TRẢI LÒNG ĐÊM TRUNG THU
Đêm Trung Thu đất trời trải rộng
Giữa thinh không lồng lộng gương soi
Chợt buồn cho Hậu Nghệ thôi
Vầng trăng sáng rỡ buông rơi bao giờ!
Ngẫm nhân thế ngu ngơ lắm lúc
Cứ lơ mơ đời thực mông lung
Làm cho ai oán tơ vương
Làm cho bao kiếp đau thương nhấn chìm
Khi đã mất muốn tìm chẳng thấy
Ở trong tay hết thẩy coi thường
Có tình chẳng biết yêu thương
Có người chẳng chịu tỏ tường tình sâu
Trăng vui lòng lại thấy sầu!
Giật mình ngắc ngứ vài câu trải lòng...
Cao Trung Nhân