu Phí đứng lên, nhếch mép cười: “Còn may cái gì? Đệ và tạp mao điểu đã đạt tới cấp bậc này lâu rồi. Nếu không phải áp chế công lực, sớm đã tới cửu cấp yêu đế, đoán chắc bây giờ đã tới thần giới rồi.”
“Hầu tử.”Hắc Vũ nhíu mày, Hầu Phí nói như vậy làm Hắc Vũ rất phản cảm, “Chúng ta có thể tu luyện nhanh như vậy, còn không phải đại ca để chúng ta ở Khương Lan giới sao? Nếu như ở bên ngoài, chúng ta chưa chắc đã đạt tới cảnh giới này.”
Hầu Phí liền cười trừ: “Tạp mao điểu, ta cũng chỉ đùa thôi mà.”
“Được rồi, đừng đùa nữa.” Tần Vũ cười ngăn hai người lại, “Cảnh giới linh hồn của hai người đã đạt tới cửu cấp yêu đế cũng một thời gian rồi, xem ra tốc độ tiến bộ của mọi người cũng nhanh lắm, không biết thực lực thực tế thế nào?”
Hầu Phí tự tin nói: “Thực lực? Đệ bây giờ đã hoàn toàn lĩnh ngộ được Kinh Thiên Tam Côn rồi, thực lực hiện tại của đệ tuyệt đối không kém Đại Viên Hoàng. Huynh nói xem thực lực bây giờ của đệ thế nào? Đại ca, lần này huynh thấy tự ti chưa?”
Tần Vũ chỉ cười rồi nhìn Hắc Vũ.
Hắc Vũ lần này trở nên tự tin hơn: “Hắc Vũ Chiến Giáp của đệ, lực phòng ngự có lẽ đã tiến gần tới thượng phẩm thần khí phòng ngự chiến y rồi, dựa vào tốc độ thân pháp của đệ, cộng thêm Xuyên Vân Thương, đại ca…đệ nghĩ tiên ma yêu giới, người có thể thắng đệ không còn bao nhiêu.” Hắc Vũ tuy không nói rõ ràng, nhưng ý rất dễ hiểu, rất có tự tin chiến thắng Tần Vũ.
“Người nào cũng rất tự tin.” Tần Vũ cười tủm tỉm.
“Đại bá, nhị bá và cha đều ở trong Khương Lan giới, thời gian tu luyện dài hơn bá nhiều, bá thua cũng không có gì đáng kể đâu.” Hắc Đồng tốt bụng an ủi nói.
Tần Vũ chỉ cười bất lực.
“Tiểu Hắc, Phí Phí, hãy để ta cảm nhận tiến bộ của các đệ trong thời gian qua đi, nào, công kích ta đi.” Tần Vũ lên tiếng nói.
“Đại ca, huynh để cho bọn đệ, hai người đánh một mình huynh?” Hầu Phí trợn tròn mắt, Hắc Vũ cũng nhìn Tần Vũ với vẻ không tin được, hai người bọn họ ai cũng rất xuất sắc. Tần Vũ có thể chiến thắng một người đã rất giỏi rồi, còn hai người?
“Tần Vũ, Kinh Thiên Tam Côn của Phí Phí uy lực rất lớn, cho dù là thượng phẩm thần khí cũng không đỡ nổi. Đây cũng là nguyên nhân có thể đánh ngang với Bằng Ma Hoàng, Long Hoàng.” Ốc Lam nhắc nhở.
Ốc Lam biết tất cả lãnh ngộ của Tần Vũ, nhưng hắn không cho rằng ba trăm năm qua Tần Vũ có thể nâng cao được bao nhiêu.
Dù sao ở thần giới, có một số cao thủ một lần bế quan lãnh ngộ là mấy vạn năm.
Nhưng Ốc Lam không biết rằng, Tần Vũ không phải cảm ngộ khổ cực một cách không đầu không cuối, hắn đã trực tiếp lãnh ngộ thành quả pháp tắc không gian vũ trụ mà Tả Thu Mi để lại.
