thơ
Hà Thanh 26.09.2010 15:20:46 (permalink)
0
chơi trăng


Sáng trăng con gió tung tăng
Sương rơi nhẹ ướt, vương giăng đời trời
Chồi non hé nụ hoa cười
Hương quỳnh ngan ngát theo người thức đêm
Nhẹ nhàng dạo bước đi êm
Sao khuya lặng lẽ dưới thềm thênh thênh
Lối mòn sỏi đá chông chênh
Lá vàng rụng xuống nhẹ tênh cuối vườn

Liếp hoa chiều mới vừa ươm
Mấy chồi cỏ dại vươn nhành trèo qua
Thì ra cũng giống người ta
Thức đêm buồn quá ra tìm bạn chơi

lang thang chân mỏi rã rời
Quay về người thẫm ướt đầm mồ hôi
Dưới hiên lặng lẽ tôi ngồi
Không gian trống trải, bồi hồi tiếng ai...?

Thì thầm gió ngỏ vào tai
Tỷ ti mách bảo có hai cô nàng
Dưới trăng sương trắng mơ màng
Ngồi đây ! ngắm ánh trăng vàng rong chơi
Nỗi niềm xưa cứ chơi vơi
Bóng người trong mộng bên tôi cũng ngồi
Thơm tho hoa sữa hôm rồi
Tiếng lòng thổn thức, đây rồi lá rơi

Hằng Nga duyên dáng lả lơi
Theo sau một ả cũng hơi diễm kiều
Thoạt trông thấy biết bao điều
Tơ lòng vương vã... sớm chiều phiêu diêu
Ước ao... khao khát tình yêu
Nét ngài - bồng đảo...  mang nhiều ước mơ
Thoáng nhìn hồn những ngẩn ngơ
Kiêu sa tuyệ tmỹ, thướt tha má đào
Nhìn tôi bẽn lẽn khẽ chào
Vội vàng đứng dậy mời vào nhà chơi
Mỉm cười Nàng dạ vâng lời
Thế rồi cùng bước sánh đôi vào nhà
Hai người ngồi xuống bàn trà
Nàng ngồi xích lại thật là rất thân
Mắt hiền nhìn tôi ái ân
Nhủ lòng muốn bảo chủ nhân mời trà
Cười vui tôi bảo đúng là
Khách quý lại nhà không trà cũng tửu
Nhưng giờ thì hơi hẩm hưu
Vì tôi chẳng có sẵn lưu trong nhà
Không trà - rượu, không đàn bà
Cô thân lẻ bóng chỉ là mình tôi
Vậy xin hai người cứ ngồi
Nghỉ ngơi cho khoẻ rồi dùng trà sau
Nói rồi ! vội bước ra mau
Dạo quanh khắp xóm . .. . cửa sau đi vào
Gặt đầu tôi khẽ cúi chào
Đến bên chị Hằng đánh bạo hỏi thăm
Chị ơi từ rất xa xăm
Chẳng quản ngại ngần ngàn dặm đường xa
lặn lội bao ải can qua
Trăm nghìn vất vả đến nhà em chơi
Chị thì em khỏi nói rồi
Còn người đang ngồi kế chị tên chi ?
Lỡ mà mai mốt có khi
Ngoài đường gặp gỡ còn thì chào nhau !  

Ôi em của chị thật mau
Đúng là kẻ sỹ sng giàu trí khôn
Kề cà nói chuyện mải ôn
Chị quên mất người đồn gmôn của mình
Em à ! cũng ngộ duyên tình
Người này ! tiên nữ ở trên thiên đình
Đêm khuya lẻ bóng một mình
Thấy buồn chị rủ xuống trần rong chơi
Nói rồi Nàng nhậnngay lời
Chị em hớn hở một hơi giáng trần
Đứng ngoài kia chị tần ngần
Nên nhờ con gió coi thần hanh thông
Nghe trong đó em đang trông
Nênhai chị em yên lòng vào ngay
Đúng là bọn chị gặp may
Em vẫn còn thức ngồi đây đợi chờ
Nếu mà bọn chị bây giờ
Còn chưa xuống kịp thì chờ khổ thân
[.....]
               Sài gòn mùa thu 2010
                   Hà Thanh


#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9