Chương 60: Tân Tượng Thần Hồng vân bao trùm Thần giới, Linh bảo chi lôi ngang dọc bầu trời.
Cái tin Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng mới ra đời, vốn người sở hữu không hề muốn truyền tụng, nhưng những ai vốn biết chuyện Xa Hầu Viên chế luyện Hồng Mông Linh Bảo cho Tu La Thần Vương thì đều hiểu…
Thần giới, lại ra đời một Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng.
Linh bảo chi lôi tụ trên bầu trời phía bắc, là của Phiêu Tuyết Thành ư? Chu Hiển nhìn về phía Phiêu Tuyết Thành, hai con ngươi tối lại.
Lẽ nào, lẽ nào là Tần Vũ?
Sự việc quá ư đơn giản. Ngoài Xa Hầu Viên thì Thần giới chỉ có ba người là có thể chế luyện được Hồng Mông Linh Bảo. Hai người trong đó là Đoan Mộc Phong và Âu Nghiệp Tử thì đều đang ở Lôi Phạt Thành.
Còn người thứ ba, chỉ có Tần Vũ hoặc Xa Hầu Viên hiện thân trở lại.
Cho dù là Xa Hầu Viên chế luyện, rất có thể là để giúp cho Tần Vũ.
Chu Hiển nhìn sang Chu Hoắc: “Phụ hoàng!”
Thần sắc Chu Hoắc phức tạp, giọng nhỏ nhẹ: “Con ở đây, ta đi một vòng Phiêu Tuyết Thành xem sự thể thế nào!”
Chu Hiển gắng kiên trì, gật đầu: “Vâng, Phụ hoàng!”
Chu Hiển không chờ đến cuối cùng, bằng mọi giá gã không chịu lùi bước.
Bên trong kia, hai Tôn sư vẫn miệt mài chế luyện. Trong không gian của Chu Hoắc, họ vốn không biết được những gì xảy ra bên ngoài Thần giới.
***
Không chỉ có mỗi Tây Bắc Thánh Hoàng Chu Hoắc mà Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngư, Tu La Thần Vương, Nam Cực Thánh Hoàng… các cao thủ Thần Vương đều tụ họp về Phiêu Tuyết Thành.
Một Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng, đủ để động lòng tất cả Thần Vương trong Thần giới.
Phiêu Tuyết Thành giờ đây đã trở thành nơi tụ họp đông đủ của các Thần vương. Toàn bộ Thần Vương trong Thần giới, dồn tụ về đây đã quá một nửa.
Trong Mộc Phủ. Khương Phạn đi đi lại lại: “Quyền trượng này...”
Ánh mắt Khương Phạn nhìn chằm chằm vào cây quyền trượng đang treo lơ lửng trên không trung.
Tần Vũ bàn tay ra đón lấy quyền trượng.
Khương Phạn nhìn động tác thuần thục của Tần Vũ, mặt nở nụ cười: “Tần Vũ! Quyền trượng đó có phải là Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng mới không?”
Tần Vũ khẽ gật đầu: “Thưa Bệ hạ, đúng vậy!”
Đối với Khương Phạn, Tần Vũ trước sau có ấn tượng không tồi. Từ khi hắn đến Phiêu Tuyết Thành, Khương Phạn đều hết sức chu đáo, đặc biệt lần bình chọn thứ hai vừa rồi, Khương Phạn còn đứng hẳn về phía Tần Vũ.
Khương Phạn truy hỏi: “Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng này là do ai chế luyện?”
Khương Phạn tự hiểu rõ mối quan hệ của Tần Vũ và Xa Hầu Viên. Vì vậy mà không khỏi hoài nghi, có phải Xa Hầu Viên đến giúp đỡ Tần Vũ?
Khương Lan bật cười: “Cây Quyền trượng này là tự tay Tần Vũ chế ra đó!”
“Thế ư?” Khương Phạn nhìn Tần Vũ nghi ngờ, nhưng rồi hai mắt sáng quắc lên.
Tượng Thần mới!
Trong lòng Khương Phạn, Tần Vũ đã có vị trí hàng đầu. Khương Phạn nhìn sang Khương Lập lúc này đang đứng bên Tần Vũ.
“Lập nhi, con cũng ở đây? Xem bộ rất quen biết Tần Vũ phải không?”
Hỏi nhưng không cần trả lời, vì ngay lập tức Khương Phạn cười nheo cả mắt lại. Nom Bắc Cực Thánh Hoàng lúc này, dường như chỉ muốn Tần Vũ ngay tức khắc trở thành tế tử.
Có Tượng Thần mới làm tế tử, quả là một chuyện không gì tốt đẹp bằng.
