buihaihung
-
Số bài
:
81
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 08.03.2010
|
RE: Truyện kiếm hiệp: Truyện Giang Hồ
-
06.10.2010 17:32:49
Phần 3. Đột kích Đám người lạ tập trung đứng lố nhố bờ bên kia sông. Người lái đò của doanh trại chưa được lệnh đón khách nên cũng không đưa thuyền sang đón. Đứng giữa đám người, tên đeo gươm đầu sói bỗng dằn giọng: " Dọn đường". Hắn nói tiếng Việt lơ lớ nhưng rất đanh gọn, quyết đoán. Ngay lập tức, từ phía sau cánh rừng có 10 bóng người mặo áo dạ hành phi thân vọt ra, mỗi tên cầm 1 chiếc chiếu. Bọn chúng hành động rất mau lẹ, mỗi tên vọt mình xuống lòng sông trải đều các tấm chiếu nối tiếp lên nhau, vừa hết 10 thân chiếu lớn cũng vừa hoàn thành một " con đường" bằng chiếu trải dài trên mặt sông. Chiếu vừa trải xong, tên đeo gươm đầu sói hô lớn " Lên". Cả đám người cùng bốc mình phóng vọt lên, bọn này khinh công còn cao hơn đám dạ hành nhiều lên chỉ vài cái điểm chân vào " con đường chiếu", chúng đã lần lượt vượt qua sông sang bờ bên này. Bọn dạ hành chia ra 2 bên, đứng nghiêm. Bọn người lạ nghênh ngang đứng giữa, ánh mắt mỗi tên một hướng nhìn nhưng đều tỏ rõ ý không hề tốt lành. Bỗng, từ phía bên kia sông, một tiếng nói ồm ồm, ngọng nghịu oang oang phát ra: - Chúng mày cậy biết nhảy nhót, ông không cần nhảy cũng qua được sông. Mọi người quay nhìn sang bờ bên kia, người vừa nói thì ra chính là gã cốt đột đen sì. Tên này vốn là người Tây, không thạo khinh công nên không phi thân qua sông trên "con đường chiếu" kia đươc. Chỉ thấy hắn bắt đầu nhảy dậm chân tại chỗ, miệng lầm bầm: " Ông đấm. Ông đấm.." Hai tay hắn liên tục tung ra những cú đám mạnh mẽ để khởi động, khi từ " ông đấm" thứ 3 vừa thoát ra khỏi miệng hắn, hắn tung một nắm đấm dữ dội vào một thân cây lớn trước mặt, chỉ nghe " rắc" một tiếng, thân cây đã bị gẫy đôi, cành lá rũ rượi rơi xuống mặt đất. Mọi người thấy cú đấm của hắn mạnh như vậuy đều giật mình. Gã to đen cười hô hố, nhấc phần cây bị gẫy lên, đấm một cái nữa gẫy luôn phần phía trên. Hắn ném khúc cây lớn xuống nước, rồi nhảy lên thân cây ra sức khoát 2 tay thành 2 mái chèo băng băng vượt sông. Ngưu Vương FanC chỉ tên da đen nói với Khoái Đao Ben_Ars, giọng như nạo vỡ: - Tên này chỉ có sức mạnh, còn không biết gì về nội công, khí công cả, chỉ là một bao cát bị thịt thôi. Khoái Đao Ben_Ars hạ giọng: - Tên này ngoài tý lực cánh tay, một thân ngạch công của hắn cũng không vừa đâu, anh đừng coi thường. Ngưu Vương FanC không phản bác, nhưng vẫn lẩm bẩm: - Bao cát bị thịt! Trong lúc mọi người đang tập trung nhìn về tên da đen, đột nhiên từ phía bờ bên kia có một bóng ảnh như một vệt sáng, vọt mình vút tới; đến bờ sông ảnh hình vẫn không hề chậm lại và cũng không đi theo " con đường chiếu" mà bắn người vọt thẳng qua sông. Mọi người giật mình " A" lên một tiếng, chỉ thấy bóng hình người đó nhoáng lên một cái, cũng không thấy chân người này điểm chạm vào một vật gì giữa lòng sông, cả người y đã vọt qua lòng sông một cách dễ dàng. Người này đáp xuống, một mình đứng tách hẳn riêng ra một góc. Chỉ thấy hắn độ chừng 30 tuổi, mặc một bộ áo quấn đều màu trắng, trên đầu cũng đội một chiếc mũ màu trắng; gương mặt rất điển trai, miệng mỉm mỉm cười. Ngưu Vương FanC lại xoay sang nói với Ben_Ars: - Khinh công tên này thật kỳ quá, khoảng cách xa vậy mà hắn không cần điểm đặt chân nào mà có thể