THƠ NGỤ NGÔN
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 19 trên tổng số 19 bài trong đề mục
ptuuyen 12.12.2010 13:17:40 (permalink)
THẦN CỐI XAY!

Giữa đồng có thớt cối xay
Ai đem bỏ để tháng ngày trơ gan

Gần mương nước đường ngang ngõ dọc
Trâu bò qua, bọn nhóc ngồi chơi
Địa danh vì thế ra đời
“Ngã ba Cối đá” – lâu rồi cũng quen

Một ngày nọ mây đen ngùn ngụt
Sấm rền vang, sáng rực vòm trời
Mưa giông xối nước bời bời
Cỏ nghiêng mặt núp lúa phơi phới cười

Có chuyện lạ - mọi người nói thế
Mưa như ri cối đá vẫn khô!
Xung quanh nước nhảy lên bờ
Còn “ông Cối đá” chẳng hề hấn chi

Dân làng bảo: Cối ni thiêng lắm!
Chọn ngày lành ta sắm hương đăng
Thỉnh về thờ tự trong làng
Tai qua, nạn khỏi, mùa màng tốt tươi!

Rồi từ đó người người đến lễ
Ngày thâu đêm khệ nệ hương hoa
Xây “Ngài” một cái miếu thờ
Quanh năm hương khói để …chờ lộc ban!

Chị “đề đóm” mong con “số cặp”
Mụ “đỏ đen” xin gặp vận tươi
Rồi khi trái gió trở trời
Hắc hơi sổ mũi…cũng vời “Ngài” xem!

Bệnh cũng hết, số đen…hóa đỏ
Tiếng đồn lan – người đổ xô chen
Rần rần hoen chốn cửa thiêng
Nhưng dân bản địa một phen…mát lòng!

Chuyện có thế thì không phải nói
Ngày hôm tê – ngày “vía” mùng ba
Có ông khách lạ ghé qua
Thấy người chen lấn, la cà đến coi

Khi biết chuyện – ông cười chẳng nói
Mặt đỏ gay, te tái đi nhanh
Tôi nhìn mà dạ chẳng đành
Chặn chân khách lạ khúc quanh đầu làng

Người khách nói: Nếu ông muốn hỏi
Tôi xin thưa nhưng tội tha cho
Ngày rày năm ngoái – mùng ba
Buổi chiều hôm ấy đi qua cánh đồng
Bỗng đâu gặp phải cơn giông
Trùm dù ngồi lại…trên “Ông Cối” này
Hết mưa lại vội đi ngay
Bây chừ hóa chuyện…thế này…xin ông!
Cối “khô” phải tội tôi không?

Phạm Tú Uyên
#16
    ptuuyen 20.02.2011 10:12:14 (permalink)
    LỄ HỘI KHAI ẤN ĐỀN TRẦN

    Mỗi năm một lần, đền Trần (TP Nam Định) khai ấn đầu năm như một phong tục đẹp có từ thời các vua nhà Trần. Nhưng "kinh hoàng" là cảm xúc chung của nhiều người khi trải qua một đêm trắng chen chúc trong dòng người đông nghẹt mong “xin” được một tờ ấn đầu năm.
    Nhiều lễ hội truyền thống thực tế rất xô bồ, năm nào cũng thế. Và khó mà nói đó là nét đẹp văn hoá nữa mà chỉ là nơi thể hiện mê tín dị đoan đến cuồng tín.




    Lễ hội đầu năm vui quá tay
    Ông chen, bà lấn để cầu may
    Ấn son đỏ loét – ơn mưa móc
    Mấy chốc rồi xem – “tớ” hóa “thầy”

    Lợi danh, danh lợi thế mà hay
    Thằng cu cho đến mụ già ngây
    Cô em tóc đỏ, ông đầu hói
    Quyết chí một phen lấy ấn này

    Cuồng tín hay là u mê đây?
    Văn hóa gì đâu cái cảnh này
    Đền thiêng bỗng chốc như cái chợ
    Ngậu xị văng tưng – ông thành…mày!