Tượng Thần mới nói lên điều gì? Nói rằng Phiêu Tuyết Thành sẽ có nhiều Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng.
Tuy nhiên, cần phải có đủ nguyên vật liệu, có đủ Hồng Mông Linh Khí, còn cần có tâm trạng Tần Vũ thật thông suốt. Ba vấn đề này quả không dễ chút nào. Tuy ba điều này rất khó đạt được, nhưng vẫn có hi vọng thực hiện.
Lúc đó một thanh niên đi đến: “Đại bá! Nhị bá!”
Thì ra là một trong ba vị Thần Vương của Phiêu Tuyết Thành, Khương Hinh.
Khương Hinh là thế hệ thứ hai của Khương tộc, có thể đạt đến biên cảnh Thần Vương, nghị lực của gã thật đáng nể.
Khương Hinh rất nhiệt tình: “Ta thấy Hồng vân bao phủ khắp vũ trụ, xem kỹ thì ra Linh bảo chi lôi đã tụ đến Phiêu Tuyết Thành. Lẽ nào Phiêu Tuyết Thành lại có người đang chế luyện Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng? Ngoài Tần Vũ huynh ra, e chẳng ai có thể làm nổi cả.”
Đường đường là một Thần Vương, lại gọi Tần Vũ là “Tần Vũ huynh”?
Một vị Tượng Thần trong Thần giới, dường như tất cả các Thần Vương đều muốn giao du bàn bạc, lại nhất mực lễ phép.
Lý do rất đơn giản, tất thảy Thần Vương, ai lại không muốn có một Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng? Có một ắt sẽ mong có được hai, nếu không có thì lại càng mong phải có. Điều này giải thích địa vị của Tượng thần. Kể từ khi Xa Hầu Viên tuyệt tích, rất nhiều Thần Vương đều vô cùng thất vọng. Sự ra đời một Tượng Thần mới đã làm hi vọng trong lòng các Thần Vương trỗi dậy.
Có được một cỗ Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng trong tay, Thần Vương mới có thể tồn tại và có danh tiếng.
Đại bộ phận Thần Vương chỉ nắm được tầng thứ nhất của phép tắc thời gian. Số ít Thần Vương ngay cả đến một chút Phép tắc thời gian cũng không biết.
Duy chỉ có một ngoại lệ, đó là Tu La Thần Vương.
Tu La Thần Vương hiểu được Phép tắc thời gian tầng thứ hai “Thời gian cô đọng”. Chính vì lẽ đó, Tu La Thần Vương được công nhận là đệ nhất Thần Vương.
Lúc đầu khi chưa có Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng, Tu La Thần Vương dựa vào sự thần thông của “Thời gian cô đọng” mà không sợ gì Bác Đại Thánh Hoàng. Sau khi có được Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng từ Xa Hầu Viên thì cả Bát Đại Thánh Hoàng cũng không còn là đối thủ của ông ta nữa.
Khương Lan cười vui vẻ: “Hà hà… Hôm nay quả là một ngày nhộn nhịp!”
Khương Phạn, Khương Hinh đều cười lớn. Khương Phạn nhìn Khương Lan, nheo mắt: “Nhị đệ, những Thần Vương khác đều đến bên ngoài rồi, có nên mời họ vào không?”
Khương Lan thoải mái: “Chư vị, xin mời vào đi!”
Các Thần Vương khá e dè Khương Lan. Thực lực Khương Lan còn mạnh mẽ hơn cả Khương Phạn, quan trọng nhất là Khương Phạn vừa rồi được La Vũ Đao của Tần Vũ, lại đem cho Khương Lan.
Suy cho cùng, chỉ cần có một Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng là đã đủ dùng lắm rồi!
Khương Phạn tặng La Vũ Đao Khương Lan, mục đích là mong quan hệ giữa hai người có chút cải thiện hòa hoãn, thêm nữa là khiến thực lực của Phiêu Tuyết Thành thêm mạnh mẽ.
Tiếng cười rộn rã vang lên: “Hà hà… Ta quả thật rất hâm mộ Khương Phạn huynh!”
Một người trung niên tóc dài đỏ sẫm đi đến, Tây Cực Thánh Hoàng tại Hoả Diệm Sơn. Đi theo sau còn có một người, cũng tóc dài đỏ sẫm, hiển nhiên đây là một Thần Vương khác của Hỏa Diệm Sơn.
Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự từ trên cao nhìn xuống, cười vui vẻ: “Tần Vũ! Ngươi ở Huyễn Kim Sơn bao nhiêu năm, không đem ra cả một Hồng Mông Linh Bảo đệ tam đẳng được ư? Đến Phiêu Tuyết Thành mới đem La Vũ Đao cho Khương Lan, hôm nay lại luyện chế một cây Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng. Ôi chà, ta phải phát ghen lên mất!”
