Sóng Biển
Thay đổi trang: << < 130131132 > >> | Trang 130 của 225 trang, bài viết từ 1936 đến 1950 trên tổng số 3368 bài trong đề mục
PEARL 20.07.2018 22:11:12 (permalink)
0
GHÉT GHÊ!


Ghét ghê! Đôi mắt sau lưng
Gáy nghe rát bỏng - má bừng bừng say.
Ghét ghê! Tay cứ chạm tay
Lúc mượn cây thước, lúc vay bút chì.

Ghét ghê ! Cái miệng cười khì
Giả bộ đụng chạm khi đi ngược chiều.
Ghét ghê! Những lúc buồn thiu
Đưa hộ khăn giấy còn trêu... Khóc nhè.

Ghét ghê! Hè rộn tiếng ve
Tranh cành phượng đỏ... Giỏ xe nặng, đầy.
Ghét ghê! Cái dáng gầy gầy
Lúng túng trước ngõ, hàng cây... Giật mình.

Ghét ghê! Khoác áo thư sinh
Không nói một tiếng, chùng chình bước chân.
Ghét ghê! Giây phút bâng khuâng
Buồn lên tiếng gọi, sầu dâng cõi lòng.

Ghét ghê! Một tiếng cũng không
Lời yêu chôn kín theo dòng thời gian.


PEARL
PEARL 22.07.2018 02:19:51 (permalink)
0
HÃY ĐỂ KÝ ỨC NGỦ YÊN

Nhớ làm gì quá khứ đã xa
Hai lối rẽ - mỗi người một ngã
Là của nhau đâu mà tan rã
Tình còn thai nghén - đã chết lưu.

Chẳng còn gì - sau cơn mộng du
Gọi nhau ngu ngơ lời thương vỡ
Dại khờ trao thơ hàng đêm đợi
Giấc mộng về chênh chếch niềm đau.

Giận người dưng - ghì chặt cơn sầu
Canh cánh nhớ, bơ phờ giấc ngủ
Có xa mấy tôi - người, có chủ
Gần trong gang tấc chạm niềm riêng.

Tôi và người - quá khứ ngủ yên
Ký ức mãi trong vùng hoài niệm
Thôi nhé! Đừng nhắc chi - kỷ niệm
Để tim đau tình cũ - thêm buồn.

PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2018 20:55:21 bởi PEARL >
PEARL 23.07.2018 15:29:22 (permalink)
0
PHÍ CÔNG

Với tay vói ánh trăng rằm
Trượt chân té ngã - rơi ầm xuống sông.
Lấy rổ múc ánh trăng trong
Nước theo trăm lỗ, chảy ròng - vỡ trăng.

Cửa kính in bóng lăn tăn
Nguyệt hằng óng ả treo tầng lầu cao.
Xót xa một trận mưa rào
Bóng trăng nhạt dần ẩn vào hư không.

Trăng nghiêng nửa mặt qua song
Khép hờ khung cửa căn phòng - nhốt trăng.
Đâu ngờ bóng tối đến gần
Trăng ngoài cửa sổ - sáng ngần, trêu ai.

Điều gì vuột khỏi tầm tay
Đừng mong níu kéo, phí hoài uổng công.

PEARL
PEARL 30.07.2018 22:23:40 (permalink)
0
TẠM BIỆT NHÉ, ĐÀ LẠT!

Nhé Đà Lạt, chúng tôi chào tạm biệt
Thành phố ngàn hoa, thân thiết vô cùng
Chỉ ba ngày trải nghiệm - vui, buồn chung
Đã đọng lại biết bao niềm xúc cảm.

Tạm biệt nhé Thung Lũng Vàng lãng mạn
Vườn hoa Vạn Thành trăm sắc đua khoe
Hoa Sơn Điền Trang sương trắng lạnh se
Nhà thờ Domaine nghiêm trang, trầm mặc.

