NGÀY MAI
ĐẾN SAU
Em đã khóc đây, khóc rồi đây
Nước mắt quanh mi đã thật đầy
Trăn trở bao đêm rồi phải quyết
Trả lại cho Anh, Hạnh Phúc này
Em cúi mặt đi, lầm lũi đi
Tim Em tan nát lúc phân kỳ
Hồn Em vụn vỡ vì se sắt
Bởi kẻ sau cùng phải bước đi
Em đã đi xa, đi thật xa
Em chôn đáy mộ mảnh tình ta
Trăng hỏi vì sao mà chôn cất?
Em bảo tình yêu đã phai nhoà
Có phải không Anh? phải không Anh?
Duyên nợ trầu cau đã không thành
Anh còn cái nghĩa, còn vương vấn
Chỉ xót cho Em chút mộng lành
lethutrang
ĐÊM NGỎ
Trong đêm nay lại viết dòng thơ nhỏ
Trải tâm tư hoa cỏ với trời mây
Tình yêu kia sao đã vụt cánh bay
Mà se sắt vẫn từng ngày hiển hiện
Mùa nào qua quay trở về thánh thiện
Cho tin yêu còn đó những nỗi niềm
Những bâng khuâng đã gợi ước thần tiên
Ngàn năm nữa, hỏi có phiền luỵ nữa?
Tình yêu cho lòng nồng nàn ánh lửa
Sưởi ấm ta đêm mưa lạnh mù khơi
Tình yêu ơi xa cách mấy phương trời
Hỏi có vẹn để cho lời ước hẹn
Đêm từng đêm, thương tin yêu nghèn nghẹn
Nước mắt rơi khóc thân phận nghèo hèn
Tủi cho mình nên không ước bon chen
Chỉ vụng dại đang còn len phiên phiến
Mùa đông qua gọi mùa xuân chao liệng
Và nép mình gom ước nguyện đông phong
Ta hằng đêm thao thức với chờ mong
Một cánh nhạn, gạt qua đông, tìm đến
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2011 06:12:12 bởi lethutrang >
MƯA
Trên đường
Trời chợt đổ mưa
Gió lay
Sấm động
Như vừa giận ai
Từng hạt mưa
Rất trang đài
Nghiêng nghiêng
Xiên xuống
đường dài
.....Chảy quanh
Mưa rơi
Thả hạt long lanh
Mơn man
Môi, mắt
Ngỡ
Anh
....hôn mình
Giữa đường
Dừng đón
Mưa tình
Em nhắm mắt nhớ
Ảnh hình
.....Của Anh
lethutrang
Phận
Chị ơi !
cái phận má hồng
lẽ nào
cứ phải
gai chong cuộc đời ?
chân mềm
gót yếu
thân côi
cười vui ít ỏi,
lệ rơi lại nhiều !
vai nào tựa ?
tay nào dìu ?
nời nào có chút thương yêu giữa đời ?
làm gì nên tội chị ơi ?
để mà phải gánh thiệt thòi hồng nhan ?
Cô Bé yuri .
Phận
Chị ơi !
cái phận má hồng
lẽ nào
cứ phải
gai chong cuộc đời ?
chân mềm
gót yếu
thân côi
cười vui ít ỏi,
lệ rơi lại nhiều !
vai nào tựa ?
tay nào dìu ?
nời nào có chút thương yêu giữa đời ?
làm gì nên tội chị ơi ?
để mà phải gánh thiệt thòi hồng nhan ?
Cô Bé yuri .
