Chương 16: Hỏa Nguyên Linh Châu -
Đùng đùng!!
Những tia chớp khổng lồ tựa như những con hắc long bỗng nhiên lóe lên giữa trời đất, cả bầu trời trở nên u ám, Tây Bắc Thánh Hoàng Chu Hoắc toàn thân ẩn hiện một lớp điện quang, đứng giữa tầng không của Lôi Phạt thành, xung quanh vô số những tia chớp tựa như đứa trẻ đùa giỡn vờn quanh thân người của y.
- Chư vị, mọi người hẳn vẫn nhớ, ngày trước khi thần vương mới xuất hiện là Khương Lập, án chiếu theo ước định khi đó, nếu như thần vương mới xuất hiện là người của phe Tần Vũ, chúng ta sẽ trực tiếp tiêu diệt y.
Sắc mặt Chu Hoắc lạnh lùng, trong mắt hung mang thiểm thước, những lời của y vang vọng trong đầu của bảy Thánh Hoàng còn lại.
Lập tức, bảy Thánh Hoàng còn lại đều cẩn thận lắng nghe.
- Chu Hoắc huynh nói có lý, Tần Vũ đã ở vào thế đối lập với bát đại Thánh Hoàng bọn ta, một mình Tần Vũ đã mạnh hơn so với hai đại thần vương, nếu như thêm cả năng lực luyện khí của y, một khi để mặc cho y phát triển, sau này uy hiếp đối với chúng ta sẽ càng lớn.
Âm thanh của Nam Cực Thánh Hoàng Đoan Mộc Vân vang lên rõ ràng trong đầu của những Thánh Hoàng còn lại.
- Khương Phạm huynh, Khương Lập là con gái của huynh, huynh thấy thế nào?
Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự lên tiếng.
Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự vừa nói xong, bát đại Thánh Hoàng liền trở nên trầm mặc, một lúc sau Khương Phạm mới điềm đạm nói:
- Cứ theo như hiệp nghị khi trước, trực tiếp diệt trừ uy hiếp!
- Ha ha ….
Chu Hoắc cười lớn.
- Khương Phạm huynh không cần phải quá khắc nghiệt, chúng ta chỉ cần giết Tần Vũ là được, về phần Khương Lập… có thể giữ lại tính mạng của nó, bất quá không thể để lại nghiệt chủng của nó với Tần Vũ ….
- Nghiệt chủng này tất nhiên không có cơ hội tồn tại.
Khương Phạm lạnh nhạt nói .
- Được.
Chu Hoắc liền an bài.
- Theo như biện pháp lần trước bàn luận, Hoàng Phủ huynh cùng Phổ Thai huynh hai người không cần phải tham gia vào việc vây công Tần Vũ, chỉ cần lo việc ngăn cản La Phàm xuất hiện mà thôi sáu người chúng ta thì trực tiếp xuất phát.
Tây Bắc Thánh Hoàng ‘Chu Hoắc’, Bắc Cực Thánh Hoàng ‘Khương Phạm’, Nam Cực Thánh Hoàng ‘Đoan Mộc Vân’, Tây Cực Thánh Hoàng ‘Thân Đồ Diêm’, Tây Nam Thánh Hoàng ‘Thang Lam’, Đông Bắc Thánh Hoàng ‘Mộc Khâm’
Lục đại Thánh Hoàng trực tiếp thi triển thuấn di, đồng thời xuất hiện trên quần đảo ở phía Nam nơi trời đất u ám, cả hải dương vô biên cũng không ngừng quay cuồng gào thét.
- Bồng!
Một cơn sóng lớn đột nhiên đánh vào một hòn đá màu đen cực lớn trên hải đảo, nhưng hòn đá vẫn không hề suy chuyển còn cơn sóng lớn lập tức bị tan vỡ, hóa thành vô số bọt biển rơi xuống bãi cát.
Trên hòn đá màu đen đó, Tần Vũ, Khương Lập hai người đứng kề vai nhau, sáu đại Thánh Hoàng vừa xuất hiện đã bao vây ngay lấy Tần Vũ cùng Khương Lập.
