Đọc , ngâm thơ bạn hữu trong vườn thơ VNthuquan
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
                                                       
                                           Hãy Để Bố                          Đêm bệnh-viện, sầu tơi trên tóc trắng,               Người già nằm, bóng hạc lắng chiều sương,                 Mắt ngu ngơ như nắng lỡ độ đường,               Nhìn con gái dựa bên giường gà gật.           Đầu ngật ngầy váng vất,     Thương con mình tất bật ngược xuôi,     Mấy ngày qua luôn túc-trực không rời,     Đến tối mịt mới về nơi tổ ấm.                     Bàn tay già chầm chậm,               Thờ thẩn nắm tay con.               Từ rãnh mắt xoáy mòn,               Giọt thương cảm lăn tròn theo vết cũ.                   Khuya rồi đó, sao con chưa về ngủ,      Chuyện tuổi già, con ủ-rũ làm chi.      Chín mươi rồi, Bố chưa bị cất đi,      Mình may mắn, có gì mà áo-não.                    Hãy để Bố vào ở nhà dưỡng lão,              Như mọi người vừa khuyên bảo sáng nay,              Vì một mai khi rời khỏi nơi đây,              Khó khăn sẽ theo tháng ngày dai dẳng.            Bố không muốn mình trở thành gánh nặng,      Để cho con phải lo lắng miệt mài      Đời con còn nhiều trách-nhiệm trên vai,      Đâu có thể chực-chầu hoài sớm tối.                    Thân gầy còm yếu đuối,               Sao kham nổi đường xa.               Thêm việc sở, việc nhà,               Chuyện con cái, dễ gì mà vất bỏ.            Người già thường cau-có      Nằm liệt giường, càng khó tính gấp trăm.      Dù cho con chẳng quản ngại nhọc nhằn,      Nhưng chịu đựng tháng năm dài sao thấu.                     Bố vẫn muốn sống đời bên con cháu,               Dẫu cơ-hàn, mà rau cháo có nhau.            Bao năm qua mất Mẹ , bấy năm sầu,               Bố gượng sống với niềm đau-lẻ-bạn.            Buồn nhớ lại ngày vượt biên hoạn-nạn,      Bỏ quê nhà, chấp-nhận vạn gian-truân,      Chết trong tay đã nắm chặt chin phần.      Mạng sống chỉ ngàn cân treo sợi nhỏ.                    Con thuyền khốn khổ,              Sóng gió tả-tơi,          Phút chót đã kề nơi,              Lối định-mệnh, ai người sống sót.           Tưởng chỉ được nhìn Mẹ, con lần chót,       Nhưng Trời thương cho trót-lọt qua đây,     Trong khi bao người biển cả vùi thây,     Giờ sao nữa, chẳng mảy-may tiếc rẻ.                    Bố chỉ hận mình không còn sức khỏe,              Đở đần con việc lẻ-tẻ hôm mai,              Để chiều về, con bớt phải loay-hoay,              Được yên nghỉ sau ngày dài kiệt sức.           Khi bị đẩy vào trong phòng hồi-lực,     Bố biết mình gần tới lúc xuôi tay.     Dù thoát nạn hôm nay,     Đời cũng phải rẽ ngay vào lối ngoặc.                   Bố tự biết như ngọn đèn sắp tắt,             Nên cố tình bẳn gắt mấy ngày qua.             Nếu chẳng may phải theo gót ông bà,             Con cũng đở xót xa giờ đưa tiễn.            Mai kia rời bệnh-viện,     Con đừng bịn-rịn xót xa,     Hãy nghe lời y-tá dặn ngày qua,      Mà đưa Bố thẳng ra nhà dưỡng lão.                   Cuộc sống mới dù là mưa hay bão,             Bố không buồn,tự bảo vẫn còn may,             Vì biết rằng, chỉ quanh-quẩn đâu đây,             Con cháu Bố đang vui vầy hạnh-phúc.            Rồi sẽ có những buổi chiều hun-hút,     Bố nặn dần từng phút ngóng người thân.     Nhưng rủi con chẳng tới được một lần,     Bố cũng hiểu, đừng bận tâm ray-rứt.                   Bố không ngại chặng cuối đời khổ cực,             Nhìn thấy con hạnh-phúc, Bố vui lòng.             Tuổi đã nhiều, phận Bố thế là xong,             Con phải sống cho chồng, cho con cái.            Hứa với Bố, con sẽ không buồn mãi,     Nếu mai này, khi Bố phải ra đi,     Mà con không kịp đến lúc phân-kỳ,     Nói cùng Bố lời chia-ly vĩnh-viễn 
   
  
                   Đêm trơn giấc, người con rời bệnh-viện,              Đôi mắt già quyến-luyến vọng đưa chân.              Trong ký-ức phai dần,              Khuôn  mặt những người thân vùng hiển-hiện.                          Lòng chợt thoáng bùi-ngùi khi nghĩ đến                    Phút lên đường, theo ước-nguyện ba-sinh,                    Chân bơ-vơ trong tăm tối một mình,                    Mò mẫm lối hành-trình về thiên-cổ.                                TRẦN VĂN LƯƠNG     
 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2010 17:04:01 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2010 19:08:57 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              Điểm Tựa       Truyện ngắn: Tóc Nâu       Diễn đọc: Sương Anh / dolanchy                           
           