Em gái cưng của chị
Nghe chị nói nè
Bởi vì mình quá cao sang
Không ai sánh được buộc ràng ta đâu
Yêu thương là cái nhịp cầu
Có qua mới biết bể dâu, bến bờ
Chị Em mình có hồn thơ
Trải lòng để sống, để mơ với đời
Tình yêu là cánh chim trời
Làm sao ta níu hỡi người Em Yêu
Chị Em mình cũng yêu kiều
Nhưng vì trời biểu đừng chiều đàn ông
Có thương cũng để trong lòng
Nói ra họ tưởng Tiên Đồng trên cao
Có gì thủ thỉ lào khào
Đừng nói lớn tiếng họ vào, họ nghe
Tình yêu chị chất lên ghe
Chèo ra xa khỏi bến mê lòng mình
Khuyên Em, Chị ngỏ chút tình
Đàn ông lắm kẻ, khoái Thiên Đình đó Em
lethutrang
LỜI CHÚC NGÀY XUÂN
Thơ người viễn xứ buồn tênh
Lòng người viễn xứ đã mênh mông tình
Mùa xuân đào nở sắc xinh
Làm sao gửi cánh đào tình cho em?
Quê hương rợp nắng bên thềm
Gió xuân nhè nhẹ đêm đêm thổi vào
Em dù có ở chốn nao
Lắng nghe xuân đến dạt dào nghe em
Quê mình luôn ở trong tim
Chỉ cần nhớ, là sẽ tìm đến nhau
Mùa xuân nở sắc hoa đào
Chị chỉ biết tặng lời chào qua thơ
Chúc em xuân đến còn mơ
Ngày về Quê Mẹ mong chờ từ lâu
Chúc em tình đậm ân sâu
Trông về Đất Tổ trọn câu nhớ lòng
lethutrang
BUỒN VIỄN XỨ
Xuân đang về dẫu chẳng mong
Trời lại cho tuổi, mà không thể đừng...
Con trẻ chóng lớn thì mừng.
Riêng mình đếm ngược...còn chừng bao lâu?
Nửa đời phiêu bạt trời Âu,
Mẹ già mòn mỏi mong ngày đầu năm...
Ước gì...từ chốn xa xăm.
Con xa vạn dặm,về thăm quê nhà...
...Đã nhiều Tết lặng lẽ qua.
Mùa Xuân sum họp vẫn là...giấc mơ...
Nên đành... níu lấy câu thơ.
Trút niềm khắc khoải đến giờ chẳng yên...
Chiều ba mươi cúng Tất Niên.
Ngoài trời trắng tuyết...sầu len vào hồn.
Khói hương toả những vòng tròn...
Quê người ,Tết đến nỗi buồn nhân đôi...
Xuân Tân Mão -2011-TG
THƠ GỬI EM GÁI PHƯƠNG XA
Đọc thơ Em, dạ bồi hồi
Thấy mình may mắn ngự ngôi sao nhà
Xuân sang đất nước thắm hoa
Nắng rực rỡ, trải ánh xa nẻo đường
Thương Em biết mấy vấn vương
Tuổi già đã biểu đừng nhường bước đi
Sau lưng ta có những gì?
Ân tình ràng buộc, ôm ghì ước mong
Mỗi mùa Xuân, Hạ,Thu, Đông
Cuộc sống mải miết cuốn dòng thời gian
Em ơi vốn sống là vàng
Chắt chiu ta giữ yên đàng ngôi gia
Dù xa vọng nhớ quê nhà
Hãy ấm lòng với sắc hoa xứ người
Xuân sang chị chúc Em tươi
Đẹp xinh, xuân sắc, yêu đời nhiều hơn
lethutrang
TRỐN
Mùa nào tròn yêu thương
Cho ta vào giấc ngủ
Mộng thần tiên còn đủ
Cho ta vẹn Nghê Thường
Đời của kiếp phong sương
Đã cho nhiều vụng dại
Dù cuộc sống khiêm nhường
Vẫn đường đời xa ngái
Chút tin yêu trống trải
Đã chảy cõi hư vô
Hoang đảo chờ bôn hải
Chở đón kẻ tội đồ
Ngoài xa sóng nhấp nhô
Lăn tăn liếm vào bờ
Hỏi có cho nhường chỗ
Đón một kẻ bơ vơ
Đời ta trốn vào mơ
Núp nhờ vào giấc ngủ
Nhưng hồn thơ đã cũ
Đã rủ ta cùng về
Tiếp cuộc sống lê thê....
Tiếp tục bước hoang mê....