Ánh mắt Tần Vũ quét qua sáu đại Thánh Hoàng, mỉm cười nói:
- Sáu đại Thánh Hoàng hôm nay cùng lúc tới quần đảo hoang dã này, không biết là muốn làm gì? Chẳng lẽ là đi tham quan ngắm cảnh, hình như không phải, chẳng lẽ là ….
Ánh mắt Tần Vũ chợt trở nên sắc bén.
- Vì Tần Vũ ta mà tới?
Chu Hoắc, Khương Phạm, Đoan Mộc Vân, Thân Đồ Diêm, Thang Lam, Mộc Khâm, lục đại Thánh Hoàng gồm năm nam một nữ, trong mắt cả sáu người đều ánh lên nét băng lãnh, đối với một người sắp bị giết, bọn họ tự nhiên là lạnh lùng!
- Tần Vũ, ngươi cũng là một thiên tài, nếu như ngươi có thể tự giác, chịu tuân theo quy củ, có lẽ thành tựu tương lai của ngươi sẽ càng thêm kinh người, nhưng … ngươi đã không còn tương lai nữa.
Chu Hoắc cười nhạt một tiếng, đồng thời trên đỉnh đầu của Chu Hoắc đột nhiên xuất hiện một khối linh châu lấp lánh điện quang lơ lửng.
Linh châu này vừa xuất ra, Tần Vũ đã cảm thấy không gian xung quanh chấn động, sau đó cả không gian xung quanh phạm vi vài vạn dặm không còn một chút dao động nào nữa.
- Đây là đống kết không gian sao? Quả nhiên là lợi hại.
Tần Vũ thầm than.
Tần Vũ nắm rất rõ nguyên lý của việc đống kết không gian. Bình thường không gian liên tục ở trong trạng thái dao động, chỉ có như vậy, thần vương mới có thể nhờ sự dao động của không gian để thuấn di di chuyển, một khi không gian không dao động, họ cũng không cách nào thuấn di.
Bất quá…
Đống kết không gian chỉ có tác dụng đối với thần vương bình thường, đối với bản thân y lại không có tác dụng gì cả.
- Chu Hoắc, tiểu linh châu ẩn chứa điện quang hẳn là trấn tộc linh bảo của Lôi Phạt thành trong truyền thuyết? Bảo bối nhất lưu Hồng Mông linh bảo?
Tần Vũ cười hỏi.
Chu Hoắc, Khương Phạm, Thân Đồ Diêm, Thang Lam tất cả không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Bọn họ có thể khẳng định, Tần Vũ nếu có thể thuấn di thì chắc chắn phải cảm thấy không gian đã bị đống kết, tương tự Tần Vũ khẳng định cũng biết mình không cách nào thuấn di chạy trốn được nữa, trong tình huống biết không cách nào chạy trốn, đối diện với sáu đại Thánh Hoàng, chẳng những không quan tâm tới việc giữ mạng, ngược lại còn thăm dò tin tức về Hồng Mông linh bảo của đối phương.
Có đảm sắc (chí khí)!
Chu Hoắc đã làm cho không gian đống kết xong, tự nhiên không sợ Tần Vũ chạy thoát, gật đầu cười nói:
- Khi thần giới mới được tạo ra, trấn tộc linh bảo của bát đại thần tộc đã xuất hiện cùng với bát đại thánh địa, linh châu này chính là nhất lưu Hồng Mông linh bảo, cũng là trấn tộc linh bảo của Lôi Phạt thành ta, tên gọi ‘Lôi nguyên linh châu’. phối hợp với huyết mạch của Lôi gia ta, uy lực càng mạnh.
Gương mặt Chu Hoắc không nén nổi vẻ tự hào.
- Lôi nguyên linh châu?
Tâm ý Tần Vũ máy động, thầm nghĩ:
- Khi trước ta tới Sơn Hải cung, sư tôn của thiếu niên tóc bạc đã cho ta ba kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo, trong đó có một kiện tên gọi ‘Hỏa Nguyên Linh châu’, lôi nguyên linh châu này cùng với Hỏa Nguyên Linh châu, không biết khác nhau ra sao?