Tạm biệt nhé - Đà Lạt, xa tầm mắt
Nhưng thật gần trong tâm trí chúng tôi
Chia tay nhau lòng cảm thấy bùi ngùi
Sẽ nhớ mãi - ký ức tràn lai láng.

Tạm biệt nhé! Đà Lạt của tình bạn
Chúng tôi về mang nỗi nhớ miên man
Cảm ơn Đà Lạt - kỷ niệm nồng nàn
Dù một thoáng - cũng vô vàn ý nghĩa.

PEARL
PEARL 01.08.2018 00:15:46 (permalink)
0
Viết Cho Cậu Trò Nhỏ Ngày Xưa

Mãi đến bây giờ, sau mấy mươi năm
Tôi mới biết - xưa có cậu trò nhỏ
Nhưng nay đã thành ông chủ chẳng nhỏ
Ôm một nỗi hờn khó tỏ cùng tôi.

Thuở mới ra trường chưa được rèn trui
Xem khó khăn là trường đời thử thách
Với tuổi thanh xuân tràn đầy khí phách
Thì xá gì cù lao nhỏ xa xôi.

Giá em biết đường đến lớp của tôi
Lắm nhọc nhằn và ngập tràn nước mắt
Qua sông đợi đò, lòng càng quay quắt
Sợ học trò mình trông ngóng, chờ lâu.

Mùa mưa ngâu, ướt từ chân lên đầu
Ngồi trong lớp, ngỡ ngoài sân - ngập ứ.
Những ngày nắng, đạp xe người mệt lữ
Nhìn trò học ngoan quên cả nhọc nhằn.

Em nào biết tôi nhiều lúc tủi thân
Rất đau lòng khi học sinh hờn giận
Gian khó thế, vẫn cam lòng thầm lặng
Giơ cao nhưng đánh thật khẽ - ưu sầu

Nếu ngày xưa cho em kẹo ngọt ngào
Không phải viên thuốc, em nghĩ là đắng
Thì có thể suốt đời này em thắng
Tôi - thất bại trong sự nghiệp trồng người.

Trồng cây mười năm, trăm năm trồng người
Trường dạy kiến thức, đời cho kinh nghiệm
Trái đất tròn, vòng tuần hoàn chiêm nghiệm
Tôi - em rồi cũng sẽ hiểu nhau thôi.

PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2018 00:17:01 bởi PEARL >
PEARL 04.08.2018 11:22:21 (permalink)
0
RĂN MÌNH

Ngẫm nhân tình - càng buồn thế thái
Tranh hơn thua - hoang hoải tâm tư
Một mình - tự tại có dư
Mặc người đấu đá, ta thư thản lòng.

Núi có cao bởi nông thung lũng
Sông có sâu vì trũng cát bồi
Vách dựng đứng cạnh đỉnh đồi
Thiên nhiên huyền diệu vun bồi mà ra.

Ta tự nhủ cỏ hoa - tranh sắc
Huống chi người xéo xắc, tị hiềm
Phán xét hãy để con tim
Là nơi công lý - truy tìm thật hư.

Giỏi thì chẳng sợ người cười
Giữ gìn phẩm hạnh bằng mười hư danh.


PEARL
PEARL 04.08.2018 14:25:25 (permalink)
0
MÙA MỚI


Ta lạc bước vào vườn hoa trái
Cảnh đào nguyên thơm ngái hương đồng
Một chút xao xuyến vương lòng
Thiên nhiên khắc họa tươi nồng mùa sang.

Se sắt lạnh - khăn quàng ủ ấm
Mùa nhẹ nhàng đằm thắm dừng chân
Thoảng thêm làn gió lâng lâng
Khuấy khung trời mộng, tần ngần bước đi.

Mùa đã cũ - tiếc chi, thêm tủi
Thanh xuân qua - nhường tuổi trung niên
Mỗi đoạn đời - mỗi nét riêng
Biết chấp nhận, biết thêu viền ước mơ.