..................
lethutrang
LẼ NÀO TA QUAY LẠI
Lẽ nào ta quay lại
Của một kiếp sống thừa
Lẽ nào ta trở lại
Cạnh cuộc sống mây mưa?
Hay cuộc đời vẫn chưa
Buông tha ta mãi mãi
Hay cuộc sống ngày xưa
Đeo còng đời trống trải?
Trên con đường xa ngái
Đã oằn nặng đôi vai
Trước mặt đời còn dài
Đâu đôi tay nâng đỡ?
Vừa thoát xa dang dỡ
Lại vướng lỡ vấn vương
Cõi lòng sao cứ mở
Cho tràn lệ Nghê Thường
Nếu bước vào yêu thương
Là đêm trường thao thức
Không bước vào thiên đường
Lòng lại càng ray rứt
Lẽ nào ta chưa dứt
Với yêu nhớ hồng trần
Lẽ nào ta buồn bực
Vì cuộc sống trầm luân
Mùa nào là mùa xuân
Dành cho ta mãi mãi
Sao nỗi nhớ bâng khuâng
Tràn tâm hồn kinh hãi
lethutrang
quote:
Trích đoạn: lethutrang
...
Trao nhận bao nhiêu cũng thấy thiếu
Tấm lòng một chút đã quá nhiều
Hẹn bạn khi nào ta gặp mặt
Sóng sánh ly cà phê thay lời
..........................................
Thơm thảo vẫn mong được đến nơi
Khi xuân đã vọng tiếng gọi mời
Chân tình muốn hát lời sau, trước
Gửi cả tri âm đến với Người
Lệ Thu Trang
HỒN
Giấc ngủ triền miên khuất mặt trời
Nương nhờ phần xác tháng năm trôi
Bao la tình nghĩa qua tầm mắt
Chắc đến kiếp sau vẫn thế thôi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2011 17:53:43 bởi trần như chuyên >
NGỠ
Bao năm rồi ngỡ tình yêu mật ngọt
Nên lao theo bám gót khách đa tình
Và ngỡ rằng người ta sẽ yêu mình
Mà đâu biết chỉ ân tình, chót lưỡi
Bao năm rồi ngỡ nụ hoa được tưới
Tắm tin yêu trong lời lẽ chân tình
Đâu có ngờ chỉ là bóng với hình
Rồi xa bỏ cho ta nghìn vụng dại
Bao năm rồi ta sống đời thừa thãi
Ngỡ vàng son ngôi cao Đại Hoàng Phi
Có đâu ngờ, người xa bỏ ta đi
Không từ tạ, hay lời chi, tiễn biệt
Bao năm rồi ta vẫn còn mải miết
Mong nhớ người dù đã quyết là quên
Vẫn âm thầm nuôi, dệt mộng yêu lên
Sao cay đắng mãi vang rền muôn thuở
lethutrang
VỀ VỚI BIỂN
Lòng xa vắng ta về nghe biển hát
Khúc tự tình đã phai nhạt thời gian
Gió mơn man quấn quýt bãi cát vàng
Nghe màu nắng đã đi hoang theo gió
Hoàng hôn xuống, một màn chiều ráng đỏ
Lấp lánh xa ánh sáng những con thuyền
Vòng cung trời chợt diễm lệ diệu huyền
Cho say đắm kẻ tật nguyền, về biển
Ta nhắm mắt nghe ầm ào sóng luyến
Từng đợt reo, vỗ bãi cát lao xao
Nối theo nhau cùng hoà khúc tương cầu
Con gió thổi cũng theo nhau ca hát
Lòng bỗng dịu khi xoải dài bãi cát
Ngắm trời mây trong cơn khát khao lòng
Cả vùng trời tràn sao ở thinh không
Đang nhấp nháy vui vầy quanh trăng tỏ
Vì tật nguyền mới về nơi xa bỏ
Cho trào dâng, cho nhỏ lệ, cho mình
Biển muôn đời cùng ta khúc tự tình
Khi quay lại, vẫn linh đình, huyễn hoặc
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2011 20:58:56 bởi lethutrang >
VỀ VỚI BIỂN
Lòng xa vắng ta về nghe biển hát
Khúc tự tình đã phai nhạt thời gian
Gió mơn man quấn quýt bãi cát vàng
Nghe màu nắng đã đi hoang theo gió
Hoàng hôn xuống, một màn chiều ráng đỏ
Lấp lánh xa ánh sáng những con thuyền
Vòng cung trời chợt diễm lệ diệu huyền
Cho say đắm kẻ tật nguyền, về biển
Ta nhắm mắt nghe ầm ào sóng luyến
Từng đợt reo, vỗ bãi cát lao xao
Nối theo nhau cùng hoà khúc tương cầu
Con gió thổi cũng theo nhau ca hát
Lòng bỗng dịu khi xoải dài bãi cát
Ngắm trời mây trong cơn khát khao lòng
Cả vùng trời tràn sao ở thinh không
Đang nhấp nháy vui vầy quanh trăng tỏ
Vì tật nguyền mới về nơi xa bỏ
Cho trào dâng, cho nhỏ lệ, cho mình
Biển muôn đời cùng ta khúc tự tình
Khi quay lại, vẫn linh đình, huyễn hoặc
lethutrang
XẺ CHIA
Biển bao ngàn năm vẫn dạn dầy
Bởi cười hay khóc cũng đến đây
Hoà tan uất hận thành mặn chát
Buồn hay vui cũng đều dào dạt
Đong trọn niềm vui sóng miên man,
Mấy lần gào thét trong tan biến
Gạn cả lời thề xuống đại dương
Khi triều dâng đón nhận yêu thương
Lúc rút xuống mang bao vấn vương
Rửa sach tai ương nơi trần thế.
Cảnh trái ngang kiếp đời dâu bể
Hằn một vùng hoang vắng chiều xa
Lặn hẳn vào bão tố, phong ba
Khơi vết thương cuốn dậy bao la
Vọng trở lại khúc ca êm dịu.
Khi đung đưa trở mình nũng nịu
Em đứng bên dan díu lòng ta
Tình mãi xanh, biển chẳng thể già
Đời đổi thay sóng vẫn ngân nga
Lúc lẻ loi về đây nương tựa.
CHIA TAY
Những ngày sống kiếp sống thừa
Từng lời từng tiếng lọc lừa dối gian
Tình yêu ngỡ ở thiên nhan
Biết đâu chỉ có trăm ngàn thương đau
Yêu Anh chân bước qua cau
Trầu không thắm đượm, vôi màu nhạt phai
Ân tình treo ở ngày mai
Hôm nay xa vắng, tương lai có gì?
Non xanh nước biếc có ghi
Tình chồng, nghĩa vợ, mấy khi đá vàng?
Mùa xuân dàn trải trên đàng
Tình duyên hai đứa võ vàng chân mây
Cuối mùa đông lạnh buồn hây
Anh về nơi ấy có ngây ngất lòng
Em về gác trọ buồn trông
Gom từng vụn vỡ kết dòng thơ yêu
lethutrang
GỬI ĐẾN XA XÔI
Gửi xa xôi sao lòng nuối tiếc
Chút yêu thương biền biệt đường về
Gặp gỡ nhau không có câu thề
Giờ xa cách, ngô nghê, không nhỉ?
Tạ từ Anh những ngày tri kỷ
Em quay về thủ thỉ riêng mình
Lòng sắt se khi nghĩ chuyện tình
Mong manh quá...biết đâu...gìn giữ?
Ngày tháng rộng hành trình lữ thứ
Em phải đi,không chở chữ yêu nào
Trời sinh Em cô độc đến chào
Nên mãi mãi ôm vào mộng ảo
Em chúc Anh gặp nhiều thơm thảo
Sưởi ấm lòng khi bóng xế chiều hôm
Em chúc Anh hưởng hạnh phúc vẹn tròn
Bên tình mở với thơ....hồn... màu tím
lethutrang
Em đã buồn suốt hôm qua
Hôm nay giận, đuổi buồn ra ngoài đường
Tại buồn gieo mãi vấn vương
Tại buồn gây nhớ gây thương một người
lethutrang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: