
 		          	                         CHO TRỌN NIỀM MƠ    
  Cứ cho qua, từ những gì, chuyện cũ!  
   Mà xem đây, đầu ngõ lại bắt đầu?  
   Chẳng bâng khuâng và quên đi giông vũ,  
   Kỷ niệm nhiều, mơ ước cuối, thêm sâu.       
   Đã đi xong, tránh thoát mọi bể dâu.  
   Tình chuyển trải, đời hoàn hồi, nhận lại.  
   Vỡ vụn xưa, xếp vào khu phế thải.  
   Lý trí, con tim điều chỉnh cung sầu.       
   (Đưa âm phiếm, giao hoà tim ngõ muốn.  
   Nhốt ân tình riêng hưởng, duyên thiêng khuôn)       
   Thiên duyên hôm nay, thực thi giai ngẩu!  
   Trùng dương bao la, cùng hướng chung tầu.  
   Ta rẽ sóng, tìm về nơi hoang đảo?  
   Huyền thoại khung trời, lã mộng phụng giao.       
   Mênh mang thiên di, địa đàng chốn cũ.  
   Nơi đây, không vàng nhuộm lá mùa thu.  
   Xuân tươi thắm, sắc màu vang tiếng hát.  
   Cõi đời nầy, được cho mãi luyến lưu.       
   Mỗi mùa thu, đứng giữa trời giông bảo.  
   Điểm trang cho Em, xanh mướt xuân thì.  
   Làm cây si, ngắm nụ hồng chan chứa!  
   Mắt môi nào? Ngưng được cánh thiên di!       
   nguyên hoang  
    2 ngàn 10             
   CHO TRỌN NIỀM MƠ 1       
   Cánh thiên di giữa mây trời giông bão  
   Có vượt qua những hư ảo đời thường  
   Có lao mình vào cõi mộng yêu thương  
   Hay gục ngã giữa tình trường cám dỗ       
   Cánh thiên di mời hãy dừng bến đỗ  
   Nối trời mây cho đau khổ vơi dần  
   Để mùa xuân chim én liệng quanh sân  
   Và trang điểm sắc xuân, đầy hoa nở       
   Cánh thiên di trên đoạn đời dang dở  
   Cũng tìm đi những lối mở cho mình  
   Giữa muôn trùng sẽ tìm thấy bình minh  
   Đẹp rạng rỡ, tình ẩn mình trong đó       
   Cánh thiên di tung mình nên tường tỏ  
   Bến đậu nào sẽ là ngõ mình về  
   Bến đậu nào êm ấm nét chân quê  
   Và bến đậu là lối về hạnh phúc       
   lethutrang  
   Cám ơn NH đã hoạ thơ.Thân             		   
            
      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2010 12:52:11 bởi lethutrang >