Khó Buông
Ta- thân tằm đang thời ăn rỗi
Trên mâm dâu mệt mỏi rã rời.
Trầm mình trong làn nước sôi
Tách ra khỏi kén , dâng đời lụa xinh.
Ta- nhện nơi góc đình, xó bếp
Đoạn tháng ngày mang kiếp giăng tơ
Chẳng may sợi đứt rối bời
Mỏng manh số phận, đánh rơi phước phần.
Ta- con ong chuyên cần chăm chỉ
Tạo mật thơm từ nhuỵ hoa tươi
Cuối cùng trút bỏ cánh tơi
Xác thân tan biến vào nơi đất nồng.
Ta- quang gánh gồng trên vai nặng
Giữa dòng đời lận đận đa đoan
Tuổi xuân theo tháng năm mòn
Tương lai mờ mịt, héo hon tim gầy.
Ta - cánh diều căng đầy áp lực
Cơn gió xao sẽ đứt dây chùng
Trong đầu suy nghĩ mông lung
Đến bao giờ hết mịt mùng khó khăn.
Muốn buông bỏ chỉ một lần
Sao mà khó quá, phân vân vô cùng.
PEARL