Có xa nhau mới thấy lòng thương nhớ 
  Có giận hờn mới hiểu nghĩa yêu thương 
  Có thức đêm mới biết rõ đêm trường 
  Có hay khóc mới biết cười là sung sướng 
   
  lethutrang 
    
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  BIẾT 
   
  Có lăn lưng trong bể u hoài 
  Gối đầu lên trên núi nhạt phai 
  Găm quặn đau giữa năm tháng đục ngầu 
  Mới chắt chiu phút giây Hạnh Phúc 
    
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BUỒN ĐÔNG 
   
  Đông đến ngàn mây vẫn hững hờ 
  Ước gì thấy được ánh trăng mờ 
  Nhặt vài lá úa rơi thơ thẩn 
  Gom mấy hoa phai vương mộng mơ 
  Thao thức đêm mưa chờ nuối tiếc 
  Bâng khuâng ngày nắng đón thờ ơ 
  Sương mù lạnh lẽo vai gầy nhớ 
  Ngắm cảnh lặng buồn đến ngẩn ngơ 
   
  lethutrang 
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2010 11:53:51 bởi lethutrang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TẠ TỪ 
   
  Trăng lặng lẽ, sao êm đềm say giấc 
  Trong đêm khuya nghe thao thức, bồi hồi 
  Tiếng yêu ai chưa thốt được ra lời 
  Mà xa cách nghìn trùng nơi góc bể 
   
  Từ tạ nhau, có bao giờ, muộn trễ 
  Chỉ sợ không đỡ nổi một câu thề 
  Góc phố nào còn mải miết si mê 
  Không kỷ niệm, không lê thê níu giữ 
   
  Xin cám ơn người bộ hành lữ thứ 
  Đã tặng vào ba chữ "ANH YÊU EM" 
  Dù mai sau, xa cách, vẫn khát thèm 
  Sâu tiềm thức, vẫn lòng mềm, yêu nhớ 
   
  Xin từ tạ những lời thương gợi mở 
  Đã từng cho, khoắc khoải, thở hơi yêu 
  Khoảng lặng rơi, tận lầu cát, cô liêu 
  Và day dứt, vẫn còn nhiều, rung cảm 
   
  Xin về sau nỗi ưu tư trải thảm 
  Hãy cuộn tròn, cất tận, thắm thiết yêu 
  Và ơn sâu câu người thốt mỹ miều 
  "Yêu em trọn lòng, anh yêu mãi có........" 
   
  lethutrang 
   
  R 
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2010 03:29:05 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NHỚ NHỮNG YÊU THƯƠNG 
   
  Mắt đẫm lệ khi thốt câu từ tạ 
  Bởi người xa, đã xa quá tầm tay 
  Tiếng yêu chưa thốt được đã vội bay 
  Giờ từ tạ, lòng vương hoài, day dứt 
   
  Ngoảnh mặt đi, cho không còn sự thật 
  Bao tháng ngày đã chật vật với lòng 
  Từ núi sông ngăn cách bởi núi sông 
  Đường hiểm trở, gập ghềnh, không lối mở 
   
  Lệ từ đâu cứ thả tuôn, niềm nhớ 
  Những u hoài như chảy mãi vào thơ 
  Bao bâng khuâng, đón đợi, mong chờ 
  Giờ đã hết, hỏi còn mơ chi nữa? 
   
  Xin ngày tháng đừng cho thơ thắp lửa 
  Cho cháy tan ngàn chất chứa yêu thương 
  Đường đời dài, còn nhiều lắm tai ương 
  Lỡ gục ngã, không tay vương, đỡ nhẹ 
   
  Xin từ tạ, một trái tim nhỏ bé 
  Đâu có gì cho một kẻ cô liêu 
  Cúi mặt buồn, vẫn thổn thức vì yêu 
  Nghìn năm nữa, vẫn còn chiều, nhung nhớ 
   
  lethutrang 
    
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BUỒN SAU THÁNG HẠ 
   
  Hạ đi rồi còn buồn chi tháng hạ 
  Mùa đã qua và con gió cũng qua 
  Thoảng trong mây chút hơi thở mặn mà 
  Xanh thăm thẳm nắng thiệt thà gieo nhớ 
   
