Tự Hỏi
Còn bao mùa Vu Lan nữa Mẹ ơi
Con cài nơi ngực hoa hồng màu đỏ
Khi sắc mặt Mẹ xanh xao vàng võ
Bạo bệnh qua, di chứng trọ trong người.
Còn bao lần con trộm thấy nụ cười
Của Mẹ, nở hiếm hoi bờ môi héo
Khi giấc ngủ chập chờn như trêu ghẹo
Tiếng thở dài theo Mẹ suốt năm canh.
Còn bao lời Mẹ ấp ủ để dành
Khi muốn nói nhưng Mẹ đành câm lặng
Đâu phải thuốc mới nặc nồng vị đắng
Nỗi buồn còn đắng đót gấp vạn lần.
Trên đường đời , Mẹ mỏi gối chùng chân
Có con bên đỡ đần qua khúc rẽ
Con mãi là nguồn động viên của Mẹ
Vượt gian nan, bệnh tật, sống khoẻ ,vui.
PEARL