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2024 04:37:51 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  KHỞI ĐIỂM MỘT TÌNH YÊU 
   
  Thơ: Diên Vỹ 
   
  diễn đọc : diênvỹ/dolanchy 
  
 
   
    
  
 
   
  khởi điểm một tình yêu  
   
    thiên hạ không có cái chi là bình đẳng ...       
    chỉ có thời gian ...dành riêng cho mỗi một con người ...   
    anh có 24 giờ để sống   
    em có 24 giờ để vui ...   
   
    một ngày kia các tinh tú chuyển dời ..       
    anh đến từ mũi tên của thần tình ái  ...   
    một ngày 24 giờ của em không còn tồn tại ..   
    anh đã cướp sạch trơn ...   
   
    mặc cho em dỗi hờn       
    mặc cho em chìm trong nỗi nhớ   
    24 giờ của em chỉ còn là cái cớ ...   
    để em chìm mình trong một thứ tình yêu ...   
   
    tình yêu :        
    - cái thứ mà thiên hạ từ nghìn năm xưa đã nói đến nhiều ...   
    nhưng hình như chẳng có ai thấu hiểu ..   
    em kẻ sống nửa đời trong thế gian - buồn vui chẳng thiếu ...   
    gặp tình anh ...em bổng hoá trẻ con ...   
   
    ngoài kia trời đất vào thu đáng lẻ cành lá phải héo hon       
    sao em thấy dường như xuân về trên nhân thế ....   
    em thấy cả những đóa hoa màu rực hồng ngạo nghễ   
    vương mình trong cái ấm áp ngày thu ...   
   
    anh có nghe không từng điệu gió ru       
    hương ngào ngạt của bản tình ca trỗi dậy   
    anh có nghe trong lòng vạn đóa hoa tình ái ...   
    nở rực mỗi ngày khi anh đến bên em ...   
   
    24 giờ qua nhanh một cách dịu êm       
    cái nhớ về anh càng chứa nhiều  khát vọng   
    những kẻ yêu nhau biến thế gian thành giấc mộng   
    như anh và em say mãi hoài say ...   
   
    tình yêu của mình ..không dừng lại ở nơi đây       
    vì em chỉ mới viết trang thứ nhất ...   
    ....   
   
  sep. 26, 2010
                   		               
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2010 03:40:43 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TRÊN DỐC ĐỜI  
  thơ Dzuylynh  
  diễn đọc Sương Anh 
      Chiếc Lá Buồn Thu 
  Tác giả: Sương Anh  
  Và qua giọng diễn ngâm của chính tác giả
       Điểm Tựa  
  Truyện ngắn: Tóc Nâu  
  Diễn đọc: Sương Anh / dolanchy  
  
       
  
[sm=cooll.gif]
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2010 19:59:22 bởi Song Anh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 gió thu đưa bạn về chia lá 
  con chữ nghiêng chào Anh với Anh 
  chung bước song hành song thanh hiệp 
  phải duyên nghiên bút kiến song hiền
   - dolanchy - chào mừng quan khách  :)  cám ơn Song Anh đã đặt chiếc lá đầu tiên vào vườn âm thanh bè bạn . 
  thân tặng bạn một khúc niệm từ    
  
            Khúc niệm từ      Chiều buông màn biển vắng  
  Sóng hiền gợn lăn tăn  
  Nước vỗ về bờ cát  
  Nhẹ ru lời trăm năm  
   
   Cánh buồm xa bạc trắng  
  Biển lành _ Bờ phẳng lặng  
  Cánh hạc trời xa xăm  
  Mang thư tình gửi nhắn  
   
  Đêm vén màn lộ Trăng  
  Mỉm cười duyên chị Hằng  
  Thuyền Trăng mơ tươi tắn  
  Cho thêm tình biển mặn  
    
  Năm canh sương hạt giăng  
  Gió dìu ngôi sao băng  
  Về một nơi xa hẵn  
  Vui chơi với vĩnh hằng  
   
  Cánh chim biển chiều nay  
  Chấp chới vòm trời bay  
  Màu trắng nghiêng cánh sải  
  Thoảng rít tiếng u hoài  
    
  Mùi mặn nồng của biển  
  Lan toả vào mạn thuyền  
  Cho Trăng Nước hoà quyện  
  Vương mãi tình xa riêng  
   
  Gió hờn chi nổi sóng  
  Bọt tung trắng mênh mông  
  Triều dâng cao viễn vọng  
  Phủ trắng lòng xa xăm  
    
  Sầu trổi Khúc Niệm Từ  
  Đàn khoan nhặt thực hư  
  Thế nhân ai biết được  
  Màn chiều cứ tà dư...  
   
  Khúc Niệm Từ 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2010 02:19:44 bởi dzuylynh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/2452/CF251CE289D048AEB428F6C1BC807917.jpg[/image]  
  
                   Dẫu Muốn Nói ... 
   