Vừa nói vừa từ trên không bước xuống, phía sau còn có hai người, Bách Hoa Thần Vương Hoàng Phủ Lưu Hương và Kim Kiếm Thần Vương Hoàng Phủ Lôi. Cả hai sau khi chào hỏi mọi người đều tụ tập lại quanh Tần Vũ.
Một giọng thanh thanh nhã nhặn cất lên: “Tần Vũ, ngươi càng ngày càng lợi hại đấy! Ta biết mà, mắt ta nhìn thấu lắm...”
Chính là Huyết Yêu Vương xinh đẹp kiêu ngạo, mới xuất hiện đã lại gần Tần Vũ.
Tần Vũ chỉ còn biết cố giữ nụ cười luôn luôn treo trên mặt, trong lòng lại có cảm giác run lên:
“Trời đất, bao nhiêu Thần Vương thế này!”
Bát Đại Thánh Hoàng, Đông Cực Huyền Kim Sơn, Tam Đại Thần Vương... tất cả đều vây quanh Tần Vũ. Các nơi đều có đôi ba vị Thần Vương, chỉ có Lôi Phạt Thành thì Chu Hoắc đến một mình.
Có thể Lôi Phạt Thành cũng hiểu, Tần Vũ không có cảm tình gì với họ.
Ngoài Bát Đại Thánh Hoàng và Tam Đại thế lực phi thăng còn có vô số Thần Vương, những Thần Vương này đều thi nhau tỏ lòng ngưỡng mộ Tần Vũ.
Một Thần Vương vận áo màu tro đi đến: “Tần Vũ, còn nhớ ta chứ?”
Người này Tần Vũ không thể nào quên, chính là người xưa kia mang Hầu Phí đi theo...
Tu La Thần Vương thấy thế cũng lại gần, khôi y Thần Vương gật gù: “Ta là Bình Thiên Thần Vương của Tu La Hải. Gặp ngươi khi đó, không nghĩ được ngươi chính là nối nghiệp của Xa Hầu Viên. Chỉ trong thời gian hai vạn năm, thật lợi hại...!”
……
Mộc Phủ hôm nay vô cùng náo nhiệt. Thần Vương đông đảo, tới hơn hai mươi vị.
Cuộc chiêu thân của Phiêu Tuyết Thành, mười ba Thần Vương tụ tập, nhưng vẫn thiếu một số người có máu mặt.
Còn bây giờ?
Mỗi một Thần Vương đều nhìn Tần Vũ cười cười nói nói, thái độ vô cùng nhã nhặn.
Tần Vũ nhìn cảnh tượng đó, lòng không thể không cảm thấy tự hào:
“Tôn sư chế luyện so với Tượng Thần, tuy tay nghề hơn kém nhau không bao nhiêu nhưng địa vị lại là một trời một vực!
Lẽ dĩ nhiên thôi. Tông sư chế luyện phải tốn kém nhiều nguyên liệu quý hiếm, cùng với Hồng Mông Linh Khí nữa mới cho ra đời được Hồng Mông Linh Bảo đệ nhị đẳng. Hồng Mông Linh Bảo đệ nhị đẳng đã có sức thu hút rất lớn đối với các Thần Vương rồi.
Tượng Thần thì lại khác, có thể luyện ra Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng, thế mới có đủ tư cách để được tôn vinh là Tượng thần. Những Thần Vương này, ai mà không muốn có cho mình một Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng chứ?
***
Các Thần Vương dồn vào phòng khách lớn của Mộc Phủ dự tiệc. Ngoài Tần Vũ, cả Khương Lập cũng có mặt.
Đại tiệc có ba mươi tư người tham dự. Trong số này, mười bảy thuộc Bát Đại gia tộc, mười sáu là Tam Đại thế lực phi thăng, cuối cùng là Tần Vũ.
Lẽ dĩ nhiên, Tần Vũ là trung tâm của bữa tiệc.
“Tần Vũ!” Tu La Thần Vương ngồi một góc xa nâng cốc chúc mừng, uống cạn rồi lên tiếng: “Ngày đó Xa Hầu huynh chế luyện cho ta một cây Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng, ta vẫn còn nhớ như in. Không ngờ hôm nay tay nghề Xa Hầu huynh đã có người kế tục. Tần Vũ, ngươi đã vượt Xa Hầu huynh về tài luyện chế binh khí rồi, trở thành Tượng Thần mới trong Thần giới. Xa Hầu huynh mà nghe được tin này hẳn sẽ vui mừng lắm. Phải rồi Tần Vũ, không hiểu hiện giờ Xa Hầu huynh đang ở đâu?”
Lời Tu La Thần Vương vừa dứt, cả khách phòng chợt im lặng như tờ.
