Tần Đức nhìn thanh niên áo đen trước mặt, hình dáng giống như là con của y vậy, nhưng thực lực kinh người này…. Chỉ cần nhìn vẻ mặt trắng bệch của Cửu Diễn tông nhị trưởng lão đứng bên cạnh cũng biết. Tuy vậy từ trong lòng lại có một loại cảm giác rất rõ ràng!
- Vũ nhi.
Tần Đức rốt cuộc cũng lên tiếng.
- Phụ vương, cuối cùng đã tìm được người rồi.
Gương mặt Tần Vũ lộ ra một chút vui vẻ kích động, bất quá tu luyện cho tới giờ, việc có thể khiến cho tâm tình của Tần Vũ giao động cũng rất ít.
Phong Ngọc Tử cố gắng nuốt một hơi xuống yết hầu, kinh ngạc nói:
- Tiểu Vũ, con chẳng lẽ thật sự là Tần Vũ trong truyền thuyết?
Nhìn thấy thực lực Tần Vũ như vậy, y cũng có phần tin tưởng.
Tần Vũ quay người nhìn những người đang ở trong tửu lâu, lông mày không khỏi nhướng lên, rồi quay sang thân thiết nói với Tần Đức, Phong Ngọc Tử:
- Phụ vương, Phong bá bá, chúng ta rời khỏi đây trước rồi từ từ nói chuyện.
- A, a, vậy Tần Vũ tiến bồi, thật sự là người sao?
Cửu Diễn tông nhị trưởng lão cùng với phụ thân của Tần Vũ xưng huynh gọi đệ. Nhưng nhìn thấy Tần Vũ lại vẫn kính cẩn lễ phép xưng hô Tần Vũ tiền bối. Quả là thú vị.
Nhưng thời gian đối với tu luyện giả không có ý nghĩa gì lớn, tu luyện trăm triệu năm, nếu như vẫn chỉ là một kim tiên, cho dù gặp một tiên đế mới tu luyện vài trăn năm. Cũng phải cung kính xưng hô tiền bối. điểm này… chính là dựa vào thực lực.
- Ồ, ngươi là?
Tần Vũ nhìn về phía Cửu Diễn tông nhị trưởng lão, y thấy người này tựa hồ cùng với phụ thân quan hệ không tồi.
- Vãn bối là Cửu Diễn tông nhị trưởng lão.
Cửu Diễn tông nhị trưởng lão vội nói.
- Người của Cửu Diễn tông?
Tần Vũ khẽ cau mày.
Khi xưa từ Long tộc có được một tấm tinh tế địa đồ, thế lực trên từng tinh cầu đều được ghi lại. Tần Vũ biết rõ rằng, khi xưa Cửu Diễn tông này ở dưới trướng của Vũ Hoàng, hiện tại trở thành tông phái dưới sự chỉ huy của Huyền Đế.
- Không cần biết có âm mưu gì, đứng trước thực lực tuyệt đối chỉ là trò trẻ con.
Tần Vũ trong lòng cũng không lo lắng chút nào. Với thực lực của y hiện tại…đặc biệt là sau khi đoạt được thượng phẩm thiên thần khí ‘Tàn Tuyết’ thần thương, phóng mắt ra khắp tiên ma yêu giới, tuyệt đối không có ai có thể chịu được một thương.
Cho dù không dùng tới thượng phẩm thiên thần khí chỉ dựa vào không gian cảm ngộ , thực lực cũng đủ để cùng với bọn kim hình quân, hắc diễm quân, bạch huyền quân so bì .
Tần Vũ lập tức không suy nghĩ nhiều nữa.
- Phụ vương, Phong bá bá, chúng ta cứ rời khỏi đây trước đã, con đã lâu lắm rồi không gặp mặt đại ca. Tiểu Lộ, Đại Sơn bọn họ cũng ở đây chứ.
Tần Vũ mỉm cười nói, ở trước mặt người thân. Nụ cười của Tần Vũ luôn thân thiết chân thành như vậy.
Tần Đức gật đầu nói: ”Đúng, chúng ta về thôi, đại ca của con vẫn thường nhắc tới con luôn đó.”
