NGÀY MAI
Trích đoạn: Nguyên Hoang
Trích đoạn: tieudien
năm mới nhiều người chúc ngọc thanh
đẹp xinh duyên dáng tình yêu thành
sắc hương dù muộn luôn tươi trẻ
thần thái đã giã mãi thắm xanh
chồng vợ đề huề luôn khăng khít
đàn con sum họp lớn lên nhanh
bốn mùa quấn quít vui như tết
hạnh phúc tràn đầy sẽ rạng danh
ltt
năm mới nhiều người chúc ngọc thanh
bao nhiêu mơ ước bấy nhiêu thành
sắc hương lộng lẫy đời tươi trẻ
thần thái hào hoa vẻ thắm xanh
chồng vợ đề huề xe bon tít
cháu con sum họp lớp lên nhanh
bốn mùa rộn rã vui như tết
tràn đầy hạnh phúc với công danh
tđ
một chút gọi là gửi ngọc thanh
dám đâu liều lĩnh dến tranh giành
qua mạng vài lời, người tươi trẻ
ru sầu mấy nỗi, bóng mây xanh
chẳng có cho nhau lời mật ngọt
lẽ đâu để đó tiếng chua chanh
muôn dặm đường trường còn cách trở
xin chớ người ơi buồn bã đành
tđ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2011 22:12:25 bởi tieudien >
một chút gọi là gửi ngọc thanh
dám đâu liều lĩnh dến tranh giành
qua mạng vài lời, người tươi trẻ
ru sầu mấy nỗi, bóng mây xanh
chẳng có cho nhau lời mật ngọt
lẽ đâu để đó tiếng chua chanh
muôn dặm đường trường còn cách trở
xin chớ người ơi buồn bã đành
tđ
.............................................
Lời cám ơn này của Ngọc Thanh
Tình Huynh ưu ái nghĩa chân thành
Bạn thơ câu chữ dành trân quý
Thân hữu vần từ giao kết xanh
Góp mặt với nhau cùng quyến luyến
Chung tay hòa nhịp vấn vương nhanh
Thi đàn có thêm bao tri kỷ
Hạnh phúc dâng tràn hơn tiếng danh
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2011 21:25:32 bởi lethutrang >
trang đài xin dựng lại cây si
chăm bón cho thêm lá xanh rì
chắn gió nơi nào khi bão nổi
che mát cùng ai mỗi bước đi
tháng hạ vui cánh khuyên nhí nhảnh
trời đông ru tiếng gió thầm thì
dạo gót lầu tây soi bóng nguyệt
ngắm nghía cùng nhau nét vẽ mi
tđ
...........................................
Ai gửi cho hoài một gốc si
Nặng lòng vương vấn tiếng rù rì
Gửi thương Bà Nguyệt không cho tới
Tặng nhớ Ông Tơ biểu phải đi
Đã nói là thôi mơ thủ thỉ
Từng van xin chớ mộng thù thì
Ngày mai trời sáng xua đi hết
Những nỗi bâng khuâng gợi lệ mi
lethutrang
Bạn khoẻ lại rồi, mình chép bài này bạn đọc nhé!
RIÊNG TƯ
Những ngày đi qua hoang vắng
Mặt trời phiêu dạt lang thang
Gío rét vần vũ ngổn ngang
Mầm non cựa mình thức dậy.
Hơi thở chập chờn động đậy
Hoà cùng tràn ngập sắc xanh
Tiếng lòng mong manh chờ đợi
Gợi về ấm áp xuân sang.
Aó gối nhẹ nhàng thấm lệ
Giọt buồn sóng sánh âm u
Thấp thoáng tia nắng nhẹ ru
Đơm hoa kết mùa trái ngọt.
Chén tình trao tay ta rót
Ngả nghiêng cánh rừng đắm say
Bồng bềnh dịu êm chiều nay
Vấn vương khoảnh trời hy vọng.
Anh chỉ là tiếng sóng
Ngợi ca lòng sắt son
Em đó biển mênh mông
Réo rắt lời non nước.
Trót rằng đã gọi chữ em anh
Mấy lời san sẻ chút lòng thành
Duyên kiếp rã rời lời chua chát
Sự đời u ẩn lệ vòng quanh
Đành vậy hôm rồi còn vất vưởng
Thôi thì mai sớm hết mong manh
Bến nước vẫn đầy mười hai nẻo
Nắng tươi cây sẽ lại lên xanh
Đỗ Dũng Quân
............................................
Xin lỗi đã làm buồn đến Anh
Cám ơn góp ý thật chân thành
Duyên tình phận mỏng đường không thẳng
Yêu nhớ lỡ làng vòng nẻo quanh
Hôm sớm tảo tần cho vất vả
Muộn chiều lo nghĩ đến mong manh
Mười hai bến nước sinh vào đục
Mơ ước xa vời giấc mộng xanh
lethutrang
...........................................
Sự đời cũng bởi chữ em anh
Ngàn trùng hạnh phúc khó xây thành
Núi khuất tỏ tường đâu vực thẳm
Đường xa dè dặt bấy lối quanh
Trách trời già, nhân gian hỗn độn
Giận nguyệt ông, tơ thắm mỏng manh
Bà mụ ngày nào sao nỡ nặn
Tùng biếc chẳng thành, hóa liễu xanh
tđ
................................................
Giao kết vẹn tròn em với anh
Đỡ đần khốn khó lúc xây thành
Chung nhau mừng rỡ khi đường tránh
Chia xẻ vui buồn lúc lối quanh
Trời biển bao la còn dấu nhớ
Triền non xanh ngắt giữ mong manh
Cảm ơn biết mấy, người tri kỷ
Đã giúp cho đời thêm ánh xanh
lethutrang
RIÊNG TƯ
Những ngày đi qua hoang vắng
Mặt trời phiêu dạt lang thang
Gió rét vần vũ ngổn ngang
Mầm non cựa mình thức dậy.
Hơi thở chập chờn động đậy
Hoà cùng tràn ngập sắc xanh
Tiếng lòng mong manh chờ đợi
Gợi về ấm áp xuân sang.
Aó gối nhẹ nhàng thấm lệ
Giọt buồn sóng sánh âm u
Thấp thoáng tia nắng nhẹ ru
Đơm hoa kết mùa trái ngọt.
Chén tình trao tay ta rót
Ngả nghiêng cánh rừng đắm say
Bồng bềnh dịu êm chiều nay
Vấn vương khoảnh trời hy vọng.
Anh chỉ là tiếng sóng
Ngợi ca lòng sắt son
Em đó biển mênh mông
Réo rắt lời non nước.
Trần Như Chuyên
............................................
RIÊNG.......
Bước qua ân tình sau, trước
Nghe thầm thì cuộc chia ly
Lòng ai có nhớ nhung gì
Xin ghi trong kỳ ly biệt
Đoạn đời cách ngăn cay nghiệt
Lòng đã mầm diệt tơ vương
Sao vẫn còn đó đoạn trường
Nghê Thường mơ hương phảng phất
Cố tìm một lời chân chật
Cho lệ không mật ngọt ngào
Cho lệ còn mãi lao xao
Cho tim giọt vào màu tím
Cõi lòng chìm sâu chết lịm
Xin chớ quay lại đi tìm
Xin ngủ tròn giấc bình yên
Cho niềm tin vào ngõ cụt
Em vẫn là day dứt
Nuôi mộng thật ngày xanh
Anh có còn thao thức
Bên hạnh phúc an lành
lethutrang
BIỂN NHỚ
Kỷ niệm còn gì để mộng mơ
Thời gian đan quyện nỗi mong chờ
Hàng dương xanh ngắt ghi day dứt
Bãi cát trắng phau gọi thững thờ
Sóng cả vỗ bờ cho dấu nhớ
Thủy triều lên xuống hóa ngu ngơ
Biển trời còn đó, người đâu thấy
Vọng tưởng xa khơi mắt lệ mờ
lethutrang
BUỒN
Trời nổi gió buồn đến ngả nghiêng
Cô đơn theo đuổi mãi niềm riêng
Phải chi năm tháng đừng cho nhớ
Ước cứ từng ngày chớ gửi phiền
Đã dặn cõi lòng thôi suy nghĩ
Nói là yêu nhớ chẳng thiêng liêng
Mà sao đau đớn còn đứng đợi
Lại rủ nhau về giấc thuỵ miên
lethutrang
BIỂN NHỚ
Kỷ niệm còn gì để mộng mơ
Thời gian đan quyện nỗi mong chờ
Hàng dương xanh ngắt ghi day dứt
Bãi cát trắng phau gọi thững thờ
Sóng cả vỗ bờ cho dấu nhớ
Thủy triều lên xuống hóa ngu ngơ
Biển trời còn đó, người đâu thấy
Vọng tưởng xa khơi mắt lệ mờ
lethutrang
..........................................
cuộc đời sao thể thiếu niềm mơ
để dạ chiêu đăm nỗi đợi chờ
má phấn thuở nào tươi óng ả
mắt biếc ngày mai nặng thẫn thờ
duyên nợ hỏi trời toàn trống rỗng
tình đời than nguyệt những lơ ngơ
thôi chẳng ai hoài ngăn cấm nhỉ
hình bóng tương tư gió bụi mờ
tđ
..........................................
Tha thiết tình xưa vẫn mãi mơ
Lòng thương dạ nhớ với mong chờ
Ba mươi năm đã sầu cô bóng
Một phút xa thôi vội thững thờ
Nuốt lệ tiễn người vui hạnh phúc
Giọt buồn cho kẻ khóc ngu ngơ
Duyên từng nồng thắm giờ phai nhạt
Sao nỗi đau này chẳng chịu mờ
lethutrang
MƠ
Chưa lần bước chân, lên Hương Tích
Chưa ngắm trời mây, ở Hương Sơn
Chưa qua cõi mộng, niềm yêu thích
Chưa tỏ tường chi, cảnh quê hương
Ước muốn một lần, đến một phương
Đệ Nhất Nam Thiên, cõi vô thường
Đường mây quyện khách, cho quyến luyến
Núi đồi hoa lá, thắm hơi sương
Tháng rộng ngày dài, có cho thương
Được bước chân thăm, cả quê hương
Thăm chùa, thăm động, thăm Hương Tích
Thăm cả mây trời, trót vấn vương
lethutrang
MỘNG SẦU
Chẳng biết vì sao lại vướng sầu
Muôn ngàn nỗi nhớ gửi nơi đâu
Mắt biếc chưa từng trao một ánh
Môi hồng nào đã tỏ đôi câu
Hò hẹn trăm năm e ngại dạ
Nhớ thương ngàn thuở bạc phơi đầu
Kiếp này ví có vương tơ mảnh
Sóng gió còn chờ cuộc bể dâu
tđ
.....................................
Huynh lỡ yêu ai nên vướng sầu
Ai ngờ Nam Tử mộng tình đâu
Rung rinh cành biếc gieo thơ ý
Tha thướt dáng huyền thả tứ câu
Niềm nhớ dậy lên trên ánh mắt
U buồn ẩn hiện ở trong đầu
Mong rằng duyên số tròn giai ngẫu
Đừng có ba đào với bể dâu
lethutrang
THẦM LỠ
Từng chút yêu người, trót đã lao
Muôn ngàn niềm nhớ, mãi đi vào
Ngàn năm duyên nợ, không cho đến
Muôn kiếp ân tình, chẳng gửi cao
Phận hẩm thôi đành, sầu thổn thức
Thân côi buông thả, nỗi hanh hao
Mong thương đưa tủi, vào trong tặng
Vọng tưởng dẫn buồn, để đến trao
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2011 22:12:11 bởi lethutrang >
Trích đoạn: lethutrang
THẦM LỠ
Từng chút yêu người, trót đã lao
Muôn ngàn niềm nhớ, mãi đi vào
Ngàn năm duyên nợ, không cho đến
Muôn kiếp ân tình, chẳng gửi cao
Phận hẩm thôi đành, sầu thổn thức
Thân côi buông thả, nỗi hanh hao
Mong thương đưa tủi, vào trong tặng
Vọng tưởng dẫn buồn, để đến trao
lethutrang
đâm lao đã trót phải theo lao biết rằng đau khổ cứ vơ vào thuở trước cành mai đâu có thấp ngày rày ngọn trúc chẳng hề cao xuân hạ đã nhiều mơ đằm thắm thu đông sao lắm nỗi hanh hao nay một nụ hồng còn thổn thức nhắm mắt đi nào, lãng tử trao tđ
Thú đam mê
Cuộc sống đời người phải thế sau !
Thăng trầm định mệnh bởi con tàu
Bôn ba vật lộn cùng bầy thú
Lận đận quay cuồng với đỉnh cao
Những lúc vui buồn trong sự nghiệp
Đôi khi tức giận dưới ngàn sao
Từng cơn sóng lớn thân tàn tạ
Đã mấy mươi năm vẫn ước ao
Cá Mặn
........................................
Ai cũng phải là có trước, sau
Vẹn toàn nhân nghĩa như con tàu
Đưa bao ân oán xuôi dòng sóng
Gửi những vui buồn đến núi cao
Trời đã tạo ra cho cuộc sống
Ta cần lấy đó hưởng an sao
Chắt chiu thương mến cùng nhau nhé
Chớ để muộn phiền át ước ao
lethutrang
MỘNG SẦU
Chẳng biết vì sao lại vướng sầu
Muôn ngàn nỗi nhớ gửi nơi đâu
Mắt biếc chưa từng trao một ánh
Môi hồng nào đã tỏ đôi câu
Hò hẹn trăm năm e ngại dạ
Nhớ thương ngàn thuở bạc phơ đầu
Kiếp này ví có vương tơ mảnh
Sóng gió còn chờ cuộc bể dâu
tđ
.....................................
Huynh lỡ yêu ai nên vướng sầu
Ai ngờ Nam Tử mộng tình đâu
Rung rinh cành biếc gieo thơ ý
Tha thướt dáng huyền thả tứ câu
Niềm nhớ dậy lên trên ánh mắt
U buồn ẩn hiện ở trong đầu
Mong rằng duyên số tròn giai ngẫu
Đừng có ba đào với bể dâu
lethutrang
...........................................
tình trường mây gió mấy ngàn sầu
trời đông cánh nhạn biết về đâu
ngọn nến canh trường soi mấy khắc
cung đàn thu vắng gảy đôi câu
duyên nợ đào nguyên còn mỏi mắt
sóng gió trần ai đã rối đầu
những muốn hỏi người : tơ có thắm
một cỗ kiệu hoa đến rước dâu
tđ
............................................
Một thoáng gió mây gợi nỗi sầu
Tinh thần không định gửi nơi đâu
Suy tư nhân thế buồn lời nói
Nghĩ ngợi trần gian chán nản câu
Nhu nhược khi tiền tay dấm dúi
Ma lanh thuở bạc ở trên đầu
Cuộc đời may rủi do duyên số
Tốt xấu chẳng qua một sợi dâu
lethutrang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: