CÂU CHUYỆN TÌNH THƠ(THE POETIC LOVE STORY}

Tác giả Bài
peli
  • Số bài : 814
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 30.05.2010
  • Nơi: Tiền Giang
CÂU CHUYỆN TÌNH THƠ(THE POETIC LOVE STORY} - 30.09.2010 14:31:18
             CÂU CHUYỆN TÌNH THƠ
                            (THE POETIC LOVE STORY)
 
           LỜI NÓI ĐẦU:    TIẾP LỬA
 
          Anh đang viết một câu chuyện tình có thật.Nó bắt đầu bằng những vần thơ và hiện đang trôi bềnh bồng một cách hạnh phúc trên giòng sông thơ!Em không có khiếu viết văn,lại càng không phải là một nhà văn,nên không có cách nào giúp anh rút ngắn cái công việc khó khăn và trường kỳ đó.Dõi theo ngòi bút của anh,người đọc có thể biết là “CÂU CHUYỆN TÌNH THƠ” đã đi được gần nửa đường.Nhiều đêm trăn trở không ngủ, em chợt nảy ra ý nghĩ đem lắp ráp những bài thơ của hai ta,cả đã và chưa post lên Thư Quán thành một câu chuyện hoàn chỉnh.Những ai đọc sách của anh mà có chút tò mò,nhất là muốn xem nguyên văn các bài thơ mà anh đã trích dẫn thì có thể vào xem ở đây!
          Lẽ ra,đã là thơ thì phải đăng ở vườn thơ.Nhưng vì đây là một sự tổng họp,có văn xuôi để giải thích,có bình luận trong một số tình huống,có cốt chuyện,có diễn biến yêu thương và hờn giận nên có thể xem nó là một cuốn sách.Mục đích duy nhất chỉ là để tiếp lửa cho anh hoàn thành tác phẩm “Người đi săn bóng”!Chúng sẽ song hành với nhau và có thể xem đó là đứa con tinh thần chung của hai người.Một Live Show của riêng anh và em!!!
                             Cái Bè tiết Thu phân năm Canh Dần!
                                                HOÀNG LAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2010 14:54:34 bởi peli >
HOÀNG LAN

peli
  • Số bài : 814
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 30.05.2010
  • Nơi: Tiền Giang
RE: CÂU CHUYỆN TÌNH THƠ(THE POETIC LOVE STORY} - 30.09.2010 14:37:55
CHƯƠNG MỘT:
 
                 MẤY NHỊP CẦU THƠ
      Trên thế giới,không ai có thể làm đuợc một cuộc thống kê là có bao nhiêu cuộc tình đã, đang và sẽ diễn ra.Mỗi cuộc tình,có một bắt đầu và kết thúc khác nhau,không một cuộc tình nào giống cuộc tình nào.Chuyện tình của em và anh cũng vậy!Em cũng như anh,hiện tại dù đang rất yêu nhau, cả hai chúng ta cũng như tấc cả những người đang yêu nhau trên thế gian này điều không biết tình yêu của mình sẽ kết thúc ra sao.Nhưng chuyện gì cũng có bắt đầu,anh và em cũng thế.Một sự bắt đầu thật tình cờ.Trong những lúc buồn ,em lang thang trên thư quán và gặp “Bút Hiệu” của anh:
BÚT HIỆU

Em hỏi anh,sao lấy bút hiệu Tiền Giang?
Tên một con sông,cách ngàn cây số!
Em ơi,ngày ấy,giống như duyên nợ!
Anh gặp một người con gái tên Sen!!

Dáng vóc,tâm hồn,chẳng khác gì em!
Mắt biếc,mày xanh,tóc dài,răng trắng
Trong chiếc áo bà ba bình lặng
Nàng đẹp hơn tất cả những người đẹp Văn Khoa!

Tuy đã mười năm biền biệt cách xa
Hình ảnh nàng vẫn còn trong ký ức!
Vẫn sống lại những chiều chủ nhật
Anh cùng nàng,đi thuyền trên sông Tiền Giang!

Trước tầm nhìn,là sông nước mênh mang!
Trong tầm nhìn là thân hình yểu điệu!
Ôi cuộc sống!Có bao giờ thấy thiếu?
Những phút giây,không thể có trong đời!!

Là tình yêu!Là tình bạn em ơi!
Nàng vô hạn,nhưng cũng thành giới hạn!
Tâm hồn nàng như vầng trăng sáng
Khơi gợi trong anh,bao sức sống diệu kỳ!

Đôi mắt u buồn,gạt lệ phân ly
Và lần ấy,đã trở thành vĩnh viễn!
Xa Tiền Giang,anh xa vùng kỷ niệm!
Giờ thì em biết vì sao,có bút hiệu Tiền Giang!!!
                                 Tiền Giang

 
        
Một chút xúc động về sự chung thuỷ và hoài niệm sâu sắc dành cho người xưa,cộng thêm những bài thơthất tình dành cho tình yêu,và những bài thơ mang đậm tình yêu quê hương.Em đã thấy trong anh như có hai con người,một Tiền Giang khi yêu ai,yêu hết mình,yêu điên cuồng,và khi tình yêu tan vỡ thì con người như rơi xuống tận đáy của Địa Ngục.Những bài thơ “thất tình” của anh,khi đọc qua cứ như dao cắt vào tim mình .Còn những bài thơ về lịch sử thì không thiếu sự thiêng liêng,oai hùng mà chỉ có một khối óc và con tim lớn mới đủ sức cảm thụ hết!Với những cảm nhận như thế tiếp cho em chút sức mạnh để hạ bút tiếp nối bài “Bút hiệu” của anh và đặt một câu thơ làm quen trong đó, điều mà từ trước đến nay chưa hề xuất hiện trong đời của em,một người có biệt danh “Bé Lì”:
VÀI DÒNG GỬI ANH
 
Tiền Giang cứ ngỡ quê anh
Ngờ đâu kỹ niệm đã thành mến thương!
Xem thơ nay mới hãn tường
Lâu nay cứ ngỡ đồng hương xứ mình!
Thì ra bởi môt bóng hình
Một nàng thôn nữ gieo tình thi nhân
Muời năm luống những bân khuân
Một dòng ký ức như gần ,như xa
Mười năm tình chẳng nhạt nhoà
Con tim còn gửi dáng hoa năm nào!
Sông tiền xưa sóng lao xao
Ai hay phút ấy,nao nao lòng người!
Khi xưa ,ngọc thốt hoa cười!
Đến nay ngẫm lại,tròn mừơi năm qua
Dáng xưa ,nay hết mặn mà
Thi nhân còn giữ,quả là tri âm
Xem thơ ,lòng tự nhủ thầm
Vài dòng kết bạn,thật tâm gửi lời
Mong thơ,ai trải khắp nơi
Muôn vần,vạn ý cho đời đẹp hơn
Từng câu thốt tận đáy lòng
Mến tài thi ngữ nên mong kết tình
                                    HOÀNG LAN
 


Bài thơ gửi đi,như một tín hiệu làm quen và em chờ đợi câu hồi âm của anh!

KHÔNG ĐỀ

Mỗi ngày dạo Thư Quán
Tìm bút hiệu Tiền Giang
Mong những vần thơ mới
Xem anh gửi tâm tình
Vào mỗi vầng thơ say
Chờ đợi đã bao ngày!
Thơ anh em nào thấy?
Em chờ anh nào hay
Chắc lúc này anh bận?
Nên vắng hẳn dòng thơ
Để mặc có kẻ chờ
Thích thơ thật là khổ!!!

Hoàng Lan

       Một ngày,hai ngày,rồi ba ngày,anh thật là đáng ghét!Một chút tự ái trong lòng em.Từ trước đến giờ toàn là người ta chờ mình,mình có chờ ai đâu tự nhiên đi làm quen rồi chờ một người ảo!Vô lý,em tự cốc vào đầu mình rồi tự nói với mình là không thèm chờ nữa!Nhưng cứ mỗi lần lên Thư quán lại nhìn xem anh có đang xem như mình không!Thêm một bài dành cho anh,nhưng lần này em không thèm viết vào trang của anh mà viết vào trang của em mặc kệ anh đi!Anh xem hay không thì kệ anh chứ vì khi đăng ký làm thành viên của TQ em chỉ muốn tìm chổ trút tâm sự không muốn nói cho ai nghe của em thôi!Còn bạn ảo qua mạng thì chưa hề có,thơ hay thì đọc thì mình ngưỡng mộ.Anh cũng như diễn viên nổi tiếng ,xem phim và ngưỡng mộ chứ có mấy ai làm bạn với thần tượng của mình!!Đền bây giờ,khi đã yêu nhau,có lúc nghĩ lại việc này em vẫn còn giận anh và đôi khi hay ghẹo cho anh giận để làm khổ anh là vì cái ấm ức này đó,anh biết không?
THƠ KHÔNG CÓ LỬA
*Tặng CL
Bài thơ chưa đoạn cuối
Lời đã mênh mang sầu
Bến sông buồn em đợi!
Thơ viết gửi về đâu??
 
Anh,cung đàn lạc điệu!
Ôm gió mưa của đời!
Vẫn có người thấu hiểu!
Mặt nước hồ sóng xao!
 
Thơ anh đang thiếu lửa!
Cớ sao em vẫn chờ?
Một lời dù không hứa
Chuyển em mấy vần thơ!
 
Ngọn đuốc kia có cháy
Mới soi thấu cuộc đời!
Một lần rồi mãi mãi!
Thơ tải bao niềm đau!!
 
Em đừng làm cơn bão
Thổi qua hồn một người!
Đừng đốt lên ngọn lửa!
Cháy thơ buồn!Em ơi!!

                   Tiền Giang
 

Em chờ đợi anh mấy ngày,nhận đuợc mail và cả một bài thơ.Nhưng đáng ghét nhất là lại gọi em là cô bé!Không biết là anh khiếm tốn hay anh nói thật mà lại bảo rằng thơ mình đang thiếu lửa?Không đúng tí nào,thơ tình thì tha thiết đan xen đau khổ,nhớ nhung dằn vặt tuy là có chút mơ hồ vì ngươi yêu không có một bóng dáng nhất định nhưng không thể cho là thiếu lửa,vì thơ tình của anh quá nồng.Còn thơ về quê hương thì khỏi phải bàn,lửa nóng phừng phừng như bài Sóng Bạch Đằng đó,ai xem qua mà cho bài đó thiếu lửa thì chắc không phải là người Việt Nam.Một chút tò mò thêm một chút cảm mến nên em đã tự nguyện mong đuợc làm ngọn lửa cho thơ anh!Giờ nghĩ lại,lắm lúc em nghĩ mình thật là ngốc,tự nhiên người không quen biết gì cả ,người ta viết thơ hay đọc rồi thì thôi,người ta viết nữa hay không thì mặc kệ người ta quan tâm làm gì.Nhưng nếu em không quan tâm đến những vần thơ của anh thì hôm nay làm sao có niềm vui hạnh phúc khi anh đã yêu em bằng cả trái tim mình!Phải không anh?

ĐỊNH MỆNH VÀ HẠNH PHÚC


Có ai hỏi: Vì sao tôi hạnh phúc?
Giản đơn thôi! Vì tôi được làm người!
Có trái tim hồng biết thổn thức vì yêu!
Có một tri âm, chỉ trong mơ mới gặp!!

Ai bảo cuộc đời chỉ toàn nước mắt?
Một trời hoa thơm, trái ngọt, chính là em!
Anh đã lang thang trong giấc mộng
mấy ngàn đêm!
Để tìm cho được, một Hồng Nhan Tri Kỷ!!

Là nhan sắc, em không hề ủy mị!
Con tim em hun hút một chiều sâu!
Nơi cuối con đường, ta đã gặp được nhau!
Anh chỉ biết gọi em là Hạnh Phúc!!

Trên cõi đời này, có gì trong sáng nhất?
Nếu không là ý nghĩ của em tôi!
Dù cuộc đời có đưa đẩy về đâu
Trong lòng anh, trái tim em đập mãi!!!

Yêu độ lượng, thêm một trời nhân ái!
Có phải em: Người con gái bến sông xưa?
Vẫn đợi chờ trong nắng sớm, mưa trưa!
Bắt anh thuộc, chỉ một từ Hạnh Phúc!!!

Đóa hoa đó,anh sẽ cài lên ngực!
Là Tri Âm, là Tri Kỷ, em biết không?
Tình cuối, tình đầu gắn với một giòng sông!
Là Định Mệnh? Không!Chính là Hạnh Phúc!!!

Tiền Giang
Đôi khi tình yêu đến từ những điều đơn giản nhất!Từ yêu thơ,em yêu anh lúc nào không biết,ban đầu là mong thấy anh trên trang thơ,mong đọc đuợc những bài thơ tình của anh với những lời thương ,lời nhớ,dù không biết trong lời thơ đó anh dành cho em đuợc bao nhiêu phần nhưng vẫn thích đọc,thích nghe!Mà anh cũng lạ thật,mail gửi qua gửi lại mỗi ngày,có khi một ngày gửi đến mấy lần,vậy mà có số điện thoại của em cài tự động sẳn dưới mỗi mail gửi đi anh lại không gọi!Nhiều lúc em nghĩ chắc là anh chỉ tìm vui bằng tình ảo trên mạng thôi,nên cũng hơi buồn,hơi giận một chút.Có chút tự ái nổi lên trong lòng của "Bé Lì"!Em thích thú phát hiện thì ra rên đời này còn có anh "Lì"hơn em!Chính điều ấy đã vô tình tạo cho em một niềm tin rằng anh không phải là một con bướm đa tình,thích trêu hoa ,ghẹo nguyêt.Nếu thích trêu ghẹo thì anh đã gọi vào máy em lâu rồi,chứ đâu để cảnh một ngày mail đến mấy lần.Cho đến nggày đó,không biết anh có còn nhớ không?Đó là lần giận nhau đầu tiên của mình.Mà không,lần giận nhau nghiêm trọng đầu tiên.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2010 19:02:29 bởi peli >
HOÀNG LAN

võ phong trần
  • Số bài : 905
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2013
RE: CÂU CHUYỆN TÌNH THƠ(THE POETIC LOVE STORY} - 31.05.2019 11:31:52
MỚI ĐÓ ĐÃ MƯỜI NĂM!NHỮNG DÒNG CHỮ VẪN CÒN THƠM MÙI SON PHẤN!
Tiền Giang Võ Thanh Phong