Đây là thu hoạch lớn như đào được kim cương, người khác đi khắp thiên hạ cũng phải đi tìm từng viên một, còn Tần Vũ, cả một đống kim cương được đặt trước mặt Tần Vũ, chỉ cần với tay ra là lấy được, tốc độ này căn bản không phải là cùng một tầng lớp.
Tần Vũ tu luyện ba trăm năm, e rằng hiệu quả còn mạnh hơn một số cao thủ thần giới tu luyện cũng trong thời gian đó.
“Đừng lo lắng, cứ lên đi.” Thân thể Tần Vũ phát ra kim quang mờ mờ, “Ta đã đạt tới tầng thứ 9 của Cửu Chuyển Ám Kim Thân, toàn thân còn mạnh như thượng phẩm thần khí, các đệ muốn làm tổn thương ta cũng khó đó.”
Hầu Phí và Hắc Vũ đưa mắt nhìn nhau, gật đầu.
“Đại ca, vậy bọn đệ đắc tội vậy!” Hầu Phí hưng phấn nói.
Hầu Phí không phải chưa từng giao thủ với Tần Vũ, nhưng những lần đó đều bị Tần Vũ đánh bại thảm hại. Cho nên lần này Hầu Phí cũng muốn đánh bại Tần Vũ một lần.
“Đại ca, huynh tự tìm khổ đấy nhé? Không được trách đệ đâu.” Hầu Phí cười hưng phấn, Hắc Vũ cũng vươn đơn thủ lấy Xuyên Vân Thương, mục quang gắn chặt vào Tần Vũ, trong mắt đôi lúc cũng ánh lên hưng phấn.
Huynh đệ ba người, ba trăm năm sau lần đầu tiên cọ xát.
Là Hầu Phí, Hắc Vũ trở mình đánh bại Tần Vũ một lần, hay là vẫn bị Tần Vũ áp bức như cũ đây.
“Đại bá cố lên, đại bá cố lên. Con ủng hộ đại bá!” Hắc Đồng vỗ tay cổ vũ Tần Vũ, đồng thời an ủi. “Đại bá, thua cũng không sao đâu, bọn họ có hai người mà.”
Tần Vũ chỉ cười.
Sau đó thân hình Tần Vũ thoáng động thì đã phóng lên không, Hầu Phí, Hắc Vũ cũng thuấn di lân theo.
“Động thủ đi.” Tần Vũ lên tiếng nói.
“Dừng!” Hầu Phí hét lớn.
“Sao thế?” Tần Vũ nhìn Hầu Phí, Hầu Phí lại lên tiếng nói: “đại ca, nơi đây là Khương Lan giới. Địa bàn của huynh, huynh hoàn toàn có thể khống chế tất cả của Khương Lan giới, cho nên đệ yêu cầu huynh, không được dùng Khương Lan giới để đối phó bọn đệ, chỉ được dùng năng lực của huynh thôi.”
Hắc Vũ cũng nhìn Tần Vũ, bọn họ cũng đã nhận ra.
“Được, ta bảo đảm không khống chế Khương Lan giới.” Tần Vũ Đồng ý, trong lòng có chút bất lực.
Không khống chế Khương Lan giới?
Cho dù bản thân thực sự không khống chế Khương Lan giới, nhưng một khi dựa vào lãnh ngộ của không gian pháp tắc, sử dụng một chút làm biến đổi không gian, đoán chắc hai huynh đệ của mình cũng sẽ cho rằng mình sử dụng Khương Lan giới mất.
“Đại ca, nhận một bổng của đệ đây.” Hầu Phí hét lớn.
Chỉ thấy một đạo hắc sắc côn ảnh thoáng qua, xuyên qua không gian tới trước mặt Tần Vũ. Đối diện với chiêu này, Tần Vũ chỉ khẽ lay động thân ảnh thì dễ dàng tránh được côn này.
“Ô? Không thể nào.” Hầu Phí biến sắc mặt, hắn rất có tự tin với côn pháp của mình, Tần Vũ dùng thân thể tiếp đỡ thì không nói làm gì, đằng này lại dễ dàng tránh được.
“Xuy!”
Một ngọn thương hắc sắc bỗng tới trước mặt của Tần Vũ.
“Thương này lợi dụng không gian pháp tắc cũng là rất giỏi rồi, chỉ là xem ra, Tiểu Hắc cũng chỉ biết vậy mà không rõ căn nguyên rồi.” Thân thể Tần Vũ lại lay động, tránh qua thương này.
Lãnh ngộ đối với không gian, Tần Vũ có thể dùng lãnh ngộ này với bất cứ chiêu số nào.
Thân pháp, thương pháp, chỉ pháp, quyền pháp…một đường cho tới vạn đường, Hầu Phí và Hắc Vũ chỉ là lãnh ngộ thương pháp, biết được uy lực của thương pháp rất lớn, nhưng họ không biết tại sao thương pháp lại có uy lực lớn như vậy.
“Không thể nào!” Hầu Phí trong mắt tràn đầy kinh ngạc, Hắc Vũ cũng chấn kinh nhìn Tần Vũ.
Sau đó Hầu Phí và Hắc Vũ
Đưa mắt nhìn nhau, nhẹ gật đầu.
Hắc bổng, Xuyên Vân Thương dường như cùng lúc công kích về phía Tần Vũ, côn ảnh, thương ảnh không ngừng tấn công Tần Vũ, vậy mà Tần Vũ phảng phất xem chúng như trò chơi, dễ dàng tránh né hết.
Ốc Lam, Hắc Đồng ở bên dưới nhìn thấy thì tràn đầy kinh ngạc.
“Không thể nào, đại ca, huynh thao túng Khương Lan giới thay đổi vị trí của thân thể phải không?” Hầu Phí bắt lấy Hắc bổng đứng trên không, nhìn Tần Vũ nói, “Đại ca, huynh làm vậy là không đúng.”
Hắc Vũ cũng nắm lại thương nhìn Tần Vũ.
“Ta nói không dựa vào Khương Lan giới thì tuyệt đối không dùng.” Tần Vũ trong lòng thầm thở dài.
Quả nhiên giống như bản thân dự liệu, Hầu Phí và Hắc Vũ sẽ đoán như vậy.
“Nhưng huynh…sự tránh né của huynh quá không bình thường rồi.” Hầu Phí có chút không thể tin được.
Tần Vũ mỉm cười nói: “Không phải ta tránh không bình thường, là bởi vì côn pháp của đệ chỉ có thể xem là bình thường, Kinh Thiên Thất thập nhị côn, Kinh Thiên tam thập lục côn, Kinh Thiên thập bát côn, Kinh Thiên cửu côn, Kinh Thiên tam côn, Kinh Thiên nhất côn. Lúc ở cấm địa truyền thừa ta cũng thấy rồi, xem kỹ rồi.”
Tần Vũ vẫy đơn thủ, trong tay xuất hiện một cây thiết côn bình thường.
Kinh Thiên nhất côn có bao hàm không gian pháp tắc vẫn là vô cùng hiếm có. Còn ít hơn lãnh ngộ bây giờ của Tần Vũ nhiều. Trước kia hắn không hiểu, bây giờ lãnh ngộ một bộ phận không gian pháp tắc, nhớ lại côn pháp này, chớp mắt đã hoàn toàn minh bạch.
“Đại ca, huynh muốn làm gì?” Hầu Phí nhìn Tần Vũ cầm cây côn, trong lòng đã suy đoán, chỉ là suy đoán đó ngay cả hắn cũng thấy quá điên.”
Tần Vũ đơn thủ cầm trường côn, trường côn trong tay hắn chấn động.
“Đây là Kinh Thiên thất thập nhị côn!”
Thân hình Tần Vũ cực nhanh, chỉ nhìn thấy cả bầu trời các côn ảnh liên tục được thi triển ra, Kinh Thiên thất thập nhị côn côn pháp được thi triển ra như hành vân lưu thủy, Tần Vũ thi triển côn pháp này không khí thế như Hầu Phí, nhưng Hầu Phí cũng biết…côn pháp này của Tần Vũ đã lãnh ngộ đến Phản Phác Quy Chân sau Đại thành.