  Hạ đi rồi cho mùa thu lệ đổ 
  Se sắt buồn, thu chở cả mùa sang 
  Hạ đi rồi trời đất hoá hoang mang 
  Cho con nắng không ánh vàng nhợt nhạt 
   
  Hạ còn mơ, còn buồn tình phai lạt 
  Hay hạ buồn bãi cát trắng biển xa 
  Khi yêu thương lòng hạ sẽ đậm đà 
  Khi oán trách, hạ cũng là hoa lá 
   
  Buồn còn không? hỡi buồn sau tháng hạ 
  Hãy về nhà, lột rửa cả buồn thương 
  Chảy trong tim dòng máu nóng thiên đường 
  Sau tháng hạ, buồn không thường vương nữa 
   
  lethutrang 
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2010 12:55:41 bởi lethutrang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MƠ LỐI 
   
  Thiết tha về qua ngõ lạnh 
  Thềm vắng vẫn quạnh ơ thờ 
  Gót chân phiêu bạt giang hồ 
  Về đâu cơ đồ hạnh phúc 
   
  Gieo neo dẫn vào ngõ cụt 
  Thao thức, day dứt, thật dài 
  Cho nắng nhảy múa mùa phai 
  Cho mưa chảy dài nuối tiếc 
   
  Thẳm sâu trong đôi mắt biếc 
  Ngơ ngác biền biệt đường về 
  Gian nan cõng mãi sơn khê 
  Cho lời thề còn lỗi hẹn 
   
  Đoạn trường say men nghèn nghẹn 
  Bẽn lẽn không lối ngựa xe 
  Chen qua gập ghềnh cay xé 
  Niềm tin chợt xẻ đôi đường 
   
  lethutrang 
  
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              SAY  
   
  Thi thoảng nắng say chút vấn vương  
  Ngàn hoa khoe sắc gọi yêu thương  
  Gió đùa lơi lả trên cành biếc  
  Mây gửi chan hoà khắp muôn phương  
   
  lethutrang  
   
  (TNC chưa vào mạng được, nên lethutrang kéo đỡ trang thơ lên nhé)  
   
   
  [ 
  size=3]Mình hòa với bạn đây!  
   
  TRONG 
  Thiếu chút nắng hoa vẫn ngát hương  
  Dịu dàng, xao xuyến đến khiêm nhường  
  Càng lung linh sắc phơi kiêu hãnh  
  Khi gió sớm về lay giọt sương.
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  lethutrang 
   
  
Trích đoạn:  THI NANG 
   
  Đêm qua Thi Nang ngồi bên thềm ngắm trăng mùa đông,đối cảnh trời buồn nên viết nên bài thơ này. 
   
  CÁCH ĐÔI BỜ 
   
  Đêm đông lạnh lẽo bóng trăng mờ 
  Thả tủi gieo buồn xuống áng thơ 
  Bướm lượn đưa đường về suối mộng 
  Ong vờn dẫn lối đến đồi mơ 
  Thuyền đi bỏ bến cho sông đợi 
  Gió cuốn trôi mây để núi chờ 
  Ngắm dải Ngân Hà sầu vạn kiếp 
  Ngưu Lang chức Nữ cách đôi bờ! 
  Thi Nang 
  (Trời đang còn mùa đông chưa sang mùa xuân nhé lethutrang! 
  Cảm ơn bạn đã tặng thơ)
lethutrang nói là nhân mùa xuân sắp đến thôi mà. 
  Chỉ còn hơn tháng nữa là chúng ta già thêm một tuổi rồi đó. 
  THINANG à, lethutrang không thích mùa đông tí nào,  
  THINANG lại tặng thơ mùa đông làm lethutrang buồn năm phút. 
  Có một bí mật nhỏ lethutrang nói nhỏ THINANG nghe nhé: lethutrang dốt đặc thơ Đường, THINANG tặng bài thơ Đường làm lethutrang bối rối quá.   
  Giờ lethutrang tặng THINANG bài thơ nữa nhé. 
   
