Người tặng cho ta một nụ hồng
Ngỡ ngàng chưa biết nhận hay không
Đêm về thao thức suy lung lắm
Ngày đến trở trăn nghĩ có thông?
Khoắc khoải bồi hồi lòng thổn thức
Bâng khuâng tha thiết dạ mênh mông
Ân tình ai đó xin đa tạ
Hoa nhận nợ vương nặng cõi lòng
lethutrang
..........................................
xuân sớm người ta tặng nụ hồng
nhận đi sao lại nghĩ là không
ngày hãy đang dài, đâu có tắc
chuyện còn chưa hết, chắc là thông
suy rộng tình đời thành rắc rối
nghĩ nhiều sự việc hóa mênh mông
có ngại ngày mai ta..... tặng lại
hứa hẹn chi đâu khá bận lòng
td
.....................................................
Chưa đến mùa xuân tặng nụ hồng
Hỏi sao không thắc mắc kỳ không?
Đong đưa câu hỏi người đang tắc
Qua lại trả lời ai có thông?
Muôn sự trên đời còn quyến luyến
Nhân gian mỗi chuyện lại mênh mông
Nhận hoa được mỗi thêm yêu ghét
Đồng nghĩa nặng mang cái cõi lòng
lethutrang
.................................................
ngó lại buồn tênh một nhánh hồng
tặng người chẳng nhận nghĩ buồn không
nguyên đán quê mình hương sắc thắm
nô en xứ lạ lá cành thông
cảm mến mà sao hồn lạnh lẽo
tìm quen chỉ thấy nhớ mênh mông
gửi một nụ thôi mà khó vậy
còn biết tìm ai gửi nỗi lòng
td
.........................................
Cứ nghĩ vu vơ một nụ hồng
Của Người muốn tặng? Nhận hay không?
Sài Gòn tết đến ngàn hoa thắm
Đà lạt xuân về điểm nhánh thông
Se sắt đi vào trao chất ngất
Bâng khuâng trở lại tặng mênh mông
Một nhành ai gửi gây thao thức
Dù nhận hay không cũng rối lòng
lethutrang
....................................
sương giá còn vương một nụ hồng
vẫn chờ xuân đến có nở không
sự thế mỏng manh trao làn gió
tình đời phơ phất gửi cành thông
tìm bạn giữa đời sầu u ẩn
tặng ai trong bể khổ mênh mông
đành nhẽ có gai, người chớ ngại
nhụy thơm còn giấu kín nỗi lòng
tđ
................................................
Nặng nợ làm chi cái nụ hồng
Giá băng đem lại những buồn không
Sự đời vay trả, đây câu hỏi
Nhân thế nợ lời, ai có thông?
Mai trúc se duyên người thổn thức
Trầu cau kết tóc kẻ mênh mông
Ân tình có đến xin trao lại
Nỗi nhớ đêm nay có vẹn lòng
lethutrang
........................................
bèo dạt thân em phận má hồng
tặng ai một nhánh nụ hư không
muốn gửi niềm vui, người có biết
mong vơi nỗi nhớ, khách chưa thông
vẫn ước tình mộng mơ tha thiết
còn e đời sóng gió mênh mông
người có ngại chăng vài gai góc
mà để riêng em thổn thức lòng
tđ
............................................
Trang điểm dung nhan chút má hồng
Mắt xanh môi đỏ hỏi xinh không
Ra đường mắt liếc kêu còn dạ
Đến ngõ mày châu gọi chẳng thông
Khuya sớm chăm lo dăm buổi chợ
Sáng ngày săn sóc chút mênh mông
Vài chàng ve vãn khi xuân sắc
Ai mến thương hoa hãy thật lòng
lethutrang
............................................
nào có là chi một nhánh hồng
chẳng tình triệu đóa cũng là không
còn nhớ, củi khô như vàng ngọc
đã lơ, châu báu hóa gỗ thông
kỷ niệm vẫn dạt dào lưu luyến
ước mơ còn bát ngát mênh mông
kiếp này nếu có vương tơ thắm
chẳng nhận, mong ai đã hiểu lòng
tđ
................................................
Cứ nghĩ được yêu tặng nụ hồng
Hân hoan, hớn hở với thinh không
Đường đời trăm ngã còn hư cội
Vạn nẻo quan san há gỗ thông
Thương yêu dàn trải người thồn thức
Giận hờn gom lại kẻ mênh mông
Chân tình ai gửi đâu thành bóng
Không tặng, cám ơn, đỡ nặng lòng
lethutrang
.................................................
hiu hắt vườn xưa một nhánh hồng
lạnh lắm, xuân này có nở không
xóm vắng đẹp tươi thân gầy guộc
núi cao vươn thẳng dáng tùng thông
gửi ai san sẻ đời trôi nổi
mong người vơi vợi nỗi mênh mông
nào dám buộc ràng chi cánh nhạn
tơ mành mong gảy khúc nhạc lòng
tđ
...........................................
Mưa gió tàn phai một sắc hồng
Vườn xưa hiu hắt với thinh không
Nghìn năm ngõ cũ còn hoa thắm
Vạn kiếp lối xưa vẫn cội thông
Người đến còn vương thương chất ngất
Ta về giữ mộng nhớ mênh mông
Đong đưa bao nỗi niềm dàn trải
Chở cả hồn thơ gửi cõi lòng
lethutrang
............................................
thôi thì cũng chỉ một nụ hồng
người về vui vẻ lúc .... phòng không
đẹp ý chỉ mong như dạ hội
thành tâm đâu dám sánh tùng thông
thi sỹ vương một trời mơ mộng
tha nhân đành một cõi mênh mông
cánh nhạn mai lại cao mây biếc
xin được gửi theo một mảnh lòng
tđ
...............................................
Ừ nhỉ, chỉ là một nụ hồng
Sắc màu còn thắm cũng như không
Vườn xưa vắng lặng phai hoa cúc
Ngõ cũ im lìm nhạt nhánh thông
Ta nhớ ngày xưa từng thổn thức
Người quên hiện tại đã mênh mông
Còn ai mong mỏi hương nồng ấm
Chỉ một nhành thôi mệt cõi lòng
lethutrang
............................................
một nụ hồng, ôi, một nụ hồng
mà sao mang lắm nỗi hư không
thổn thức ngày nào oan trái cúc
thẫn thờ thuở nọ tiếc thương thông
xuân đã tràn về đời nao nức
người còn nhớ lại chuyện mênh mông
tặng một nụ thôi, người chẳng nhận
biết tặng gì đây tỏ nỗi lòng
tđ
..............................................
Ngang trái làm sao một nhánh hồng
Nẻo đời đang bước đến hư không
Ước mơ hạnh phúc như tầm gửi
Hiện thực chia lìa tợ gốc thông
Cám cảnh tan nhà lòng chất ngất
Buồn thương nước mất dạ mênh mông
Điểm chi một nụ vườn hoa nở
Sầu biệt ly còn nặng cõi lòng
lethutrang
..................................................
chẳng nở xuân tươi một nụ hồng
đời còn sương gió lẽ chi không
muốn thấy nhân gian tràn hạnh phúc
mong sao mọi sự được hanh thông
mở đón ngày mai nhiều thắm thiết
khép vào chuyện cũ những mênh mông
trời đất phải đâu không lối rẽ
mà để riêng ai mãi nặng lòng
tđ
.............................................
Sương gió tàn phai hương sắc hồng
Cuộc đời dần dẫn chốn hư không
Một năm chờ đợi thương hoa cúc
Bao tháng trông mong nhớ nhánh thông
Ngày liễu ghen hờn sầu chiếc bóng
Đêm trăng giận dỗi khóc mênh mông
Tình ơi tìm đến làm chi nữa
Thôi nghĩ xa xôi để thoát lòng
lethutrang
............................................
trời đất ghen chi một nụ hồng
mà sao dẫn dắt lối hư không
đành là thuở trước đung đưa liễu
có phải ngày mai vững chãi thông
bể khổ nào lo cơn mù mịt
đường đời đâu ngại chuyện mênh mông
nếu chẳng an tâm, tìm bóng phật
phật sẽ bảo ngay : cứ vững lòng
tđ
............................................
Chở cả cơn mê đẫm sắc hồng
Gửi vào khoảng lặng ở thinh không
Ân tình xưa cũ nhiều hoa cỏ
Nhân nghĩa bây giờ chỉ nhánh thông
Trao những yêu thương cho quyến luyến
Trả dăm niềm nhớ đã mênh mông
Bao nhiêu cay đắng sao hòai nhớ
Còn mãi vấn vương thổn thức lòng
lethutrang
...............................................
chẳng xanh chẳng đỏ, cứ hồng hồng
thôi thì quên cả, có hơn không
đời này đành chót mang thân liễu
kiếp sau xin cứ hóa cành thông
đón gió ngàn phương reo vi vút
nhìn mây tám hướng vẫy mênh mông
đâu nụ, đâu hoa nơi vách núi
chỉ một làn hương mãi tỏ lòng
tđ
...................................................
Cũng muốn quên đi một sắc hồng
Gửi buồn ở mãi tận thinh không
Ngàn năm hờ hững cùng mai trúc
Vạn kiếp thờ ơ với trắc thông
Cởi bỏ niềm thương từng chất ngất
Vận vào yêu nhớ đã mênh mông
Cuộc đời xa cách sao còn với
Càng nghĩ thêm đau đớn cả lòng
lethutrang
em vẫn là hoa cánh thắm hồng gió sương đã nhạt chút hư không chờ nắng còn đang ươm búp nụ tránh mưa thôi đành nấp gốc thông đẹp giấc mơ đời ai thắm thiết đau hồn cô lẻ kẻ mênh mông một cuộc phù hoa bao ánh nguyệt nỗi niềm riêng vẫn ủ kín lòng tđ