vọt sang, đúng là một đôi chân kỳ quái. Ben_Ars hạ giọng: - Kẻ thù đang ở trước mặt, tập trung đối phó, đừng nói nhiều. FanC không phản bác, nhưng vẫn vừa quay đi vừa làu bàu: - Đôi chân kỳ quái thật. Lúc này, đám người kỳ lạ đã tập trung đầy đủ bên này sông, đứng dàn hàng trước mặt quần hùng. Ben_Ars quay sang nữ khâm sai, hạ giọng: - Mật lệnh ở đâu? Nữ khâm sứ hơi ngạc nhiên nhìn sang Khoái Đao Ben_Ars; nàng vốn thấy Ben_Ars từ đầu đến giờ lúc nào cũng cung cung kính kính, ăn nói thì lúng ba lúng búng lên cũng hơi có ý xem thường, bất ngờ lúc này Ben_Ars lại hỏi nàng bằng giọng dứt khoát như vậy nên ngạc nhiên, nàng nhìn sang Ben_Ars, thấy anh đôi mắt sáng ngời, hàm dưới hơi nghiến lại tỏ vẻ cương nghị vô cùng, như sẵn sàng đối diện với mọi thử thách trong đời. Bất giác, nàng thầm khâm phục, biết lúc này không thể trù trừ nên cũng hạ giọng nói: - Mật lệnh chính là ta. Ben_Ars nghe xong thaóng ngạc nhiên nhưng cũng hiểu ngay, mật lệnh lần này chắc chắn rất quan trọng nên không được viết ra văn bản mà trực tiếp người sứ giả sẽ đưa tin. Anh khẽ giọng, tiếng nói thầm thì như tiếng muỗi vo ve bên tai nữ khâm sứ: - Xin cho nghe Nữ khâm sứ thì thầm: - Tin tình báo cho hay, nhà Nguyên lại có những hành động chuẩn bị cho một cuộc xâm lược nước ta một lần nữa. Trong 2 lần trước, chúng đều thất bại vì khi kéo quân vào sâu trong nội địa nước ta, chúng đều thất bại vì một phần do bị các nghĩa quân du kích của chúng ta đánh cho nhiều lần thất điên bát đảo. Lần này chúng âm mưu trước khi đưa đoàn quân xâm lược vào tấn công, chúng cho một một đội quân sát thủ âm thầm đột nhật vào nước ta. Đội quân sát thủ này có nhiệm vụ tiêu diệt các cánh quân du kích, đặc biệt ám sát các thủ lĩnh của các nghĩa quân du kích nhằm triệt hạ lực lượng quân ta. Sau đó chúng mới mang quân chính quy sang sau. Hôm nay, tôi mang tin tối mật này đến để báo cho ngài và một số thủ lĩnh các nghĩa quân du kích khác, đồng thời sẽ vượt lên biên giới báo tin cho Thiên Tinh thần quân Gael Clichy để đề phòng biên giới... Nàng bỗng thở mạnh: - Nhưng có lẽ là hơi muộn rồi... Bọn chúng đến nhanh hơn ta tưởng, không biết sao Thiên Tinh thần quân Gael Clichy lại để chúng dễ dàng vượt qua biên giới như vậy. Khoái Đao Ben_Ars bỗng 2 tay bóp vào nhau, kêu lên những tiếng răng rắc, vừa bước lên phía trước vừa nói: - Tôi nghĩ cũng chưa muộn đâu! Khoái Đao Ben_Ars bước lên trước, hướng về phía đám người lạ, giọng nói sang sảng: - Tại hạ là Khoái Đao Ben_Ars, tên lạ một tí do ông tác giả khác người tự đặt cho - thủ lĩnh tuyền quân nơi đây. Hôm nay các vị hạ cố đến nơi núi rừng thảo mãng nàu chắc chắn có gì cần chỉ bảo. Khoái Đao Ben_Ars nơi trận tiền lại khác hẳn với lúc đối diện với người đẹp, giọng thì dõng dạc, mắt thì quắc sáng, lời nói tỏ ra khiêm tốn nhưng lại có uy thế khiếp người. Phía bên kia đám người lạ, gã đeo thanh kiếm đầu sói từ từ bước ra: - Chúng ta hôm nay đến đây, chỉ có một mục đích duy nhất: Đó là các người hãy giao cô gái này - gã chỉ tay vào nữ khâm sứ - cho chúng ta rồi 2 tên đầu lĩnh là Khoái Đao Ben gì đó và Ngưu Vương FanC tự bó tay chịu trói, đi theo chúng ta. Tất cả những người còn lại trong doanh trại đều phải giải tán, doanh trại này cũng phải đốt cháy, coi như từ nay không còn tồn tại. Nếu một lời không nghe, chúng ta sẽ tàn sát tất cả không còn một ai sống sót. Gã