   
  BUỒN ĐÔNG 
   
  Đông đến ngàn mây vẫn hững hờ 
  Ước gì thấy được ánh trăng mờ 
  Nhặt vài lá úa rơi thơ thẩn 
  Gom mấy hoa phai vương mộng mơ 
  Thao thức đêm mưa chờ nuối tiếc 
  Bâng khuâng ngày nắng đón thờ ơ 
  Sương mù lạnh lẽo vai gầy nhớ 
  Ngắm cảnh lặng buồn đến ngẩn ngơ 
   
  lethutrang 
  
         CÁCH ĐÔI BỜ 2 
   
  Ngưu Lang Chức Nữ cách đôi bờ 
  Dẫu ở xa nhau vẫn đợi chờ. 
  Ảo não hồn bay vào cõi mộng, 
  Bùi ngùi lệ nhỏ xuống đường mơ. 
  Vầng trăng rắc thảm vàng bầu rượu, 
  Tiếng sáo giăng sầu xám túi thơ. 
  Cảnh vật chìm trong mùa giá rét, 
  Nền trời ảm đạm khói mây mờ. 
  Thi Nang
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ƯU TƯ 
   
  Chở cả ưu tư đến bến thơ 
  Ân tình còn lại gợi trông chờ 
  Đông sang nhớ buổi cho niềm nhớ 
  Xuân đến mong ngày gửi ước mơ 
  Nhặt chút yêu thương vào thổn thức 
  Gom dăm hờn giận để thờ ơ 
  Mùa về trải hết cơn mưa, nắng 
  Chỉ những bâng khuâng thoảng giận hờ 
   
  lethutrang 
    
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MỘNG THƯỜNG  
   
  U buồn tìm đến vần thơ  
  Những mong chở cả cơn mơ êm đềm  
  Đã từng dạo bước chân mềm  
  Ngõ xưa dẫn đến bên thềm đón trăng  
   
  Giấc mộng thong thả hoa giăng  
  Dệt bầu trời ửng tơ giăng ánh vàng  
  Hạnh phúc ngỡ đã dâng tràn  
  Từng niềm tin nhỏ, kết ngàn yêu thương  
   
  Nhìn trăng lặng tưởng tơ vương  
  Hoá ra chỉ giấc mộng thường mà thôi  
   
  lethutrang  
  ..................................  
   
  Mình hòa với bạn chút nhé!  
   
  Mộng  
   
   
   
  Nỗi niềm vương vấn, bồi hồi  
  Đèn sầu lẻ bóng, trăng trôi đơn tình  
  Nhỏ nhoi chẳng đứng một mình  
  Ai người giấu vội dáng hình ngẩn ngơ.  
   
  Đêm nay gió lạnh vu vơ  
  Mây giăng nhạt lối vần thơ âm thầm  
  Nỗi niềm gửi đến tri âm  
  Dễ gì trách được lỗi lầm trong mơ.  
   
  _____________________________ 
   
  THANH TÙNG 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2010 09:31:17 bởi trần như chuyên >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TÂM SỰ 
   
  Mời cả niềm đau đến bến thơ 
  Tâm hồn như đã vướng mong chờ 
  Tình yêu đưa đón trao nhung lụa 
  Thương nhớ đi về gửi gấm tơ 
  Núi thẳm bâng khuâng lòng thổn thức 
  Sông sâu day dứt dạ thờ ơ 
  Chở bao cay đắng về đồng rộng 
  Phơi những ưu phiền dưới nắng mơ 
   
  lethutrang 
    
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Mình hòa với bạn chút nhé! 
   
  Mộng 
   
   
   
  Nỗi niềm vương vấn, bồi hồi 
  Đèn sầu lẻ bóng, trăng trôi đơn tình 
  Nhỏ nhoi chẳng đứng một mình 
  Ai người giấu vội dáng hình ngẩn ngơ. 
   
  Đêm nay gió lạnh vu vơ 
  Mây giăng nhạt lối vần thơ âm thầm 
  Nỗi niềm gửi đến tri âm 
  Dễ gì trách được lỗi lầm trong mơ. 
   