Tần Vũ căn bản không biết hiện giờ Tần gia đang ngụ tại đâu. Chỉ có thể đi theo phụ vương cùng Phong bá bá. Ba người cùng lúc trực tiếp bay ra khỏi tửu lâu. Cực tốc hướng về nơi ở của Tần gia tiến tới. Còn lại Cửu Diễn tông nhị trường lão trong tay xuất hiện một truyền tấn linh châu, sau khi truyền xong tin tức. Cửu Diễn tông nhị trường lão cũng bay ra khỏi tửu lâu.
Đợi tới khi Tần Vũ ly khai được một lúc. Đám người trong tửu lâu mới bình tĩnh trở lại.
- Người vừa rồi, quá khủng bố.
Một tiên nhân sắc mặt vẫn còn trắng bệch nói.
Nam tử áo đen ngồi ở góc tửu lâu thì nhìn chằm chằm vào chỗ mà Tần Vũ vừa mới đi khỏi, trong lòng kinh hãi:
- Thực lực của y, so với sư tôn của ta còn mạnh hơn, mạnh hơn rất rất nhiều! Chẳng lẽ ……y đúng là Tần Vũ tiền bối?
Vừa nãy qua đoạn đối thoại của Tần Vũ cùng Tần Đức, Phong Ngọc Tử. Thêm vào việc lúc đầu Tần Đức và Phong Ngọc Tử nói chuyện, phần lớn người trong tửu lâu đều biết, chỉ dựa vào những lời đó, cộng với thực lực của Tần Vũ vừa nãy, gần như tất cả mọi người đều đưa ra một kết luận thanh niên áo đen khi nãy chính là Tần Vũ tiên đế trong truyền thuyết.
“Vừa rồi, chúng ta không phải đã mạo phạm người nhà của Tần Vũ tiền bối sao?” Hai tiên nhân lúc đầu hạ nhục Tần Đức nhìn nhau, không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Tần Vũ cùng Tần Đức, Phong Ngọc Tử, sau khi phi hành một lúc, cuối cùng tới gần một tòa trang viện liền hạ xuống.
Trang viện này, chỉ mỗi bức tường đã dài tới mấy ngàn mét, cho dù là tại Ngư Dương tinh cũng thuộc vào loại đại trang viện hào hoa xa xỉ, đặc biệt trang viện lại còn ở bên trong thành trì, bình thường không đủ thực lực, sẽ không thể sở hữu trang viện thế này.
Ba người Tần Vũ hạ xuống trước cửa trang viện.
Hai người giữ cửa nhìn thấy bọn Tần Đức tiến tới, vội cung kính nói:
- Lão gia!
Tần Đức lúc này sắc diện vui vẻ kéo theo Tần Vũ tiến vào trong trang viện cực lớn này.
- Phụ vương, đây là nơi cư trú của người cùng bọn đại ca sao?
Tần Vũ nghi hoặc hỏi.
Bằng vào thực lực của phụ thân, đại ca, tại tinh cầu trung tâm như ngư dương tinh làm sao có thể có được một tòa trang viện lớn như vậy?
- Đúng.
Tần Đức gật đầu cười.
- Thật ra, đây là trang viên của Phong bá mẫu của ngươi. Chỉ là Phong bá mẫu cùng với Phong bá bá của ngươi kết thành phu thê, chúng ta cũng được vào ở trong trang viện này.
Tần Vũ không khỏi mỉm cười nhìn về phía Phong Ngọc Tử:
- Phong bá bá, cung hỉ cung hỉ.
Phong Ngọc Tử cũng cười ầm lên:
- Đó cũng là duyên phận. Ta ở phàm nhân giới nhiều năm như vậy không ngờ cũng có ngày hôm nay, càng không nghĩ có thể gặp được Phong bá mẫu của ngươi. Ông trời đối với ta quả không tệ.
- Đừng tán dương nữa, đi, chúng ta tới đại sảnh rồi nói.
Tần Đức cười nói.
Ba người Tần Vũ liền tiếp tục đi tiếp, bên trong trang viện có một hồ nước rất lớn, bên trên hồ là một chiếc cầu cong cong, đi qua cầu, dọc theo hành lang quanh co một lúc, mới tới được đại sảnh tiếp khách.
- Mau gọi thiếu gia cùng mọi người tới đại sảnh.
Tần Đức cười nói với gia nhân ở ngoài cửa đại sảnh.
- Vâng, lão gia.
Gia nhân này lập tức thối lui.
Ba người Tần Vũ đã ngồi xuống.
- Đại ca hình như không ở trong trang viện?
