PHÍA TRƯỚC 
   
  Khi ngày tháng còn trôi dài không nghỉ 
  Thì cuộc đời cũng lẳng lặng dòng thương 
  Khi tiết thu đầy lá rụng trên đường  
  Thì man mác vẫn vấn vương niềm nỗi ... 
   
  Ai nói yêu ... nghe dịu hiền quá đỗi 
  Ngỡ khung trời, thiên sứ ngự nơi đây 
  Có đâu ngờ, chỉ con gió lượn bầy 
  Vờn xuống nhẹ, rồi tung bay khắp nẻo ... 
   
  Ôi ao ước, vẫn ngày đêm níu kéo 
  Từng hanh hao, quanh quẩn lối đi về 
  Ngày nắng hay đêm, trở giấc nặng nề 
  Mùa đơn lạnh, lại bộn bề kêu gọi ... 
   
  Con nắng quái, thu này, như lửa đói 
  Đốt lòng ta, thiêu cháy khắp hồn ta 
  Để tàn tro, phủ ảm đạm tình hoa 
  Và cay đắng, đậm đà hương vị nhớ 
   
  Em biết Anh, từ phương xa cách trở 
  Vẫn đêm ngày, mong gọi tiếng thương yêu 
  Nhưng thời gian, cứ xô đẩy muôn chiều 
  Làm bấn loạn, biết bao điều Anh nhỉ? 
   
  Hãy cho em , ru yên dòng thơ phỉ 
  Gói chặt đời trong thế giới áo cơm 
  Vất vả nay, làm người bạn thảo thơm 
  Trong cuộc sống, nhọc nhằn tung tăng bước ... 
   
  Em vẫn ước... mãi luôn nhìn phía trước... 
   
  lethutrang
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2012 14:18:07 bởi lethutrang >