Đâu ai níu ngây thơ - làm nũng
Níu thanh xuân - mà vụng dại thêm
Cứ để quá khứ ngủ êm
Bằng lòng hiện tại, bên thềm tương lai.

Mùa mới, suy nghĩ mới hoài
Sống vui khỏe, hạnh phúc thay cuộc đời!


PEARL
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2018 12:25:42 bởi Nguyệt Hạ >
PEARL 05.08.2018 12:21:54 (permalink)
0
Ừ THÌ... THẾ NÊN...


Ừ thì... tóc điểm hoa sương
Thế nên... trí não như dường nhớ - quên.
Đồi mồi lấm tấm mọc lên
Da nhăn, má tóp, mắt lênh loang mờ.

Ừ thì... vai chùng đôi bờ
Thế nên... còng hẳn - lưng đơ, nhức hoài.
Chân dò dẫm - bước một, hai
Tay run, cầm nắm loay hoay...nửa vời.

Ừ thì...nhớ chuyện bao đời
Thế nên... nhắc lại những lời không đâu.
Tủi thân, tự chuốc âu sầu
Giống như con nít - ngọt ngào mới ưa.

Ừ thì...sùi sụt nắng mưa
Thế nên... bệnh tật - đến chưa kịp phòng.
Cơm ăn lưng chén lót lòng
Làm giảm năng suất, chỉ mong hưu - về!

Ừ thì... Già đến gần kề
Thế nên...cố níu say mê một thời.
Đêm nằm trăn trở không vơi
Nỗi niềm ai tỏ, dật dờ trong mơ.

Ừ thì... cười lên rạng ngời
Thế nên... chấp nhận sống đời trung niên.


PEARL

PEARL 06.08.2018 23:53:50 (permalink)
0
CHỊ


Hồi đó - chị vừa tuổi đôi mươi
Nón che e ấp mỗi khi cười
Áo bà ba ôm eo thon thả
Uyển chuyển dáng đi , đẹp rạng ngời.


Cũng bởi đeo mang một kiếp nghèo
Mẹ già, cha yếu, em nhóc nheo
Cuộc sống đa đoan, oằn vai gánh
Đò đời nghiêng ngã - chị chống chèo.


Năm ấy - có người trồng cây si
Ngờ đâu chị vẫn không nói gì
Sớm tối chạnh lòng vì gia cảnh
Nuốt lệ nhìn duyên đến - lại đi.


Nay mái tóc mây đã hai màu
Nhìn đàn cháu nhỏ quấn quít nhau
Cha mẹ mồ yên , lòng thanh thản
Các em thành danh, chị tự hào.


Tôi về thăm chị lúc giữa trưa
Hiên nhà loang toả khói lưa thưa
Mùi gạo Nàng Hương lồng trong gió
Thơm thảo như người chị thuở xưa.


PEARL
PEARL 07.08.2018 18:32:15 (permalink)
0
TÌNH ƠI, MI Ở ĐÂU?

Tình hỡi, bây giờ mi ở đâu?
Trên núi chập chùng hay biển sâu?
Nếu nghe ta gọi - về đây nhé!
Đừng để ta chờ, đợi mi lâu!

Thành phố đông người, sao vắng mi?
Đêm khoác lên - chiếc áo diệu kỳ
Đẹp tựa nàng tiên trong cổ tích
Mi đến vẽ thêm nét phương phi.

Tình ơi! đừng mãi chơi trốn tìm
Ta mệt mỏi rồi, loạn nhịp tim
Ngày nay - không đến, đừng đến nữa!
Ta giận mi rồi - để ta im!

Ngẫm đời thiếu vắng bóng tình yêu
Như suối cạn dòng, đá - rong rêu
Như trăng mười sáu đêm mưa bão
Như ánh tà dương rợp bóng chiều.

Thôi thì mi cứ... cứ đi đi
Không có mi, ta chẳng mất gì
Khi nào duyên hợp, mi hãy đến
Ta chẳng trách hờn mi mà chi.