Thần thức Tần Vũ quét qua liền phát hiện tiểu Lộ đang ở trong đình viện còn Thiết Sơn không thấy đâu. Tần Vũ tịnh không vội kêu tiểu Lộ, dẫu sao tiểu Lộ cũng sắp tới đây, bản thân không cần phải vội vội vàng vàng.
Tần Đức ngẩn ra, nói:
- Không ở đây? Việc này ta cũng không biết. Nhưng cứ yên tâm, đại ca con không ở trong trang viện, khẳng định cũng ở một nơi nào đó trong thành, ta đã sai người đi gọi bọn họ rồi. Quản gia sẽ tự dùng truyền tấn linh châu để thông báo.
Tần Vũ gật đầu.
- Vũ nhi, những năm qua con sống thế nào? Còn cả việc … khi ta tới tiên giới không lâu đã nghe người ta nói về một một cao thủ cực kì phi thường cũng tên Tần Vũ, chẳng lẽ y chính là con?
Tới lức này, Tần Đức vẫn có chút không tin tưởng.
Phong Ngọc Tử cũng nhìn Tần Vũ.
- Tiểu Vũ, nghe nói người đó từng một hơi giết chết hai mươi sáu tiên đế. Cuối cùng cả Vũ Hoàng cũng phải chạy trốn, hơn nữa tại tinh cầu nơi Thanh Đế độ kiếp, đã từng thi triển thực lực kinh người, nghe nói phải là cửu cấp tiên đế.
Tần Vũ cười tự chế giễu bản thân:
- Lời đồn càng truyền ra càng sai lệch. Có nhiều việc tuy gọi là đúng. Nhưng cũng không phải như bên ngoài truyền tụng. Năm đó, thực lực của con cũng không dám khoa trương được như vậy.
- Thật sự là con?
Phong Ngọc Tử Tần Đức nghe thấy giọng điệu của Tần Vũ tựa như đã chịu nhận mình chính là người kia.
Tần Vũ gật đầu nói:
- Đúng.
- Nhưng, nhưng khi đó con mới phi thăng chưa được bao nhiêu năm?
Phong Ngọc Tử tự mình nghĩ tới đây cũng cảm thấy sợ hãi. Tần Vũ khi đó mới phi thăng được không bao lâu? Không ngờ lại một lúc giết chết hai mươi sáu tiên đế.
Tần Vũ lắc đầu cười:
- Không, thật ra, khi đó kẻ giết hai mươi sáu tiên đế không phải là con mà là một người quen khác.
- Ồ, ta nói rồi, tiểu Vũ con tuy là thiên tài, nhưng khi đó mới phi thăng một, hai trăm năm mà thôi, làm sao có thể giết một lúc hai mươi sáu tiên đế?
Phong Ngọc Tử giật mình.
Tần Đức nhíu mày hỏi:
- Vũ nhi, khi đó ai cứu con mà giết chết hai mươi sáu vị tiên đế?
- Cứu? Không phải vậy, chủ yếu là vì con có được thần khí Vạn Thú phổ, trong Vạn Thú phổ tổng cộng có ba tầng, tầng thứ nhất là cho linh thú đạt thiên yêu cấp, tầng thứ hai của linh thú yêu vương cấp, tầng thứ ba có linh thú yêu đế cấp. Mãi tới khi đó con mới tu luyện đạt đến tiên đế cảnh giới. cho nên cuối cùng mở ra được tầng thứ ba của Vạn Thú phổ. Sau đó ra lệnh cho một yêu đế cực mạnh, ra giết đám người đó.
Tần Vũ ở trước mặt người thân, không dấu diếm gì cả.
Phong Ngọc Tử trợn trừng mắt, nhìn chằm chằm vào Tần Vũ, nói không lên lời:
- Con, con….
- Phong bá bá.
Tần Vũ nghi hoặc nhìn Phong Ngọc Tử.
Một lúc sau Phong Ngọc Tử mới bình tĩnh trở lại nói:
- Tiểu Vũ, con nói khi đó con đã đạt tới cảnh giới tiên đế.
- Đúng, nếu không phải vậy, con làm sao có thể mở được tầng thứ ba của Vạn Thú phổ?
Tần Vũ cười nhẹ nói. Tới lúc này y mới hiểu được nguyên nhân khiến Phong Ngọc Tử kinh hãi.
Khi đó bản thân mới phi thăng được hơn một trăm năm. Hơn một trăm năm đạt tới tiên đế cảnh giới quả thực là có phần kinh thế hãi tục.
- Vũ nhi, có người nói con khi ở trên tinh cầu mà Thanh Đế độ kiếp đã đối đầu với Vũ Hoàng? Còn giao thủ nữa?
Tần Đức hít sâu một hơi chờ đợi, nhìn về phía nhi tử tràn đầy kỳ tích của mình.
Tần Vũ gật đầu cười nói:
- Đúng, khi ở Tiểu Hoàng tinh con không phải là đối thủ của Vũ Hoàng, nhưng tới lúc Thanh Đế độ kiếp, mặc dù Vũ Hoàng khi đó đạt tới cửu cấp tiên đế. Con cũng không kém hơn hắn.
Khi thanh đế độ kiếp, Tần Vũ mới phi thăng vài trăm năm, còn chưa tới ngàn năm.
Phong Ngọc Tử cùng Tần Đức đưa mắt nhìn nhau.
Đây chính là đứa bé khi trước, người con thứ ba bị chính bọn họ xem là không có tiền đồ sao?
Trong khi Phong Ngọc Tử cùng Tần Đức đang mở miệng định nói thêm gì đó, bỗng nhiên.
- Vũ ca ca.
Một âm thanh trong trẻo vang lên, một phu nhân xinh đẹp ôn nhu vui mừng chạy đến.
- Tiểu Lộ.
Tần Vũ nhìn người vừa tới, không khỏi cao hứng, tiểu Lộ dù sao vẫn là người bạn thuở nhỏ của y.
Tiểu Lộ vừa mới tiến vào, lập thức đã có cả một đám theo sau đi vào. Đám người này già có, thanh niên, thiếu niên có. Nhưng không ai là ngoài lệ, ánh mắt của cả đám đều tràn ngập hưng phấn.
Sau khi đám người này đi vào. Gần như quay đầu nhìn về hướng người lạ mặt duy nhất ở đây là Tần Vũ.
Người có công lớn nhất giúp cho Tần gia quật khởi tại tu chân giới. Trong lịch sử của phàm nhân giới tựa hồ đã trở thành một kì tích, Tần gia đệ tử được nghe về thái thượng tam trưởng lão. Không cần nghi ngờ về sự sùng bái với Tần Vũ, hôm nay có thể nhìn thấy Tần Vũ, mỗi người trong lòng đều hưng phấn.
Bọn họ trong đầu đều nhớ rõ từng sự tích về Tần Vũ .
Không cách nào tu luyện nội công, nhưng lại thành công đạt được ngoại công tiên thiên cảnh giới, là người đầu tiên trên tiềm long lục địa trở thành tiên thiên cao thủ ngoại công
Hai mươi tuổi tiến vào hàng ngũ tu chân giả.
Đi tới hải ngoại tu chân giới, vài năm ngắn ngủi, đã tạo nên Tinh Thần các, thành bá chủ một phương của hải ngoại tu chân giới, thủ hạ tu yêu giả tới mấy chục vạn.
Cửu Kiếm tiên phủ, Bạo Loạn Tinh hải, Đằng Long đại lục…. bất kì sự tích nào của Tần Vũ bọn họ cũng nhớ rất rõ.
“Thái gia gia , người này có phải là tam gia gia không?” một thanh niên nhỏ giọng nói với Tần Đức.
Tần Đức gật gật đầu, rồi quay sang phía Tần Vũ:
- Vũ nhi, đây là đệ tử của Tần gia ta phi thăng trong bốn ngàn năm qua, hiện tại mới chỉ là một nửa, còn có không ít người đang cùng đại ca của con ở bên ngoài.
Tần Vũ gật đầu, sau đó quay sang nhìn về phía đám đệ tử của Tần gia.
Trên bầu trời thành trì của Ngư Dương tinh có một nhóm người đang cực tốc phi hành, đi đầu chính là Tần Phong. Trong số người tại tiên giới của Tần gia, Tần Phong cũng vào loại uy vọng chỉ sau Tần Đức.
- Tiểu Vũ, tiểu Vũ không ngờ đã tới rồi.
Trong mắt của Tần Phong có chút cuồng hỉ.
- Các ngươi phi hành nhanh lên chút nào.
Tần Phong quay đầu nói lớn.
Đám người phía sau lập tức cố gắng phi hành nhanh hơn, lúc này có vài chục người từ phía dưới bay lên. Đi đầu là một thiếu niên áo trắng, thiếu niên áo trắng dẫn theo mười mấy người đến bên cạnh Tần Phong hỏi:
- Gia gia, có việc gì mà truyền tấn cho con gấp vậy?