   
  Tháng mấy bây chừ? Em dấu yêu!  
  Ngoài kia lá rụng gió đìu hiu  
  Lòng nầy mong mỏi ngày em đến  
  Giọt nhớ lần theo ánh ngả chiều  
   
  Tìm chút hương tình qua bóng đêm  
  Bỗng dưng sương lạnh rớt bên thềm  
  Tim anh hụt hẫng thầm tan vỡ  
  Dẫu muốn nói lời yêu đó em...  
   
  Vương mang lận đận hương tình buồn  
  Trăng khuyết bên nầy ngấn lệ tuôn  
  Khói thuốc tàn canh anh chợt nghĩ  
  Tình yêu dẫu muộn chớ đừng buông  
   
  Hãy nói đi em tháng mấy rồi  
  Mùa thu hai đứa có chung đôi?  
  Dù cho nhân thế mai thay đổi  
  Anh vẫn tìm em suốt cuộc đời   
   
                                         Đoạn Trường 
      Sao Không Nói ?!
  
 Rất muốn một lần nghe tiếng nói  
  Để lòng gợi lại phút giây xưa  
  Mỗi lần nghe tiếng người ta gọi  
  Lòng thấy vui vui nói sao vưà
  
 Thu đến rồi đi đã mấy lần  
  Lòng luôn lo ngại lẫn phân vân  
  Tình ai có vẫn như ngày cũ  
  Đầy ắp thương yêu với ân cần ?
  
 Đang giưã muà thu trời khắc khe  
  Sương mù mây xám rủ nhau về  
  Xoá mờ kỷ niệm thời xa ấy  
  Bóng lẻ một mình ai chở che ?
  
 Đã cuối tháng mười rồi đó anh  
  Thu phong buốt giá len qua mành  
  Chờ mong tiếng nói...sao không nói?  
  Tóc sắp đổi màu bạc mái xanh
  
 Sương Anh 
          
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2010 22:12:34 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               Nguồn An Vui 
   
  Thơ và diễn đọc: Sương Anh 
   
  Mixe nhạc: Hiểu Kỳ 
   
   
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 20:49:41 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Ba năm Một Chặng Đường 
   
  Tuỳ bút: Tú Yên 
   
  Diễn đọc: Sương Anh 
   
  
                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/2452/0F784560BC504C58978D85277B9BB911.jpg[/image] 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2010 01:37:52 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  CUỐNG LÁ 
  - Nov.24th.2010  
  - ( Album Audio thơ VNTQ )     thơ Tân Hình Thức .dolanchy    diễn đọc ánh Bích 
   
   
   
  
 
   
   
     [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88231/8A8AAC39FE4A49B48FCD0AB74AAD4619.jpg[/image] 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2010 03:23:36 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Ct.Ly 
   
  Ba năm Một Chặng Đường 
   
  Tuỳ bút: Tú Yên 
   
  Diễn đọc: Sương Anh 
   
  
 
   
   
   
   
   
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/2452/0F784560BC504C58978D85277B9BB911.jpg[/image] 
 
  
                Rất cám ơn Sương Anh đã đồng cảm và chia sẻ cùng Tú_Yên những cảm xúc tuy không vui nhưng rất thật nầy.   Một món quà bất ngờ và đầy ý nghĩa_Một kỷ niệm rất thơ đó SA à !       TY cũng cám ơn Ct.Ly nhiều thật nhiều gì những gì đã dành cho TY.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Tú_Yên 
   
  
Trích đoạn: Ct.Ly 
   
  Ba năm Một Chặng Đường 
   
  Tuỳ bút: Tú Yên 
   
  Diễn đọc: Sương Anh 
   
  
 
   
   
   
   
   
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/2452/0F784560BC504C58978D85277B9BB911.jpg[/image] 
 
  
  
   
   
   
  Rất cám ơn Sương Anh đã đồng cảm và chia sẻ cùng Tú_Yên những cảm xúc tuy không vui nhưng rất thật nầy. 
  Một món quà bất ngờ và đầy ý nghĩa_Một kỷ niệm rất thơ đó SA à ! 
    
  TY cũng cám ơn Ct.Ly nhiều thật nhiều gì những gì đã dành cho TY. 
  
        Tú Yên ơi, ai biểu...       Vần thơ ai như một lời tâm sự  
  Khiến cho hồn tôi cảm động vô cùng  
  Người và tôi như có một niềm chung  
  Vu vơ thả chữ trên không cùng gió...         Đâu có phải đợi mong chờ ai đó...  
  Mà chính là trang trải một nỗi lòng         Người hiểu    hay chẳng hiểu    cũng thế    bởi    ...là không!         Sương Anh         Chúc TY mãi luôn vui cùng con chữ để câu vần mãi tình tứ mặn mà...hoài nha! 
     
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/2452/5F39CDC5D84A493DA8638116E3B2BCC5.jpg[/image]  
  
 
   
   
  Mùa Con Gái 
   
  Bài viết :Thi Cầm 
   
  Trình bày : Sương Anh 
   
   
   
   
    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2010 18:24:06 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: