Tiếng Xe cuối chiều về Nha Trang như lòng anh tan nát
Tiếng gió rít lên sao vỡ nát cõi lòng
Cây bỗng lăn khi muôn vàn gió thổi
Đa cũng lạnh tan như băng giá cõi hồn.
Xe đi rồi một cuộc tình hoá chiêm bao
Như cung đàn lỡ phím sai bản nhạc
Anh muốn hát tiễn em về nơi ấy
Mà con tim như đóng cửa tựa lúc nào.
Ngày qua ngày tình hụt hoá hư vô
Nỗi nhớ nguôi lòng dần hoà theo mây gió
Trong cuộc đời biết bao nhiêu lận đận
Cuộc tình ta như ai cản bất thường.
Em ở đó lòng vẫn nhớ đến anh
Qua cuộc gọi em mong anh cầm máy
Dẫu ở phương xa em ơi ! Em có biết
Theo lời ai anh tan mât rồi em.
Có những lúc say anh chợt nhiên cầm máy
Nghe ai khóc nhưng anh đaqau có nghĩ
Vẫn là em , em chờ mai một tiếng thôi.
Nhưng em ơi , giờ anh đây trong tâm trí
Mọtt người đàn ông không chắc được bình thường.
Vì điều đó anh chủ động cách xa em
Trong lòng anh muôn vàng gai sắt nhọn
Tâm trí anh không bao giừ đổ lỗi
Rằng chúng mình đã vội cách xa nhau.
Tám năm rồi Đò lẻ bóng sang ngang
Tình yêu trong anh như vẫn còn đọng lại
Như một giấc chiêm bao rằng mong thức tĩnh
Em lên xe hoa để hát tiếp cõi lòng.
Anh trĩu lòng mình dù đó là kỹ niệm xưa
Nhưng thời gian không giờ thôi đứng lại
Về bên ấy chắc rằng em hạnh phúc
Vì người ta yêu em đến ngọt ngào.
Anh dẫu buồn nhưng cũng phải qua thôi
Vì đó là mối tình đầu ai cũng nhớ
Bản nhạc năm xưa ta hát giờ có người mong mõi
Muốn yêu em nhưng đã quá muộn màng.
HậuLêHải