Trường chinh chữ nghiã
Em mang hia bảy dặm buớc vào thơ
Ta trường chinh chữ nghiã đến bao giờ
Sãi vó câu buồn qua khung cửa hẹp
Chờ nguời chia chút di sản hư hao
Đừng khoc' nữa tháng Tư mưa trên má
Hồn bình phi mây cõng tháng, năm ,đau
Em bước xuống cuộc đời ta vô ngã
Bóng đổ dài trên luống tuổi rất sâu
Có một lúc anh hỏi mình rất khẽ
Cớ gì quen rồi lại xổng tay nhau
Như ngày củ tháng Tư cơn mưa lạ
Mình hụt rồi em hở bóng vó câu
Dù em có mang đôi hia bảy dậm
**Đuổi theo hoài không kịp tuổi anh đâư**
(**thơ DTT)