  _____________________________ 
   
  THANH TÙNG 
  
         lethutrang tiếp thơ nhé 
   
  Lỗi lầm chỉ trách vần thơ 
  Từng câu từng chữ chở mơ đi về 
  Đêm đông giá lạnh não nề 
  Đang trong buốt rét, vẫn mê thả vần 
  Nghìn câu nghìn chữ ân cần 
  Tạo nên cảm xúc ngàn lần ngân nga 
  Ai còn mê mải thiết tha 
  Thả hồn theo mộng, thăng hoa thi từ 
   
  Xao lòng bởi những vần thư 
  Xa xôi mà ngỡ, quen như lâu rồi 
   
  lethutrang      
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Mộng  
   
   
  Nỗi niềm vương vấn, bồi hồi  
  Đèn sầu lẻ bóng, trăng trôi đơn tình  
  Nhỏ nhoi chẳng đứng một mình  
  Ai người giấu vội dáng hình ngẩn ngơ.  
   
  Đêm nay gió lạnh vu vơ  
  Mây giăng nhạt lối vần thơ âm thầm  
  Nỗi niềm gửi đến tri âm  
  Dễ gì trách được lỗi lầm trong mơ  
   
  THANH TÙNG  
   
   
  lethutrang tiếp thơ nhé  
   
  Lỗi lầm chỉ trách vần thơ  
  Từng câu, từng chữ chở mơ đi về  
  Đêm đông giá lạnh não nề  
  Đang trong buốt rét, vẫn mê thả vần  
  Nghìn câu nghìn chữ ân cần  
  Tạo nên cảm xúc ngàn lần ngâm nga  
  Ai còn mê mải thiết tha  
  Thả hồn theo mộng, thăng hoa thi từ  
   
  Xao lòng bởi những vần thư  
  Xa xôi mà ngỡ quen như lâu rồi  
   
  lethutrang  
   
   
  Mình nối thơ với bạn nhé! 
  SUỐI MỘNG  
   
   
  Trái tim ơi mộng chưa thôi  
  Để ai thao thức bồi hồi bến mê  
  Thoảng trong hương gió đồng quê  
  Gieo vần, hòa ý đi về xôn xao.  
   
  Lắng từng câu hát, lời chào  
  Nghe hơi thở vội len vào chiêm bao  
  Tự tâm dòng chảy ngọt ngào  
  Hồn thơ lai láng tuôn trào vườn mơ.  
   
  Tỉnh rồi sao vẫn hững hờ  
  Suối dòng đời có ngẩn ngơ đôi bờ  
  Nguồn trong, dòng đục vu vơ  
  Phù xa trả lại đôi bờ tươi xanh.
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2010 16:56:52 bởi trần như chuyên >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              lethutrang tiếp thơ nha  
   
   
  Dòng sông theo chữ uốn quanh  
  Vẽ nên những bức thơ tranh diệu huyền  
  Lắng nghe thi tứ thần tiên  
  Mặt hồ lay động tơ duyên thơ lòng  
  Ngàn mây thong thả mênh mông  
  Quyện trong hơi gió chút đông chớm về  
  Mùa sang chở những mân mê  
  Nào sương, nào tuyết bề bề về đây  
  Nào mây gió gọi trên tay  
  Ruổi rong trong nắng sớm ngày mù sương  
   
  Đông về chở chút vấn vương  
  Đông về tặng cả thiên đường tình thơ  
   
  lethutrang  
  ............................... 
   
   
  Mình hòa bài (Thơ Vui) với bạn nhé! 
   
  QUAY LẠI 
   
   
  Sinh ra nào ai có ngờ 
  Lớn lên do uống dòng thơ muôn đời 
  Trăng, sao, nắng, gió, đất, trời... 
  Lặn vào tiềm thức gửi nơi thiên đường. 
   
  Cỏ cây nhuộm trắng yêu thương 
  Tâm hồn giăng mắc màn sương não nề 
  Ngẩn ngơ lạc nẻo sơn khê 
  Đường mây chỉ lối trốn về đại dương. 
   
  Cơn khát đốt cháy dặm trường 
  Biển khơi quay lại vấn vương sông hồ... 
            
            
        
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  5 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: