CHUYỆN TÌNH ĐÊM GIAO THỪA
Đêm giao thừa có đôi vợ chồng trẻ
Vào giữa khuya vợ hỏi gã chồng kia
Ngủ rồi sao nay đêm tết ấy mà
Không có ngủ anh chỉ là đang nghĩ
Nghe tiếng nghĩ cô nổi hoàng thiên bá
Nên lẹ làng kéo xóc hắn dậy lên
Và quát la anh đang nghĩ con nào
Hắn lập tức liền hoàn toàn tỉnh ngủ
Lạy trời đất hắn nhiều năm sống sót
Là nhờ vào sự hiểu biết này đây
Biết tỉnh ta tỉnh táo lúc thế này
Chớ không vậy tiêu bà từ kiếp trước
-- Anh không có ,làm quái gì ai khác
Làm chuyện gì có ai khác hơn em
Thân trai anh đã đem giã gạo rồi
Hắn tự nghĩ chắc chuyện này không ổn
Vì lần trước có một lần lú lẫn
Đang mân mê vành tai dưới vợ anh
Dùng lưỡi non để mê mệt thân nàng
Mà lại thốt tên con bồ của hắn
" Hương ơi hương anh yêu em nhiều lắm"
Vợ nổi sung liền quật ngã hắn ra
-- Vợ rít lên : " anh vừa nói cái gì "
Hắn hoảng hốt và trong lòng tự nhủ
Chết mẹ rồi ! làm sao bây giờ hả ?
Phải chăng tên của cổ có vần ƯƠNG
Kiểu như Xương ,Phương hay Lương thì
Hắn dứt khoát chối bay hay chối biến
Rồi khẳng định là nàng lầm nghe phải
Nhưng đằng này tên cha mẹ sinh ra
Chẳng dính chi đến vần ƯƠNG kia mà
Vì Hương ,Mít chút gần hàng không có (vợ hắn tên =Mít)
May lúc ấy hắn lanh thân thoát chết
Lập tức nhìn nhắc lại vợ từng âm
"ÔI MÙI HƯƠNG ANH YÊU ÁI VÔ CÙNG"
Mùi hương ấy xuất ra từ em đó
Hắn thoát khỏi một lần bà lúc đó
Nhưng lần này coi bộ hết cơ may
Thì vụt ngay anh ta nghĩ ra liền
Liền đập ghế chỉ cô kia mà quát
Đem cô ngủ tôi đây luôn thao thức
Nghĩ lô hàng của con mụ khách kia
Giải quyết sao cho êm thoả đây mà
Không thương xót mà lại còn ghen nữa
Cô vợ hắn nghĩ là mình có lỗi
Vì bạn bè kinh nghiệm chỉ dạy cô
Nếu mỗi khi tra tấn bị bí đường
Thì mới đúng là anh ta bê bối
Hắn thấy êm liền tăng cường quát tiếp
Cố nghiến răng để tránh bật cười ra
Sức của tôi chịu đựng quá mệt rồi
Vợ thấy bậy mẹ bà sợ gần chết
Kế cô ta tiến gần chàng xin lỗi
Rồi ôm chàng để má ép ngực anh
Làm anh ta thấy khoái độ quá chừng
Coi bộ chắc lần sao anh lao tiếp............hé...hé...hé.....