Hai Mùa Đông
Mùa đông trước, mẹ bảo con rằng
Nhớ mặc ấm , ủ chăn kẻo lạnh
Bởi vô tình hay con ương ngạnh
Chẳng nghe lời, mẹ canh cánh sầu.
Mùa đông trước, con thức đêm thâu
Canh mẹ ngủ, nặng lòng trăn trở
Khuya tỉnh giấc tràn đầy lo sợ
Mẹ không còn nhịp thở nhẹ nhàng.
Mùa đông trước, mẹ vẫn bình an
Sớm chiều con còn thấy dáng mẹ
Con thật vui mong mẹ luôn khoẻ
Sống lâu cùng con trẻ, cháu yêu.
Mùa đông này, nhà cửa tiêu điều
Tấm hình mẹ hắt hiu mờ ảo
Khói nhang bay trắng xoá màu áo
Chít khăn tang, con đau đáu buồn.
Mùa đông nào có cơn mưa tuôn!
Như đông này sương buông triền mắt
Duy một điều khó tin – có thật!
Nước mắt con như mưa đông rơi.
PEARL