Quản gia kia thực tế chỉ truyền tấn cho Tần Phong, Thiết Sơn cùng mấy vị thủ lĩnh. Về phần đám vãn bối còn lại, bọn người Tần Phong tự nhiên phải báo tin.
- Tam gia gia của ngươi tới.
Tần Phong nói.
- Gia gia, người nói ….
Thiếu niên áo trắng vẻ mặt có chút không tin.
Một nữ tử ở phía sau Tần Phong cười nói:
- Tiểu Nam, đúng là tam gia gia của ngươi tới. Ngươi không phải vẫn nói với ta, ngươi sùng bái tam gia gia tới cỡ nào sao? Còn nói khi phi thăng tiên giới luôn muốn gặp tam gia gia nữa.
- Mẹ, là thái thượng tam trưởng lão thật sao?
Tần Nam hỏi lại.
- Ừm, mẹ còn có thể lừa con sao?
Nữ tử kia cười nói.
Hai mắt Tần Nam lập tức phát ra những tia cuồng hỉ:
- Gia gia, mau, mau đi thôi, con không đợi người đâu.
Tần Nam nói xong, tốc độ bản thân lập tức tăng lên, hóa thành một đạo lưu quang, mới một lúc mà Tần Nam đã bỏ xa mọi người.
Cháu của Tần Phong , hiện tại chính là người có thực lực mạnh nhất tần thị nhất tộc. Cũng được coi là một thiên tài , tu luyện tốc độ cực kỳ khiếp người .
- Tiểu nam đứa nhỏ này.
Tần Phong có chút bất đắc dĩ. Lập tức không kìm nén được khát vọng gặp huynh đệ ruột thịt của mình, quay sang nói với Thiết Sơn bên cạnh.
- Thiết Sơn huynh, ngươi dẫn mọi người đi, ta về trước đây.
Tần Phong không kìm hãm tốc độ nữa, tốc độ lập tức lên tới mức nhanh nhất, hỏa tốc hướng về trang viện lao tới, chỉ là tốc độ so với Tần Nam, còn chậm hơn một chút.
Ồn ồn ào ào, lúc này trong đại sảnh của Tần gia trang đang có một đám người tụ tập, Tần gia trang viện trước tới giờ chưa khi nào nhiệt náo như vậy. Đám người này thỉnh thoảng lại nhìn về phía Tần Vũ, ánh lên sự tò mò cùng sùng bái.
Chỉ là trong đám người này nhiều người không dám nói chuyện với Tần Vũ, chỉ có vài kẻ là có đủ đảm lượng, mới nói chuyện được với Tần Vũ một hai câu, còn lại đều ghen tỵ nhìn người nói chuyện với Tần Vũ.
Người trong đại sảnh càng lúc càng đông.
- Dương ca, đây thật sự là thái thượng tam trường lão sao?
Một đám vãn bối đệ tử của Tần gia, đứng ở một góc đại sảnh nói chuyện.
- Đúng, chính là thái thượng tam trưởng lão, nếu như thái thượng tam trưởng lão có thể nói với ta một câu, nhìn ta cười thì tốt biết mấy.
Một thanh niên bên cạnh nói.
- Vậy ngươi đi đi, có mấy người đã đến chỗ thái thượng tam trưởng lão nói chuyện rồi đấy thôi, tính tình của thái thượng quả là rất tốt.
- Không, ta không dám.
Thanh niên kia tựa hồ như như có chút xấu hổ.
- Thái gia gia.
Một âm thanh vang lên mãnh liệt trong đại sảnh, một bóng người từ trên cao bay vọt vào trong đại sảnh. Đây chính là Tần Nam vừa cực tốc trở về.
Tần Vũ cũng không khỏi chú ý tới thiếu niên vừa tiến vào, xem xét thực lực, không ngờ đã đạt tới nhất cấp kim tiên. Tuyệt đối là ngươi mạnh nhất trong Tần gia.
- Tiểu Nam à, đây là tam gia gia của ngươi Tần Vũ.
Tần Đức sủng ái xoa xoa đầu Tần Nam, Tần Nam cũng rất ngoan ngoãn đứng bên cạnh Tần Vũ, chỉ dám quay sang nhìn trộm Tần Vũ.
Thấy Tần Vũ cười vui vẻ nhìn mình, giống như ăn trộm bị người ta bắt gặp, sắc mặt Tần Nam bỗng chuyển sang màu đỏ.
- A, tiểu Nam, ngươi đỏ mặt rồi kìa?
Tần Đức lộ vẻ kinh ngạc nhìn sang Phong Ngọc Tử bên cạnh.
- Phong huynh, tiểu Nam không ngờ cũng có lúc đỏ mặt, quả là mặt rời mọc đằng tây rồi.
Được gặp thần tượng sùng bái trong lòng mấy ngàn năm qua, bỗng nhiên bị nhìn thấy, trong lòng cảm thấy ngượng nghịu là chuyện cực kì bình thường.
- Tiểu Vũ, đây là cháu nội của đại ca ngươi, tiểu Nam, nó là người có tư chất tốt nhất trong lịch sử Tần gia ta. Ồ ….nhầm rồi nhầm rồi, là người thứ hai sau con.
Tần Đức cười ha ha nói, nghĩ tới tốc độ tu luyện của Tần Vũ, cho dù với tâm tính của Tần Đức, cũng không khỏi tặc lưỡi.
Vài trăm năm ngắn ngủi, có thể so bì với cấp tiên đế Vũ Hoàng? Bản thân không ngờ lại có người con như vậy? Ông trời quả là rộng lượng với Tần Đức.
- Tiểu Vũ.
Một âm thanh rõ ràng vang khắp đại sảnh.
- Đại ca.
Tần Vũ vội vã đứng dậy.
Trước cửa đại sảnh là một thanh niên cường tráng, nét mắt so với Tần Vũ giống nhau tới bảy phần, chỉ là so với Tần Vũ thô hào hơn một chút. Hai huynh đệ nhìn nhau, nhiệt huyết trong cơ thể cùng sôi lên. Bọn họ là huynh đệ ruột thịt!
Tần Vũ và Tần Phong ôm nhau thật chặt, rồi mới buông ra.
- Bao nhiêu năm rồi, tới tiên ma yêu giới nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng đã gặp đệ, ha ha … Hôm nay thật khiến người ta cao hứng mà.
Tần Phong không khỏi cười lớn một tiếng.
- Đại ca, hôm nay cũng là ngày cao hứng nhất tại tiên giới của đệ.
Tần Vũ cũng cảm thấy trán nóng bừng.
Đúng lúc này ,một phu nhân xinh đẹp bước vào:
- Phong ca, nghe nói Tần Vũ cháu của huynh đã tới đây rồi?
Phong Ngọc Tử liền đứng dậy, vẻ mặt rạng rỡ đi tới bên vị phu nhân xinh đẹp kia. Nắm lấy tay của nàng, đi tới bên Tần Vũ:
- Tiểu Vũ, đây là Phong bá mẫu của con Liên Ngữ, cùng là người ta gặp tại tiên giới.
- Liên Ngữ? Huyền Hi có quan hệ gì với ngươi?
Tần Vũ nhìn Liên Ngữ, ánh mắt trở nên băng lạnh.
Với thực lực của Tần Vũ, liếc mắt qua đã thấy công pháp mà Liên Ngữ trước mặt tu luyện có cùng một nguồn gốc với Huyền Hi.
- Huyền Đế chính là sư tôn của ta.
Phu nhân xinh đẹp tên Liên Ngữ mỉm cười nói:
- Sư tôn, người nhận được tin tức Tần Vũ tới đây, có lẽ cũng đã tới Ngư Dương tinh rồi.
Phong Ngọc Tử nghi hoặc nói:
- Liên Ngữ, sư tôn của nàng? Sư tôn của nàng không phải là vị ân nhân đã cứu mạng bọn ta tiền bối cao thủ của Cửu Diễn tông hay sao?
- Tần Vũ huynh, nghe tin ngươi cùng với thân nhân đoàn tụ, ta bây giờ mới tới chúc mừng, thành thật xin lỗi.
Một âm thanh phiêu hốt tràn ngập đại sảnh vang lên, một nữ tử áo trắng đồng thời bước vào.
- Sư tôn.
Liên Ngữ cung kính nói.
- Thì ra là ân nhân tới đây.
Tần Đức vội nói.
Tần Vũ khẽ nhíu mày, bởi bạch y nữ tử này chính là đại cừu nhân của y, Huyền Đế Huyền Hi!