“Đây là Kinh Thiên tam thập lục côn!”
Tần Vũ mỗi một chiêu để thi triển ra rõ ràng, đến liên hoàn tam thập lục trùng điệp lãng cuối cùng càng phát ra khí kình kinh nhân.
Hầu Phí miệng lẩm bẩm: “Quá điên rồi, đừng tiếp tục nữa, đệ không dám tiếp tục xem nữa đâu.”
……
“Đây là Kinh Thiên tam côn!”
Tần Vũ đã thi triển tới bộ côn pháp thứ năm Kinh Thiên tam côn, Tần Vũ chỉ sử dụng kim chi lực vào vệ cây thiết côn này, dù sao thiết côn bình thường cũng không chịu đựng nổi côn pháp này.
Chỉ nghe thấy ba tiếng nổ lớn, cả không gian xuất hiện một lỗ hổng.
“Hầu tử, Kinh Thiên Tam Côn mà đại ca thi triển còn nhẹ nhàng hơn ngươi thi triển nữa, mà uy lực thì lớn hơn nhiều.” Hắc Vũ nhìn Hầu Phí, Hầu Phí lại nhìn chằm chằm vào Tần Vũ: “Đừng nói với đệ, ngay cả Kinh Thiên nhất côn huynh cũng biết.”
Tần Vũ thi triển xong Kinh Thiên Tam Côn thì liếc nhìn Hầu Phí và Hắc Vũ, cười nói: “Đây là Kinh Thiên nhất côn.”
Hữu thủ của Tần Vũ nắm lấy trường côn, sau đó đâm thẳng về phía trước.
Lúc Tần Vũ đâm ra trường côn, tất cả người xem xung quanh đều cảm thấy thân hình Tần Vũ trở nên mơ hồ, thậm chí ngay cả trường côn cũng vậy, giống như xuất hiện thêm bảy tám tàn ảnh vậy.
Đợi đến khi các tàn ảnh mơ hồ hợp lại, trường côn của Tần Vũ cũng đã dừng lại.
“ẦM”
Trường côn làm cho không gian chấn động, không ngừng phóng về nơi xa, trực tiếp tới một ngọn núi cao ở đằng xa, ngọn núi đó chấn động nhẹ rồi biến thành bình địa.
Trường côn vừa tới, tất cả đã biến thành tro bụi.
“Nhìn rõ chưa?” Cây thiết côn trong tay Tần Vũ biến vào hư không, cười với hai huynh đệ của mình.
Hầu Phí và Hắc Vũ đưa mắt nhìn nhau, vẻ không tin vào mắt mình.
Thật là kinh khủng, đại ca ơi. Hầu Phí trong lòng thấy buồn, ngẩng đầu nhìn Tần Vũ bất lực nói: “Đại ca, đợt tu luyện ba trăm năm này của đệ mới học được Kinh Thiên Tam côn, huynh còn chưa từng tu luyện, mà lại còn ở bên ngoài ba trăm năm, thế mà Kinh Thiên nhất côn đã học được rồi.”
Hắc Vũ nhìn thân ảnh Tần Vũ, trong lòng thầm nghĩ: “Đại ca vẫn mạnh như vậy, xem ra mình càng phải nỗ lực hơn.”
“Thực ra côn pháp của các đệ đều đã nhập đạo rồi, chỉ là một đường như vạn đường, chỉ cần lãnh ngộ về không gian đầy đủ, côn pháp, thương pháp, quyền pháp đều có thể biết. Lúc nãy ta mới sử dụng thân pháp, chỉ là dựa vào lãnh ngộ không gian thôi. Khi lãnh ngộ về không gian đầy đủ, ta thậm chí có thể làm cho không gian ở một nơi nào đó tan vỡ, mà cả người đang ở đó cũng vậy. Đây chính là uy lực đại đạo.” Tần Vũ giải thích.