- Đáng tiếc, thần giới vừa mới xuất hiện một tân tượng thần, mà giờ đã phải chết.
Một âm thanh nhu hòa vang lên, người nói chính là tây Nam Thánh Hoàng ‘Thang Lam’, nữ nhân duy nhất trong số Thánh Hoàng, bên trên mái tóc dài màu lam mĩ lệ của Thang Lam tương tự là một viên linh châu lơ lửng, chỉ là bên trong viên linh châu này ẩn chứa những dòng nước lưu chuyển.
- Chết, cũng không trách được ai.
Đông bắc Thánh Hoàng Mộc Khâm lạnh lùng nói, trên đỉnh đầu cũng có một viên linh châu màu xanh nước biển lơ lửng.
Sáu đại Thánh Hoàng, trên đầu mỗi người đều có một viên linh châu lơ lửng, màu sắc khác nhau, năng lượng dao động phát tán ra cũng có sự khác nhau, chỉ là khí tức, đều ẩn chứa một sức mạnh có thể khiến cho thiên đại chấn động.
- Tần Vũ, chịu chết đi.
Chu Hoắc lạnh lùng nói, lời này vừa nói xong, cũng tương đương với việc phát ra tín hiệu công kích, lập tức khí thế của sáu đại Thánh Hoàng đại tăng.
- Khoan đã.
Tần Vũ bỗng nhiên hét lên.
- Sao thế? Sợ chết rồi à? Hối hận rồi sao?
Chu Hoắc trào phúng nói, Chu Hoắc cực kì chờ đợi kẻ sắp phải chết này, tỏ ra mềm yếu trước mặt của y.
- Tây Cực Thánh Hoàng.
Tần Vũ nhìn chằm chằm vào viên hồng sắc linh châu trên đỉnh đầu của Thân Đồ Diêm,
- Viên linh châu này của ngươi, phải chăng được gọi là ‘Hỏa Nguyên Linh châu’?
Thân Đồ Diêm tuy nghi hoặc Tần Vũ tại sao lại đề cập tới việc này, nhưng vẫn gật đầu nói:
- Bát đại trấn tộc linh bảo, chính là bát đại bổn nguyên linh châu, Thân đồ gia tộc ta nắm giữ năng lượng thuộc tính hỏa, trấn tộc linh bảo là Hỏa Nguyên Linh châu, chẳng lẽ có gì kì quái sao?
- Tần Vũ này, sợ rằng đang kéo dài thời gian sống mà thôi, ha ha….
Chu Hoắc cười lạnh nói.
Trong lòng Tần Vũ lúc này đang không ngừng suy tưởng.
Khi nhìn thấy viên linh châu trên đỉnh đầu Thân Đồ Diêm, Tần Vũ từ khí tức cùng màu sắc các loại của linh châu, cũng đã có cảm giác …. Trấn tộc linh bảo của Thân đồ gia tộc này, cùng với Hỏa Nguyên Linh châu mình có được từ thiếu niên tóc bạc giống nhau y hệt.
- Ngay cả tên cũng giống nhau, đồng dạng là nhất lưu Hồng Mông linh bảo, theo như lời đám Thánh Hoàng này, bát đại trấn tộc linh bảo xuất hiện khi thần giới được sinh ra, theo đạo lý, loại linh bảo này bình thường phải là độc nhất vô nhị, tại sao thiếu niên tóc bạc kia lại đem cho ta một viên Hỏa Nguyên Linh châu?
Tần Vũ trong lòng nghi hoặc
- Hơn nữa, ‘Hỏa Nguyên Linh châu’ của Thân đồ gia tộc xuất hiện khi thần giới mới vừa sinh ra, sư tôn của thiếu niên tóc bạc kia, làm sao lại có một viên Hỏa Nguyên Linh châu y hệt đây? Hai viên Hỏa Nguyên Linh châu, không chừng bảy viên linh châu còn lại, cũng không chỉ có duy nhất một viên?