ngoắc tay về phía sau. Từ cánh rừng bên kia bờ sông lập tức có những bóng người thấp thoáng, bọn chúng chỉ xuất hiện một loáng rồi lại nấp ngay lên không biết có bao nhiêu quân, nhưng Khoái Đao Ben_Ars mắt tinh đã ước chừng khoảng 3.000 tên dạ hành quân. Chàng nghĩ thầm: " Bọn này số quân khá đông, tại sao lại có thể đi lọt qua biên giới nơi Thiên Tinh thần quân Gael Clichy trấn thủ, nếu kể ít mà len lỏi đường rừng còn có thể nói, đằng này bọn chúng đông đảo như vậy..." Chàng lại thầm tính toán: " Bọn này lần đầu đến đây nhưng xem ra đã nắm rõ quân ta. Quân ta có 5.000 quân, về số lượng thì hơn hẳn nhưng nếu bọn dạ hành quân kia tên nào cũng võ công tương đương với 10 tên dạ hành quân kia thì dù quân ta có đông hơn cũng không địch lại được. Ta kéo dài thời gian rồi tính tiếp vậy" Khoái Đao Ben_Ars sau khi tính toán cũng không để ý đến thái độ giận dữ của Ngưu Vương FranC, chàng hướng về gã đeo kiếm đầu sói nói: - Người ta vẫn nói khách mạnh cũng không lấn được chủ. Hôm nay các người đã muốn gây chiến chẳng lẽ chúng ta lại e sợ. Vậy nhưng dù sao các ngươi cũng ở xa mới đến, đi lại vất vả, mệt nhọc nếu mang quân quần chiến há chẳng thiệt thòi ư. Ta có chủ ý thế này, chúng ta sẽ mỗi bên lấy ra 5 người , sẽ đấu với nhau. Bên nào đả bại hết 5 người đối phương trước thì bên đó thắng, lúc đó cả hai bên cũng sẽ không cần động binh nữa mà cun cút rời khỏi nơi đây, như vậy các người có dám đấu không". Ben_Ars miệng nói thì đơn giản như vây, nhưng trong lòng đã tính toán nên mới nói " Bên nào đả bại hết 5 người đối phương trước thì bên đó thắng", chứ không nói "2 bên sẽ lần luợt từng cặp đấu với nhau, bên nào nhiều cặp thắng hơn là thắng" như thói thường tỷ võ tập thể trước nay. Bởi vì chàng đã nghĩ ở doanh trại này, ngoại trừ chàng và Ngưu Vương cùng Jenny, còn lại toàn những người nhàng nhàng như nhau, không thể thủ thắng trước kẻ địch. Còn 2 người là sứ giả mỹ nhân - chàng vừa nghĩ đến đây bỗng thoáng giật mình " Sao ta lại bắt chước Lonely_Star gọi khâm sai đại nhân là sứ giả mỹ nhân nhỉ, ta bị gã tiêm nhiêm từ lúc nào vậy" Thoáng nghĩ một chút, Ben_Ars lại tiếp tục tính toán: " Sứ giả .. .à, nữ khâm sai đại nhân không biết võ nghệ đến mức nào, nhưng chắc cũng không dưới Jenny, còn Lonely_Star vốn hắn là người có bản lĩnh nhưng mấy năm nay không gặp, không rõ võ nghệ hắn bây giờ ra sao...". Chính vì những toan tính trên nên Ben_Ars mới đề xuất kiểu đấu bên nào thua 5 người trước thì bên đó sẽ thua cuộc. Mục đích là mình sẽ đứng ra đấu, một mình mà thắng cả mấy tên thì đương nhiên bên mình không cần đấu vẫn thắng. Tuy nghe thì có vẻ ngông cuồng nhưng Ben_Ars nghề cao mật lớn nào có sợ gì ai. Chỉ thấy gã đeo kiếm đầu sói khẽ " hừ" một tiếng: - Các ngươi muốn kéo dài thời gian cũng vô ích mà thôi. Được, các ngươi muốn đấu ta sẽ đấu. Khoái Đao Ben_Ars ứng lời ngay: - Mỗi bên sẽ chỉ định 5 người ra đấu, các ngươi hãy chọn đại diện ra đấu đi. Gã kiếm đầu sói lại " hừ" một tiếng quay lại hội ý trong chốc lát rồi chỉ tay vào 5 người bên gã sẽ ra đấu, giới thiệu: - Đây, bên ta gồm 5 người này. Gã chỉ tên cốt đột, thân hình to lớn, đen xì, tóc xoăn môi dầy: - Người này là võ sĩ quyền Anh vô địch thế giới, Miken ARM. Miken ARM bước lên một bước, vừa nhảy tại chỗ vừa tung nắm đấm vào khoảng không trước mặt, miệng lẩm bẩm " Ta đấm. Ta đấm". Gã kiếm đầu sói chỉ vào gã thư sinh áo trắng, đeo bút đen: - Người này là Mặc Tử thư sinh Super KaKarot.Lại chỉ tên to cao,dữ dằn trông như ông từ giữ đền: - Còn y là Thiết Sát Đồng Quân Huy82fx Gã cười ngạo nghễ: - Kể ra thì chỉ cần 3 người này cũng đủ " làm thịt" các ngươi rồi, nhưng thôi ... Gã chỉ người mới đến, có khinh công phi thường: - Đây là Ảnh Kiếm ChiKa, cao thủ số 1 nước Phù Tang. Còn ta là Thiết Thủ Lang Quân KySiRong.. Bọn ta sẽ cùng chơi đùa với các ngươi một lát. Ben_Ars khẽ nhướng mày, nghĩ thầm: " Tại sao tên áo đại cán kia lại không tham gia đấu võ, chúng dám xem thường mình à?". Trong lòng tức giận, Ben_Ars tiến lên: - Được, mời các ngươi đến Long võ đài. Cả đám người cùng khởi hành đi theo sự hướng dẫn của Khoái Đao Ben_Ars đến Long võ đài. Long võ đài đúng như tên gọi mang hình một con rồng đang cuộn mình trong mây, phần phía đuôi ngả dài chính là đường dẫn vào võ đài, còn phần đầu với miệng rộng ngoác lớn lại chính là võ đài. Võ đài này được xây dựng bám vào phía tả doanh trại, sau lưng võ đài là một khoảng rừng lớn bát ngát những cây cổ thụ lớn. Khoái Đao Ben_Ars quay sang hội ý với mọi người: - Tôi, Ngưu Vương FanC và Jenny chắc chắn 3 suất rồi, còn 2 suất xin nhờ cậy người anh em - Chàng quay về phía Lonely_Star và ... Chàng tính nói nhờ nữ khâm sứ nhưng mở miệng ra chợt ngại vì nghĩ dù sao cô ấy cũng là khách, mà cả doanh trại mình chẳng lẽ không còn người để ra ứng phó. Nhưng nữ khâm sứ dường như hiểu ý Ben_Ars lên mở lời trước: - Ta cũng muốn tham gia một chút trường nhiệt náo này, vả lại đằng nào bọn chúng đến đây ít nhiều gì cũng liên quan đến ta mà. Khoái Đao Ben_Ars lúc đó mới yên tâm, đứng ra giới thiệu lần lượt từng người: - Bọn ta 5 người gồm có ta là Khoái Đao Ben_Ars ,thủ lĩnh nghĩa quân. Chàng chỉ về phía Ngưu Vương FanC: - Đây là Ngưu Vương FanC - phó thủ lĩnh nghĩa quân. Còn đây là biểu muội của ta, gọi là Jenny nữ hiệp - chàng chỉ vào Jenny giới thiệu. Mấy ánh mắt cú vọ của bọn sát thủ đánh thuê ngay lập tức sáng lên, nhìn chằm chặp từ trên xuống dưới Jenny. Ben_Ars chỉ tay về phía Lonely_Star lúc này đang đứng dựa gốc cây cạnh võ đài như nhàn hạ lắm: - Kia là bạn hữu của ta tên gọi Lonely_Star, biệt hiệu " Rồng trời" và - chàng cung tay về phía nữ khâm sứ - người này là ... là Nói đến đây chàng mới nhớ ra là chưa biết tên nữ khâm sứ. Nữ khâm sứ nói chậm rãi, điểm từng tiếng: - Ta là JoJo - khâm sứ triều đình. Những ánh mắt cú vọ lại ngoảnh sang nhìn JoJo - sứ giả mỹ nhân. Lonely_star đứng bên gốc cây như nhàn hạ nhưng mắt vẫn không rời khỏi một chi tiết nào nên thoáng thấy ánh mắt tên áo đại cán, mặt lạnh khẽ nhướng lên một chút nhìn JoJo, anh để ý từ nãy giờ hắn hầu như không thèm nhìn đến ai, vậy mà nghe giới thiệu về JoJo lại tỏ ý quan tâm, bất giác anh khẽ chau mày một cái. Một tiếng trống điểm, trận đầu tiên đã bắt đầu. FranC bước ra đứng giữa võ đài, cất tiếng như nạo vỡ: - Ta là FranC, xin lãnh giáo! Từ phía bọn sát thủ, Thiết Sát Đồng Quân Huy82fx nhảy phóc một cái lên võ đài, ánh mắt hung dữ: - Thằng lớ là thằng nào, có bao sức mà tranh tài với mỗ, mỗ có ngón Long trảo thủ, chỉ cần 2 bàn tay sắt này ta sẽ bóp cái đầu người thành cám đó. FranC nào có kém cạnh: - Thằng Tầu bây nói đã ngọng còn ưa nhiều lời, ta chỉ cần một chiêu trong Phục Ngưu Thần Chưởng của ta cũng đủ cho mi rồi đời. Chớ có nhiều lời mà khi thua lại càng xấu mặt... FranC đang nói dở, ở phía dưới, Ben_Ars khẽ cau mặt, nhắc nhở: - Anh cũng đừng nói nữa, bắt đầu đi. FranC cãi: - Nhưng vốn là hắn nói trước mà, tôi cũng phải đối đáp chứ. Thiết Sát Đồng Quân Huy82fx không nói gì nữa, lôi trong người ra một đôi bàn tay sắt, bàn tay này toàn bộ làm bằng sắt pha thép, khi đấm ra uy lực càng khủng khiếp, nếu đối phương dính một cú đấm chắc chắn sẽ chịu tổn thương nặng nề. FranC cười, chỉ đôi tay sắt của Huy82fx: - Ta nghe ngươi xưng danh " Thiết Sát" lại ngỡ ngươi có bàn tay cứng như sắt thật, chẳng dè lại phải chơi cái món bàn tay bằng sắt này. Huy82fx tức giận: -Thế cái giống ngươi dùng vũ khí mô mà cứ chèo quẻo thằng ni FranC ha hả cười: - Ta đã nói rồi, võ khí ta là đôi bàn tay này, ta đã từng dùng một tay đấm vỡ đầu một con trâu lớn .. ha ha.. chứ ai lại ... FranC tính chế giễu đối phương tiếp, ở dưới Ben_Ars lại nhắc: - Thôi bắt đầu đi, đừng nói nữa. FranC lọng bọng: - Người ta đang dùng tâm lý chiến với hắn mà cứ chặn họng. Một tiếng trống thúc trận vang lừng, cả FranC và Huy82fx đều ngưng thần nhìn đối phương,thái độ khác hẳn lúc đối khẩu vừa rồi. Đột ngột, Huy82fx không rào đón đã tung người phóng tới, hai trảo cùng vung ra nhằm vào đỉnh đầu và ngực FranC, y đã dùng ngón võ trứ danh của y là Long trảo thủ. FranC vội tung quyền đánh vào 2 khủy tay của đối thủ. Nắm đấm y như sắt, nếu bị thọi trúng đương nhiên hai tay của Huy82fx sẽ tành vô dụng. Y hoành trảo, lại liên tiếp tung một loạt quyền về phía FranC. Cả hai càng đấu càng quyết liệt, FranC chủ yếu dựa vào sức mạnh đôi tay, sử dụng Phục Ngưu Thần Chưởng tiếp đánh đối phương. Vốn FranC từ nhỏ đã theo thầy học võ dân tộc, sau này lớn lên hay thích đi xem món chọi trâu ở Đồ Sơn, nhìn thấy lũ trâu tuy là súc vật nhưng các đòn đánh rất dũng mãnh, lại đầy hiểm ác nên rất khoái, mới tự mình đúc kết, đưa võ công căn bản của mình kết hợp với các ngón đánh của loài trâu mà thành bộ Phục Ngưu Thần Chưởng cực kỳ dũng mạnh, khi đánh đến lúc cuối hăng máu như loài trâu điên, không có ai chịu nổi nên giang hồ mới gọi y là Ngưu Vương. Thiết Sát Đồng Quân Huy82fx thì thạo về món Long trảo thủ, La Hán thần quyền, ngoài ra y còn thạo môn chưởng có tên Kim Cang Phục Ma chưởng. Cả hai cứng gặp cứng, đánh nhau như trời long đất lở. Ở dưới khán đài, Ben_Ars sau một hồi theo dõi, quay sang nói với Jenny: - Trận này muội thấy sao? Liệu ai thắng? Jenny khẽ cười: - Người Tàu kia chiêu số rất dũng mãnh, lại có hai bàn tay sắt rất nguy hiểm. Tuy nhiên, hôm nay đúng là y đã gặp khắc tinh của mình, bởi nói cứng đấu cứng thì có ai vượt được hơn sức của Ngưu đại ca. Trên sân đấu, lúc này cục diện đã đến hồi gay cấn, Huy82fx nóng lòng muốn thắng nhanh, đang khi dùng một thế trong Kim Cang Phục Ma Chưởng chặn đòn đánh tới của FranC, y xoay người dồn tụ lực vào cổ tay hết sức tung ra một đón Kim Chung trạo đánh tới. Đòn này vốn là đòn đánh lợi hại nhất trong bộ Kim Cang Phục Ma Chưởng, y tuy dồn sức đánh tới nhưng nghĩ thầm chắc chắn FranC sẽ không dám trực tiếp đối đánh nên tay còn lại đã gườm sẵn để chuẩn bị một đòn tối hậu. Chẳng dè, khi đánh ra chợt thấy FranC nghiến răng như trâu điên, không thèm đếm xỉa đến bàn tay sắt của y mà cũng dốc toàn lực đấm thẳng vào nắm đấm sắt Kim Chung trạo của y. Huy82fx cả mừng, bởi nắm tay của y là bàn tay sắt mà tên trâu đất kia lại đòi lấy cứng đấu cứng thì thật ngu ngốc, phần thắng rõ ràng nghiêng về phía mình, bàn tay trần của tên Ngưu Vương không vỡ nát thì cùng dập hết các ngón. Bỗng chỉ nghe " rốp" một tiếng, hai bàn tay một sắt một trần đã đụng nhau. Chỉ thấy một tiếng gầm lớn và tiếng thét đau đớn vọng giữa sân đấu... Giữa sàn đấu, một bóng ảnh chùm lấp, hiện hình một con trâu khổng lồ, to như một trái núi đang vào thế vô cùng hung tợn. Bóng ảnh mờ dần, mọi người nhìn thấy Huy82fx ôm nắm tay bị gẫy nát nằm thẳng cẳng một bên võ đài, FranC vẫn đang ở tư thế tung đòn vừa rồi, y đã đánh ra tuyệt chiêu tối hậu của y “ Phục Ngưu Bạo Liệt quyền”, một chiêu lấy cứng chọi cứng, chưa từng dưới tay ai. Ben_Ars phấn khởi, nhìn lên khán đài vỗ tay: - Đánh tốt lắm! FranC quay mình nhìn xuống đám sát thủ dưới khán đài, dõng dạc: - Bọn bay hãy lấy đó làm gương mà biến khỏi đây mau, trước khi Ngưu lão gia phải xuống tay lần nữa. Chỉ nghe “ hừ” một tiếng, Thiết Thủ Lang Quân KysiRong tức giận đang tính xông lên võ đài thì từ phía sau, một giọng the thé trỗi lên: - Hãy để tên trâu nước này cho tại hạ. Kysirong nghiến rắng nghiến lợi, quay lại nhìn, thì ra chính là Mặc tử thư sinh SuperKaKarot, y lại “ hừ” một tiếng: - Ngươi lên dọn dẹp hắn mau đi! Jenny quay sang Lonely_Star nói khẽ: - Tên này thật nóng tính, huynh nhỉ. Lonely_Star không nói gì, miệng vẫn như hơi mỉm cười, mái tóc bồng bềnh trong gió, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt như mơ hồ nhưng vẫn không ngừng chú ý tên mặt lạnh, áo đại cán. Jenny bỗng nghĩ thầm: “ Huynh ấy bấy lâu không gặp, lần này gặp lại huynh ấy cao lớn hẳn ra mà phong thái cũng thấy đĩnh đạc như bậc tôn sư võ học vậy” Lúc này, trở lại với tình hình trên khán đài, chỉ thấy SuperKaKarot nhún mình một cái nhẹ nhàng, người đã như một chiếc lá khẽ rơi xuống giữa sàn đấu. Bất giác, mấy người cùng nhìn về phía gã. Ben_Ars hạ giọng thầm thì với Jenny: - Bọn này tên nào cũng không phải vừa, muội thấy tên này thế nào, liệu Ngưu đại ca có địch được không? Jenny cũng thấp giọng: - FranC đại ca nếu lấy cứng chọi cứng thì không chịu dưới ai nhưng tên này rõ ràng là theo lối âm nhu mà đã đạt đến trình độ thượng thừa, chính là khắc tính của lối võ lấy cứng chọi cứng của FranC đại ca. Ben_Ars liếc nhìn Jenny, nghĩ thầm: - Cô tiểu muội nhỏ của ta mấy năm xa cách, theo thầy giỏi luyện võ, bây giờ cả con mắt nhìn cũng đã hơn người rồi, chỉ không rõ Lonely_Star thì thực lực như thế nào rồi. Nguyên Lonely_Star là con nhà danh gia vọng tộc, bố mẹ của anh cùng với bố mẹ anh em nhà Ben_Ars vốn chơi bời thân thiết. Nhưng sau này do Ben_Ars tự thân lập chí, tìm thầy học võ rồi lập ra đội nghĩa quân với mục tiêu “ cướp của người giàu chia cho người nghèo”, sau lại trở thành một cánh quân của triều đình nên 2 bên xa cách từ đó. Mấy năm gần đây, Lonely_Star tìm đến chơi và rủ Jenny đi lên núi tìm một vị võ sư khá nổi tiếng để học võ. Mấy hôm nay mời trở lại, hai bên cũng chưa có dịp trao đổi võ công nên thật tình Ben_Ars cũng không rõ võ công của hai người đã luyện đến trình độ nào. Bây giờ thấy em gái nhận xét về công phu của SuperKaKarot bất giác khâm phục, chàng lại hỏi em: - Võ công của Lonely_Star có tương đương em không? Hay là hơn? - Em cũng không rõ, bởi vì từ độ lên núi học võ, anh ấy chỉ học nửa năm bảo rằng chỉ cần nắm cái cơ bản còn võ công phải tự mình nghiên cứu, tu luyện, sáng tạo nên đã rời môn phái từ lâu, vừa rồi anh mới trở lại sư môn và đón em về đây. Ben_Ars nhìn về phía Lonely-Star nghĩ thầm: - Anh chàng này lúc nào cũng khác người, từ xưa đã vậy, đến giờ học võ cũng một mình một đường. Võ học bao la, người đi trước đã mở rộng và để lại bao nhiêu thứ võ công, học cả đời cũng không hết. Hắn mới mấy tuổi đầu, học nửa năm căn bản rồi đòi tự tập luyện, sáng tạo. Sáng tạo, sáng tạo cái gì. Không nhẩy chuyền làm sao bay bổng được. Đang nghĩ đến đây, bất giác nghe Jenny “ôi” một tiếng, chàng giật mình nhìn lên sàn đấu, chỉ thấy hai người lúc này đã giao thủ một hồi lâu. Hiện vừa giao nhau một chiêu, hai người tách ra hai phía, chỉ thấy SuperKaKarot đứng ở một bên, tay cầm ngọn bút đen như thư sinh đang thong dong viết chữ, miệng cười ha hả. Phía bên này, FranC mặt sám đen vì tức giận, cả chiếc áo cộc trên người đã bị ngọn bút của SuperKaKarot đánh cho rách tơi tả. Hai người vừa giao chiến mấy chiêu đã thấy rõ sự cách biệt về thực lực, SuperKaKarot thì đòn chiêu ảo diệu, khinh công biến dị liên tục đùa giỡn trước nắm đấm trâu của FranC, cùng lúc y sử dụng “Thất tinh bút pháp” – là một ngón bút pháp theo đường lối vận hành của 7 vì tinh tú trên trời mà biến hoá, khiến cho FranC như bị quay cuồng trong ngàn vạn ngọn bút của y, may mà SuperKaKaRot muốn khoe oai nên mới dùng ngón “ mèo vờn chuột” đánh cho Ngưu Vương thất điên bát đảo, như con trâu điên cứ húc bừa húc xằng, chỉ vô ích mà sức lực càng lúc càng sa sút. Lúc này hai bên lại giao thủ thêm vài chiêu, SuperKaKaRot vẫn sử dụng khinh công thượng thừa của mình tránh các đòn đánh của FranC một cách dễ dàng và liên tục nhắm vào sơ hở của Ngưu Vương mà đâm, mà quét. Ngòi bút của y bằng lông ngựa, trong có pha sợi thép nên rất sắc bén, mỗi lần đâm trúng là trên người của FranC lại toé máu. Cả thân hình phía trên của Ngưu Vương đã đẫm máu, hơi thở nặng nề mà chỉ biết hùng hục lao vào kẻ thù và nhận thêm đòn đau, cảnh tượng làm người ta liên tưởng đến cảnh đấu bò tót bên xứ Tây Bay Nha vậy. Ben_Ars hết sức sốt ruột, liên tục giục FranC chịu thua, rút lui để chàng lên võ đài nhưng FranC rất cứng đầu cứng cổ, nhất định không chịu bại. Bỗng nhiên, giữa sàn đấu, một bóng ảnh lồng lộng hiện ra, bao trùm không gian là một con trâu vô cùng to lớn, đặc biệt con trâu này thân hình còn đẫm máu nên trông càng hung tợn, dữ dằn. Y gầm lên một tiếng, cả người đã tung hết sức lực vào một chiêu “Phục Ngưu Bạo Liệt Quyền” - chiêu tối hậu của y gặp cứng phá cứng, vô cùng dũng mãnh. Ngọn đòn như sóng xô gió cuồng ào ạt đánh tới SuperKaKarot, th ân h ình thư sinh của S.KaKarot tưởng phải tung bắn sau chiêu cuồng bạo này, nhưng khi cuồng chiêu sắp chạm vào thân người gã, chỉ thấy đột nhiên thân người gã như một tàn ảnh hoàn toàn biến mất, cả ngón quyền dũng mãnh của FranC chỉ đánh vào hư không, đang lúc Ngưu Vương hoang mang, kinh nghi không rõ đối thủ biến đi đằng nào thì chợt nghe Lonely_Star quát lớn” Cẩn thận sau lưng”; nhưng không kịp nữa rồi, chỉ nghe một tiếng “bùng” lớn. S.KaKarot đã mượn chỉ làm ch ưởng tung ra một đòn “Cuồng phong quyết” cực mạnh vào lưng Ngưu Vương. Trong một tích tắc y vừa sử dụng tuyệt chiêu “ Tàn ảnh quyết” hoá mình thành dư ảnh rồi thình lình hiện thân sau lưng FranC vừa tung chiêu đánh bại FranC, quả thực chiêu