                           Phạm Tú Uyên
    #17
      ptuuyen 27.02.2011 08:51:11 (permalink)
      CỤ RÙA VÀ HỒ GƯƠM

      Sau khi xem đoạn clip cụ rùa Hồ Gươm sống trong môi trường nước bẩn thỉu, ăn cá chết, người đọc cũng sẽ xót xa với những hình ảnh này... Hình ảnh được chụp hôm 24/2, một ngày trước khi Hà Nội quyết định phương án chữa trị cho cụ rùa và cải tạo môi trường Hồ Gươm.

      http://www.vietnamnet.vn/vn/xa-hoi/1...o-ho-guom.html



      Thửa mang gươm giữ cõi
      Hùng thiêng soi bóng hồ
      Lẵng hoa giữa Hà Nội
      Ngọc bích của Thủ đô

      Bao năm, bao tháng – đến giờ…
      Hoàn kiếm xưa chẳng ai ngờ hôm nay
      Nước sao xanh rợn thế này
      Ngỡ ao tù, ngỡ sình lầy chốn nao

      Cụ Rùa bao trăm tuổi?
      Có phải người thửa xưa
      Oai hùng và hào khí
      Trao gươm giữ cỡi bờ

      Bể dâu rồi dâu bể
      Phố xá mọc nghênh ngang
      Cụ Rùa xưa rơi lệ
      Nhìn rong rêu mơ màng



      Cụ là Thần ở nhân gian
      Vào vòng sinh lão chốn trần – phải theo
      Không đi vì tuổi xế chiều
      Môi trường bị hủy cũng…tiêu cuộc đời!

                         Phạm Tú Uyên
      #18
        ptuuyen 20.07.2012 18:29:06 (permalink)
        CHUYỆN HAI ÔNG SƯ

        Gập ghềnh đường sủng nước mưa
        Hai sư khất thực từ chùa đi ra
        Một thầy trẻ một thầy già
        Kẻ sau người trước, áo cà sa bay.

        Cây trút lá, gió hây hây thổi
        Đất quệch chân lầy lội khó qua
        Hai thầy miệng niệm di đà
        Tay ôm bình bát, mưa sa giọt dài.

        Đi một quãng chừng hai, ba dặm
        Đoạn lầy hơn, mưa lấm tấm hơn!
        Bỗng đâu có tiếng kêu dồn:
        "Thầy ơi! Thầy hỡi giúp con qua đàng.

        Nghe tiếng gọi nhìn sang bên trái
        Thầy đi đầu ái ngại…nam mô!
        Bên lề tha thướt một cô
        Váy xanh áo đỏ che ô trên đầu.

        Năm điều dạy thầy làu làu thuộc
        Vướng nữ nhi là chuốc lụy phiền
        Nên thầy chả dám nhìn nghiêng
        Tay lần tràng hạt cầu xin…độ trì!

        Cô gái trẻ không đi chẳng đặng
        Chân lại đau nên ráng nằn nì:
        "Xin thầy mở lượng từ bi,
        Cõng con qua bển, ơn ghi tạc lòng”

        Nghe từ "cõng” thầy rùng mình tợn
        Càng sải nhanh – sợ rợn cả chân!
        Gió thu phớt, mưa lăn tăn
        Mồ hôi trán đổ giọt lăn xuống cằm!

        Sư sau đến, quảng năm mươi tuổi
        Nghe chuyện xong chẳng đợi nói thêm
        Bình bát thầy đặt xuống thềm
        Xắn quần, cuốn áo qua bên kia đường

        Cô gái trẻ ôm vồng qua cổ
        Thầy đưa tay ra đỡ ngang lưng
        Tay kia bợ nốt đôi chân
        Bồng nữ thí chủ bước sang vũng lầy

        Xong công việc cầm ngay bình bát
        Thầy bước đi, tràng hạt lần tay
        Hơi thu lạnh, mưa bay bay
        Lá vàng rụng – lá rơi đầy lối mưa

        Trên đường lặng vắng người qua
        Hai sư sau, trước cứ xa nhau dần.

        Trưa về trước cổng tam quan
        Sư trẻ đứng đợi vẻ đang bực mình:
        - Tu bao kiếp mà tình không dứt
        Đạo tưởng cao mà dục còn vương
        Ôm người con gái vào lòng
        Áo cà sa nhộm bụi hồng thầy ơi!

        Sư lớn tuổi mỉm cười khẻ bảo:
        - A di đà! xin mạo muội rằng,
        Tôi đưa người ấy qua đàng
        Riêng thầy ôm suốt - còn mang về chùa!

        Phạm Tú Uyên

        #19
          Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 19 trên tổng số 19 bài trong đề mục
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9