Trong lòng Tần Vũ lập tức xuất hiện rất nhiều nghi vấn.
Nhưng, lúc này sáu đại Thánh Hoàng quyết không để cho Tần Vũ thỏa thích suy ngẫm, gió biển thổi càng lúc càng mạnh, hất tung mái tóc của Tần Vũ.
Chu Hoắc bỗng nhiêu hét lên một tiếng, toàn thân của y đồng thời tỏa ra vô số lôi điện, tựa như lôi thần đồng thời trong tay Chu Hoắc cũng xuất hiện một cây trường tiên hoàn toàn do lôi điện tạo thành, trên trường tiên bằng lôi điện này, có màu đen, màu tím thậm chí màu trắng, tóm lại là được bao quanh bởi các màu khác nhau của lôi điện.
Hô!
Trường tiên rung lên, giống như thần long duỗi mình, chỉ thấy trường tiên vừa mới rung lên, đã dài ra hơn trăm thước tràn đầy bá khí, lôi điện trường thương này vừa mới đánh bao trùm lên phía trên Tần Vũ, không gian xung quanh vị trí của Tần Vũ liền bị bao bọc bởi vô số lôi điện.
- Hưu!
Một tiếng rít chói tai vang lên, trường tiên đã đánh tới đỉnh đầu Tần Vũ.
Hai tay Tần Vũ như lưu quang, đột nhiên chộp về hướng lôi điện trường tiên. Một đôi găng tay màu bạc tự động xuất hiện trên tay của Tần Vũ, nhìn thấy Tần Vũ không ngờ lại muốn dùng tay bắt lấy lôi điện trường tiên, Chu Hoắc chỉ cười lạnh một tiếng.
- Bồng!
Hai tay Tần Vũ tựa như nắm lấy cả trời đất, trực tiếp nắm lấy lôi điện trường tiên, nhưng chỉ trong nháy mắt Tần Vũ đã cảm thấy một loại đau đớn kịch liệt từ hai cánh tay truyền lại, đồng thời đã hoàn toàn không còn cảm giác gì nữa.
- Đây là lôi điện thuộc cấp bậc gì ?
Tần Vũ trong lòng cảm thấy chấn động , bản thân được bảo vệ bởi một đôi găng tay nhị lưu Hồng Mông linh bảo, không ngờ cũng bị thương.
- Vô tri.
Chu Hoắc hừ lạnh một tiếng, đồng thời xung quanh thân thể Chu Hoắc trong nháy mắt đã xuất hiện hơn vài chục cây trường tiên cực lớn, lúc này chư hoặc tựa như một con bạch tuộc, còn vài chục cây trường tiên kia chính là xúc giác của nó.
Một cây lôi điện trường tiên đã lợi hại như vậy, vài chục cây nếu như cùng đánh tới … Tần Vũ nghĩ tới cảnh này, toàn thân liền nổi da gà.
- Khi nãy ta còn dùng găng tay để tiếp xúc với cây trường tiên kia, mà cánh tay vẫn bị mất cảm giác, nếu như thân thể trực tiếp tiếp xúc, xem ra thân thể sẽ bị biến thành tro bụi mất.
Tần Vũ trong lòng thất kinh, rồi bỗng bật cười.
- Ta không phải là phân thân, phòng ngự cũng không thể chống đỡ nổi công kích của đối phương, ưm … hôm nay đánh toàn lực kiểm nghiệm thực lực của mình vậy.
Quang mang trong mắt Tần Vũ lóe lên.
- Hô!
Năm vị Thánh Hoàng còn lại lúc này cũng không vội ra tay, chỉ bàng quang đứng nhìn, hiện tại bọn họ bỗng thấy Tần Vũ không ngờ đã biến thành hai người.
Một thanh bào Tần Vũ, một hắc bào Tần Vũ, hắc bào Tần Vũ nhanh chóng lùi ra sau, còn thanh bào Tần Vũ thay vào đó lại đứng yên nghênh đón những cây lôi điện trường tiên này.