Xa Hầu Viên ở đâu ư? Đây là một bí mật trong Thần giới. Rốt cục thì Xa Hầu Viên ở đâu, ai ai cũng không nắm rõ.
Họ không biết, Tần Vũ làm sao mà biết được?
Tần Vũ mỉm cười, lắc đầu: “Xa Hầu Viên tiền bối suốt đời theo đuổi đỉnh cao của nghề nghiệp. Để đạt đến tột đỉnh chế luyện ra Thiên Tôn Linh bảo, Xa Hầu tiền bối sớm đã rời Mê Thần Điện, tung tích của tiền bối, Tần Vũ ta thực không sao biết được!”
“Luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo ư?”
Các Thần Vương trợn mắt cùng thốt ra một câu, thâm tâm ai nấy đều vô cùng kinh sợ. Nếu Xa Hầu Viên thành công chế luyện ra được Thiên Tôn Linh bảo thì quả là một chuyện điên đảo Thần giới.
Tu La Thần Vương tán thưởng: “Xa Hầu huynh theo đuổi nghề luyện chế binh khí đến tột cùng, thật đáng kính phục. Ta xin được chúc mừng một chén!”
Tất cả ủng hộ nâng chén uống cạn, không khí bữa tiệc thật chan hòa đầm ấm.
Không ai còn nhắc tới chuyện Xa Hầu Viên nữa, lại quay sang thăm hỏi Tần Vũ. Mọi Thần Vương đều muốn có quan hệ tốt với hắn, thái độ Tần Vũ cũng rất lễ độ đúng mực, không có gì đáng chê trách.
Nét mặt Tần Vũ tươi cười, niềm nở tiếp đón mọi lời khen chê.
Những vị Thần Vương trước mặt này, ai cũng ở trên đỉnh cao chót vót, giờ đây lại từ tốn với hắn đến như vậy?
Tần Vũ nghĩ thầm trong lòng: “Có thực lực, thì mới có được sự kính trọng!”
***
Yến tiệc kết thúc, các vị Thần Vương đều hiểu đã đến lúc phải chia tay với Tần Vũ.
Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự khi chia tay, chợt nói nhỏ với Tần Vũ: “Tần Vũ, nói thật lòng ta chỉ muốn ngươi thất bại lần này!”
Tần Vũ giật mình, một lúc mới chợt hiểu ý của Hoàng Phủ Ngự.
Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự chỉ tay về phía Khương Phạn: “Nếu như ông ta không chọn ngươi thì hãy quay lại làm rể ta, có điều xem ra khả năng thất bại của ngươi rất ít. Thật lòng ta rất ghen với lão Khương Phạn, ngươi xem ông ta cười tít mắt lên kìa!”
Tần Vũ chỉ còn biết cười khổ: “Thánh Hoàng bệ hạ! Nếu tại hạ trở thành tế tử Phiêu Tuyết Thành thì cũng là khó ăn nói với cái chức vị Lam Huyền Điện chủ Huyễn Kim sơn. Nhưng nếu Bệ hạ có gì cần Tần Vũ ra tay, thần sẽ nhất định hết sức!”
Hoàng Phủ Ngự mỉm cười gật đầu: “Có lời này của người ta cũng yên tâm rồi. Thôi được, cáo từ. Hẹn gặp tại Bắc Cực Thánh Hoàng Điện!”
Bắc Cực Thánh Hoàng Điện?
Tần Vũ hiểu, lần gặp sau chính là để bình chọn danh ngạch thứ ba.
“Danh ngạch lần ba, ta đã chắc chắn rồi!”
Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng, không thắng mới là kỳ lạ. Còn như nếu có ai bị lôi kéo...?
Thì các Thần Vương khác, có ai là không muốn lôi kéo Tần Vũ đâu?
Nhớ lại lần trước, mấy Thánh Hoàng thiên vị cho Chu Hiển, vừa nãy ai cũng đều tỏ ra hối hận. Suy cho cùng, mối lợi nào đó có được từ Lôi Phạt Thành đâu có thể bằng quan hệ tốt với một Tượng Thần?
Còn lần này? Trở thành kẻ địch của Tượng Thần ư?
Chỉ có nhầm lẫn trong đầu thì mới cam tâm trở thành kẻ địch của Tượng Thần.
Tần Vũ lúc ấy đã có chủ định: “Còn một thời gian nữa mới đến ngày bình chọn danh ngạch thứ ba, thời gian này ta sẽ tranh thủ thu thập nguyên liệu quý hiếm, kết hợp Hồng Mông Linh Khí vô cùng vô tận trong không gian hồ loãng đó luyện thêm một số Hồng Mông Linh Bảo!”