PEARL

PEARL 08.08.2018 15:31:29 (permalink)
0
GIA TÀI CỦA MẸ

Mẹ chẳng có gì cho con cả
Làm hồi môn khi con theo chồng
Mẹ thương con, để sâu trong lòng
Mong con được duyên nồng hoàn hảo.

Gia tài của mẹ - lòng hiếu thảo
Với ông bà, mẹ trao lại con
Sau này cha mẹ già , héo hon
Con chăm sóc, làm gương cho cháu.

Gia tài mẹ chẳng gì quý báu
Sự thủy chung, son sắt với chồng
Nếu có lúc say nắng, bưởi bòng
Nhớ gia đình mà quay đầu lại.

Gia tài mẹ - tinh thần nhẫn nại
Vượt khó khăn những lúc khê nhiêu
Thất bại không nản, thắng chẳng kiêu
Từ đôi tay làm nên sự nghiệp.

Gia tài mẹ - kiên cường bước tiếp
Sức dẻo dai, trách nhiệm cao vời
Đem sức khỏe để giúp cho đời
Làm thiện nguyện gieo mầm nhân ái.

Gia tài của mẹ - sự từng trải
Truyền cho con - kinh nghiệm đời thường
Trong cuộc sống hay tình yêu thương
Phụ nữ đảm, giỏi giang, hiền dịu.

Gia tài đó- mẹ đã lo liệu
Tặng con ngày xuất giá vu quy
Là tinh thần, vật chất chẳng gì
Mong con hiểu cho lòng của mẹ.

PEARL
PEARL 10.08.2018 00:40:43 (permalink)
0
VU VƠ THÁNG TÁM

Bất chợt nắng, bất chợt mưa
Tháng tám đỏng đảnh - lưa thưa nắng nhòe.
Từng chùm hoa bỗng nở xoè
Uống sương, vươn cánh đua khoe sắc màu.

Tháng tám đôi lúc ngọt ngào
Bên ly kem lạnh, môi đào ghé thăm.
Tháng tám lắm khi lặng trầm
Nâng niu cánh võng, bé nằm giấc trưa.

Say bàn tay mẹ đong đưa
Mê từng điệu lý, nhặt thưa giọng buồn.
Tháng tám quá khứ tròn vuông
Chiến công vang dội, khơi nguồn tự do.

Tháng tám học sinh - lòng lo
Khai giảng sắp đến, buồn so - hết hè.
Đâu còn ra rả tiếng ve
Đâu còn phượng đỏ - giỏ xe chở đầy.

Tháng tám đến hẹn - về đây
Biển Đông - bão tố loay hoay....chạm bờ.
Tháng tám thương lắm mảnh đời
Mất nhà bởi lũ bất ngờ cuốn phăng.

Tháng tám vắng hẳn ánh trăng
Mặt trời ngủ sớm - mây vần vũ bay.
Thiên hà - sao cũng rơi hoài
Để đêm huyễn hoặc - quắt quay - buông màn.

Tháng tám - tự thán, đi hoang
Giẫm lên vết tích hạ tàn - thu sang.


PEARL
PEARL 10.08.2018 01:27:21 (permalink)
0
TIẾNG LÒNG

Đêm đã khuya rồi, giấc chẳng nồng
Sâu thẳm trong tâm rộn tiếng lòng
Vui - buồn, nông nổi - nào ai thấu
Chỉ biết sắt se - trái tim hồng.

Ta vốn chỉnh chu - chẳng đổi thay
Xưa nay nói một không làm hai
Lời đã thốt ra - đinh đóng cột
Quyết đoán đâu màng kẻ chê bai.

Than ôi, ta đã sai rồi sao?
Vứt áo ra đi tự ngày nào
Mà lòng vẫn nhớ da diết quá
Muốn hét thật to, hoặc thét gào.

Đời thử thách ta - đúng hay sai
Quyết định thế nào? Đã an bày
Quay về chốn cũ - lòng không nỡ
Bỏ lại sau lưng - mối ai hoài.

Ta buồn - cố giấu tận tâm can
Sợ lộ ra - sẽ bị lỡ làng
Thôi thì nỗi nhớ - mi hãy ngủ
Để ta tạm quên - tình dở dang.

PEARL
PEARL 11.08.2018 16:34:46 (permalink)
0
BÀI HỌC CỦA MẸ


Trong bào thai, con đã nghe tiếng mẹ
Rất đổi thân thương, khe khẽ, ấm trầm
Ngồi bên con , mẹ hy sinh âm thầm
Cuộc vui - với bạn lâu năm quen biết.

Thuở nằm nôi - qua lời ru da diết
Mẹ dạy con yêu tha thiết quê hương
Chùm khế ngọt, nương rẫy xanh, con đường
Dòng sông nặng phù sa vương nhánh lúa.

Lúc tập đi - té, nước mắt ràn rụa
Mẹ lau khô - dang tay lụa là nâng
Dắt con đi từng bước dù gian truân
Mẹ dạy con đạp phong vân, vững bước.

Vào cấp một - mẹ, người thầy mực thước
Chỉ bảo con làm được việc giản đơn
Giúp quét nhà, rửa chén rồi nấu cơm
Biết nhường nhịn mỗi bận hờn, giận dỗi.

Thời trung học - tâm sự gì khó nói
Mẹ luôn là người gỡ rối giúp con
Trong tình yêu con như cánh chim non
Mẹ dẫn đường cho con bay đúng hướng.

Ngày cưới - cầm tay con, mẹ cười gượng
Nét âu lo hiện trên gương mặt buồn
Mẹ biết con còn vụng dại - lệ tuôn!
Về bên chồng có tròn vuông lễ nghĩa?

Sinh con đầu lòng, con càng thấm thía
Lòng mẹ bao la, tròn trịa trăng rằm
Vì con thơ , mẹ tần tảo tháng năm
Gánh nhọc nhằn, thăng trầm vai oằn nặng.

Lúc bệnh đau - người bên con lo lắng
Là mẹ hiền - tóc điểm trắng hoa sương
Không bao giờ mẹ nói là mẹ thương
Nhưng con biết - tình mẹ vô bờ bến.

Mẹ câm lặng - nằm liệt giường vì bệnh
Bài học cuối cùng mẹ gởi đến con
Chí kiên cường, chiến đấu với mỏi mòn
Còn hơi thở thì vẫn còn sống đẹp.

Vu Lan này - con ước mình có phép
Thật thần thông biến hoá mẹ trở về
Từ đất lạnh - để con được cận kề
Nghe mẹ dạy - bài học về cuộc sống.


PEARL
PEARL 13.08.2018 07:28:46 (permalink)
0
ĐAU RĂNG

Làm khổ ta rồi, mi biết không?
Cơm ăn chẳng được, đói meo lòng
Nhức buốt nửa đầu, đau quá đổi
Gắng chịu mà sao nước mắt ròng.

Ta có lỗi gì, mi thứ tha
Có lẽ ta đây thích kẹo mà
Thêm nữa là đêm hay ăn vặt
Quên chải chuốt mi thật mượt mà.

Thế nên mi giận - làm ta đau
Còn đâu da dẻ vốn hồng hào
Mặc ta nhăn nhó, mi càng thích
Mi hành hạ ta - tím gan bào.

Đã nửa đêm rồi, giấc chẳng yên
Mi hãy thương ta, giũ ưu phiền
Mi đừng đau nữa cho ta ngủ
Răng hỡi, răng ơi! Mi - rất "hiền" !

PEARL

Thay đổi trang: << < 130131132 > >> | Trang 130 của 225 trang, bài viết từ 1936 đến 1950 trên tổng số 3368 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9