- Đối mặt với lôi điện bổn nguyên chi lực mà vẫn ngạnh kháng, muốn chết sao?
Các Thánh Hoàng xung quanh nghĩ thầm trong lòng.
“Bồng !”
Vài chục đạo lôi điện trường tiên đánh lên người của thanh bào Tần Vũ.
Sắc mặt thanh bào Tần Vũ trơ trơ. Thân thể không hề có chút hao tổn gì!
- Làm sao có thể!
Chu Hoắc hai mắt trợn trừng, năm Thánh Hoàng còn lại cũng đều chấn động:
- Vô luận thân thể phòng ngự lợi hại ra sao, cũng không có khả năng ngạnh kháng được lực lượng của lôi điện bổn nguyên.
Chu Hoắc căn bản không cách nào tin nổi.
Nhưng lục đại Thánh Hoàng làm sao biết được, thanh bào Tần Vũ, bản thân thực tế là một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo, từ lúc thần giới sinh ra tới giờ, vẫn chưa có chuyện nhất lưu Hồng Mông linh bảo bị đánh nát.
Dù sao, nhất lưu Hồng Mông linh bảo quả thực quá cứng rắn.
Thân thể phòng ngự của thanh bào Tần Vũ, tự nhiên cũng cực kì khủng bố. hơn nữa … cho dù đánh tan được thanh bào Tần Vũ, thanh bào Tần Vũ vẫn có thể hóa thành hàn mông chi khí.
Bất tử chi thân!
- Chu Hoắc, đây chính là sức mạnh của ngươi? Chư vị Thánh Hoàng, chẳng lẽ các người nghĩ rằng một mình Chu Hoắc có thể đối phó với Tần Vũ ta được sao?
Hắc bào Tần Vũ đứng cách đó không xa cười nhạt nói, lúc này trong tay hắc bào Tần Vũ đã xuất hiện một thanh hắc sắc trường thương đơn giản, trên trường thương còn có vài điểm màu vàng.
Tàn Tuyết thần thương, so với nhất lưu Hồng Mông linh bảo còn kinh khủng hơn, Tần Vũ cuối cùng đã xuất ra.
- Xét về công kích lực? Công kích lực của Tàn Tuyết thần thương, chẳng lẽ lại không bằng nhất lưu Hồng Mông linh bảo của các ngươi?
Trong lòng Tần Vũ đã có chút cảm giác hưng phấn chiến đấu, đã rất lâu rồi không có được cảm giác này.
- Khương Phạm huynh, huynh đi đối phó với Khương Lập, còn Tần Vũ, bọn ta sẽ cùng đối phó.
Nam Cực Thánh Hoàng Đoan Mộc Vân dùng thần thức truyền âm,
- Thanh bào Tần Vũ này, Chu Hoắc huynh, Thang Lam, ba người chúng ta sẽ đối phó, còn về phần hắc bào Tần Vũ, Thân Đồ huynh cùng Mộc huynh sẽ đối phó, mọi người thấy sao?
Sắp xếp của Nam Cực Thánh Hoàng các vị Thánh Hoàng đều không có ý kiến.
Giết gà cũng cần phải dùng tới dao mổ trâu, chiến đấu, là phải dùng toàn lực! Hơn nữa thực lực thanh bào Tần Vũ vừa mới lộ ra, rõ ràng là mạnh hơn hắc bào Tần Vũ, chỉ là lúc này bọn Chu Hoắc, Khương Phạm vẫn chưa cảm nhận được uy lực của Tàn Tuyết thần thương trong tay Tần Vũ!
- Hô!
Thân hình như ánh chớp di động Chu Hoắc, Thang Lam, Đoan Mộc Vân trong chớp mắt đã bao vây thanh bào Tần Vũ, Thân Đồ Diêm, Mộc Khâm hai đại Thánh Hoàng đồng thời tới trước mặt Tần Vũ, còn như Khương Phạm, lại đứng đối mặt với Lập Nhi.