thi sĩ Thuỵ Hồng, một ngày nào đó, đã rời bỏ chúng ta để tìm về một nơi thật yên tĩnh, nơi không còn sân , si, phiền muộn
Để kỷ niệm 1 năm đã qua đã vắng những lời thơ của Thuỵ Hồng trong vườn thơ VNTQ
Đọc, Ngâm thơ bạn hữu xin đọc lại 1 bài thơ của cố thi sĩ Thụy Hồng
Đó là bài
Mày
Tác giả: Thụy Hồng
diễn đọc của Cathy Ly Mày !
Tao với mày sống cùng chung lý tưởng
Mày với tao một chí hướng vươn lên
Khi quê hương còn vang tiếng đạn rền
Mày cất bước lên đường vào cuộc chiến
Ngày mày đi chỉ có tao đưa tiễn
Người yêu mày còn đang dở cuộc thi
Cầm tay nhau , tao không biết nói gì
Nghe ray rức hằn sâu trong tâm khảm
Vài ba năm có gì là bảo đảm
Cho tao , mày rồi lại được gặp nhau
Người trước đi lại tiếp nối người sau
Tao tiếp bước theo mày vào chiến cuộc
Đường hành quân trên môi vòng khói thuốc
Nhớ vô cùng thuở ấy có mày , tao
Biết giờ này mày ở tận phương nào
U Minh lầy lội hay địa đầu giới tuyến ?
Có những lúc dừng chân nhìn mây quyện
Cuối chân trời trong những lúc hoàng hôn
Đem nhớ nhung tràn vây kín cả hồn
Tao nhớ lắm những ngày xa xưa đó
Người mày yêu tan trường về lối nhỏ
Tao với mày lặng lẽ bước theo sau
Mày rụt rè không ngỏ được lời nào
Tao phải đứng làm trung gian hai đứa.
Ngày dần qua , tao không còn đứng giữa
Tình chúng mày giờ đã được đẹp đôi
Nhưng riêng tao không vì thế lẻ loi
Thầm cầu chúc tình chúng mày đẹp mãi
Có nhiều lần mày tỏ lòng e ngại
Tình không bền vì mày vẫn trắng tay
Tao hiểu mày , hiểu đời dễ đổi thay
Chỉ an ủi , biết làm sao hơn được ?
Vì đất nước mày lên đường đi trước
Tao theo sau chỉ gặp một đôi lần
Chiều hôm nay tình cờ chỗ đóng quân
Sắp được phép , bỗng dưng mày tìm tới
Mặt nhìn mặt , lòng vui mừng khấp khởi
Bao năm rồi , mày nhỉ , đếm được không ?
Gặp hôm nay bao xúc động ngập lòng
Vẫn mày đó , thằng bạn thân ngày cũ
Tao với mày nhắc nhau bao chuyện cũ
Chuyện ngày xưa rồi đến chuyện ngày sau
Thấy thời gian vùn vụt cuốn qua mau
Theo đơn vị , mày lên đường thật sớm
Tiễn mày đi mà lòng sầu thắm đượm
Mày nhờ tao trao quà tặng người yêu
Bao năm rồi , mày muốn nói rất nhiều
Tao vẫn biết lời mày chưa tròn ý.
Mày đi rồi tao hãy còn suy nghĩ
Tình bạn , tình đời và cả tình yêu
Quà mày tặng nàng nào có bao nhiêu
Chiếc kẹp tóc bằng vỏ đồng đại bác
Mày nhắn nhủ tình yêu đừng phai nhạt
Đợi chờ mày một ngày cưới không xa
Mày ! Bây giờ tao còn thấy xót xa
Vào ngày mốt nghe tin mày gục ngã !
Trong cuồng điên , tao buông lời thóa mạ
Định mệnh đời và luôn cả trời xanh
Khoảng không gian vẫn mây trắng , trời thanh
Mà mày đã ra đi , không còn nữa !
Khoảng trời nào của ngày xưa hai đứa
Sống cùng chung một chí hướng vươn lên ?
Mày ra đi khi tiếng đạn vẫn rền
Theo lý tưởng , mày ra đi mãi mãi.
Tao , chứng nhân mối tình mày , còn lại
Về thành đô lòng bất chợt rã rời
Thêm một lần chấp nhận cả cuộc đời
Nhiều thay đổi như lòng người thay đổi
Người yêu mày không chờ chung một lối
Nên một chiều đã cất bước sang sông
Sự thật đây , tao thấy lạnh cả lòng
Mày phương đó nào có hề hay biết !
Kỷ vật mày đây , tao nghe lòng hối tiếc
Tiếc giùm mày đã ôm mộng cuồng si
Người yêu mày giờ cất bước vu qui
Chiếc kẹp tóc , tao cầm sao nặng quá !
Giữa thành đô , tao thấy mình xa lạ
Tưởng chừng như lạc bước chốn xa xăm
Có còn gì cho cuộc sống trăm năm
Tao , mày đã sống cùng chung lý tưởng ?
Tao thét lên trong cơn say ngất ngưỡng :
Mày mất rồi , mất tất cả , mày ơi !
Thụy Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2024 05:39:46 bởi Ct.Ly >