số vừa tinh kỳ vừa ảo diệu khiến những cao thủ đứng dưới đều tấm tắc khen ngợi. Ben_ Ars định n ảy lên võ đài đỡ Ngưu Vương dậy, không ngờ y vừa từ từ đứng dậy vừa một tay quẹt máu ưá ra trước miệng vừa xua tay về phía Ben_ Ars “ Tôi chưa chịu thua đâu, sao lại để bọn nghịch lỗ này cười nhạo chứ”. Vừa nói dứt lời, chỉ thấy bóng tàn ảnh nhá lên, đ ã thấy S.KaKarot miệng cười ha hả, trên tay ngọn bút đã vừa quét một nhát trúng ngay mặt FranC, lập tức trên mặt FranC máu đã chan hoà. Trong tiếng gầm lớn, FranC như một con trâu điên hùng hục lao mình về phía S.KaKarot; tên này thấy Ngưu Vương điên cuồng như vậy cũng vừa sợ vừa giận, võ công tuy hơn h ẳn Ngưu V ư ơng nhưng cũng bị khí thế của Ngưu Vương làm cho rối loạn, dù sao y cũng là cao thủ nên chỉ chớp mắt đã lấy lại tinh thần, ngòi bút lay động như đang vẽ một bức tranh cổ, đột nhiên người trên dưới võ đài đều thấy một cảm giác buốt lạnh chạy dọc châu thân, từ tâm luồng bút của S.KaKarot một luồng băng chưởng ào ào phóng ra, đó chính là “ Băng phong quyết” - độc chiêu tàn độc nhất của y. Ngưu Vương đang hùng hục lao vào bỗng cảm thấy tứ chi lạnh buốt, chưa kịp định thần thì cả thân người đã bị luồng phong chưởng bọc kín, trong tích tắc đã trở thành một cây đá to lớn, cả người tuy vẫn đứng sừng sững nhưng bên ngoài lại bị phủ một lớp băng đá. S.KaKarot ngạo nghễ tiến từng bước về phía cột đá: - Hừ, con trâu nước này dù sao cũng đáng phục, làm mất khá nhiều thời gian của ta. Để ta giải quyết hắn xong, chúng ta sẽ đùa một lúc nhé – y vừa nói vừa nhìn vào Lonely_Star. Ben_ Ars tức giận: - Ta đứng đây mà hắn lại khiêu chiến với Lonely_Star đứng tận ngoài kia, tên này láo thật. Jenny vội nhắc: - Lúc này còn có thời gian nhắc chuyện đó ư, phải cứu Ngưu đại ca đã. Ben_ Ars “ừ nhỉ”, rồi nhìn lên khán đài định nhảy lên. Đột nhiên trên sàn đấu xảy ra biến cố. Từ “cây đá” bao bọc Ngưu Vương, đột nhiên những tia máu cứ từ các khe kẽ xung quanh thân cây đá chảy ra. Lúc này, S.KaKarot đang vung bút định đâm xuống cây đá, nếu ngòi bút hắn đâm xuống, cây đá vỡ ra nhiều mảnh thì tính mạng của Ngưu Vương chẳng những không còn mà thân xác còn bị chia ra làm nhiều mảnh. Biến cố bất ngờ làm hắn sửng sốt, bỗng nhiên, cả cây đá vỡ toác, từ bên trong một h ình trâu khổng lồ ầm ầm lao ra, ngọn đ òn “ Phục Ngưu Bạo Liệt Quyền” gặp cứng phá cứng như sóng xô bờ ào ào tung ra; S.KaKarot giật mình, vội sử dụng “ Tàn ảnh quyết” nhưng thân mình vừa mới nhích động thì quyền của Ngưu Vương đã tới, chỉ nghe một tiếng “ầm” lớn, tiếp theo là tiếng “rắc” và tiếng gào đau đớn của S.KaKarot. Y đ ã bị một quyền phẫn hận đó đánh gãy xương ngực, cả người như ngọn diều đứt dây bay ra khỏi sàn đấu, nằm ngửa trên mặt đ át, miệng hắn cứ lẩm bẩm “ Sao hắn lại thoát được, ta không phục, ta không phục”. Thì ra, lúc Ngưu Vương bị vây khốn trong băng đ á, máu ở vết thương khắp ngưòi y cứ từ từ tuôn ra làm tan chảy băng đá, y vận công hết cỡ dùng máu phá băng và tung đòn hạ gục đối thủ nhưng do dùng sức quá nhiều, lại mất nhiều máu khiến cho vừa tung đòn xong không chi trì nổi, khuỵ xuống sàn đấu; nhưng vừa gục xuống y lại chống tay đứng dậy ngay, cả thân hình đẫm máu như một thiên tướng hùng dũng chỉ tay vào bọn sát thủ: - Nào, tên nào muốn chết nữa lên đây.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2010 19:12:56 bởi buihaihung >
|