Sóng Biển
Thay đổi trang: << < 133134135 > >> | Trang 133 của 225 trang, bài viết từ 1981 đến 1995 trên tổng số 3368 bài trong đề mục
PEARL 12.09.2018 23:06:12 (permalink)
0
TÍM THẠCH THẢO

Có một loài hoa dại mảnh mai
Dâng đời hương sắc chẳng hề phai
Lá xanh động đậy đùa cùng gió
Hoa tím đong đưa giỡn với mây
Đón nắng lưa thưa tô vóc dáng
Hứng mưa lất phất điểm hình hài
Loài hoa Thạch Thảo kiên trung - sống
Giữa chốn hoang sơ vẫn đẹp hoài.

PEARL
PEARL 14.09.2018 01:21:32 (permalink)
0
TÔI YÊU MÀU TÍM

Tôi Yêu màu tím ngây thơ
Của hoa Mắc Cỡ, Mười Giờ ngoài hiên.
Tôi yêu Phượng Tím dịu hiền
Mùa hè rực rỡ , thêu viền trời xanh.

Tôi yêu màu tím mong manh
Hoa Thạch Thảo mảnh - long lanh cuối mùa.
Yêu sao sắc tím hoa Mua
Đơn sơ, mộc mạc giữa trưa nắng hồng.

Tôi yêu màu tím bềnh bồng
Hoa Cà gợi nhớ tình nồng - ngẩn ngơ.
Tương tư màu tím mộng mơ
Bằng Lăng duyên dáng - tôn thờ tình yêu.

Tôi yêu màu tím diễm kiều
Phong Lan - mãi đẹp dù nhiều thị phi.
Tôi yêu màu tím li ti
Yêu Lục Bình tiễn người đi - nhớ về.

Tôi yêu màu tím say mê
Sắc hoa chung thủy Păng Xê - rạng ngời.
Yêu Sim tím biếc nên thơ
Hồng hoa tím thẳm, hững hờ - hoa Chuông.

Yêu áo dài tím thoáng buồn
Mỗi khi nhớ đến - khơi nguồn thơ, tuôn!

PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2018 14:57:32 bởi PEARL >
PEARL 16.09.2018 19:47:26 (permalink)
0
ĐƯỜNG ĐỜI

Nếu sống là cho đi
Đừng bao giờ đòi lại
Dâng hiến là mãi mãi
Chết - sẽ là hư vô.

Như sóng biển nhấp nhô
Đời - lắm khi Khúc khuỷu
Đi trọn đường mới hiểu
Sỏi đá rèn đôi chân.

Tâm chẳng còn si, sân
Đường chánh quả rất gần
A Di - đừng phân vân
Bỏ buông mà vui sống.

Sống sao cho ra sống
Chẳng bận lòng thị phi
Người như cánh chim di
Bay vào vùng vô cực

Tâm nằm trong ý thức
Thiện sẵn ở lòng nhân
Trí sáng rực nhân văn
Cháy hết mình nhiệt huyết.

Dù bão to, gió tuyết
Dẫu nắng hạn, khát khô
Đời nhiều đoạn nhấp nhô
Bước đi càng vững chãi.

PEARL
PEARL 17.09.2018 00:44:17 (permalink)
0
ĐƯỜNG VỀ QUÊ


Đường về quê nghe gió thoảng đưa
Hàng cây xanh say ngủ giữa trưa
Nắng dát vàng rơi trên nhánh lá
Lòng rộn vui, nỗi nhớ sao vừa.

Nụ cười tươi - khoé mắt long lanh
Chạm bàn tay - hơi ấm lan nhanh
Máu chảy về tim - thêm gắn bó
Nghĩa nặng tình sâu - luôn sẵn dành.

Con đường về quê - nặng tình thâm
Trải qua bao gian khó, thăng trầm
Lòng người con quê vẫn không đổi
Hướng về đất mẹ dẫu âm thầm.

Cùng ngồi bên nhau - chuyện ngày qua
Nhắc mãi không thôi - nhớ ông bà
Dáng lưng cong, pha sương mái tóc
Cười như trẻ thơ - vui vỡ òa.

Hành trang - mang theo cả yêu thương
Của làng quê, quyến thuộc, từ đường
Hẹn ngày về thăm quê lần nữa
Chân chạm vào mảnh đất quê hương.

PEARL
PEARL 17.09.2018 15:46:54 (permalink)
0
MÌNH NHÉ!

Duyên tiền định xui chúng mình gặp gỡ
Kết vợ chồng cũng bởi nợ ba sinh
Trọn tào khang, mình quyết giữ chữ tình
Tròn đạo nghĩa, em trung trinh - khắc cốt.

Thời tuổi trẻ ai không lần bồng bột
Gió lùa vào, xô rường cột ngã nghiêng
Giông tố qua còn đâu cảnh bình yên
Tổ ấm cũng xác xơ, triền miên - khổ.

Rồi ta đã qua cơn mê - tỉnh ngộ
Để một lần ta thổ lộ cùng nhau
Dẫu bão lòng có đôi chút lao xao
Ta buông bỏ những nát nhàu - vui sống.

Chúng mình già vẫn luôn theo truyền thống
Biết giữ gìn phẩm hạnh - ông bà trao
Sống thủy chung, son sắt - lòng chẳng xao
Cho con cháu đời sau noi gương sáng.

Nhìn phía trước - tương lai đang sáng lạng
Ngoảnh mặt đi - quá khứ rạn - lại lành
Chăm sóc nhau bằng tất cả lòng thành
Đi cho hết con đường trần - mình nhé!

PEARL

PEARL 19.09.2018 00:08:22 (permalink)
0
PHÍA SAU LÀ BIỂN

Lòng người lắm khi rất chật hẹp
Bởi tính toan, xấu đẹp, bon chen
Ngó lên chỉ thấy hờn ghen
Nhìn xuống tủi phận đan xen nhọc nhằn.

Đời ví như một sân khấu nhỏ
Mỗi người đóng chỉ có một vai
Đến khi giũ bỏ mũ, ngai
Thì vua cũng giống thằng hài... vậy thôi!

Sống mở lòng - vun bồi nhân phẩm
Với mọi người - thắm đẫm nghĩa tình
Đừng nên sống chỉ vì mình
Xuôi tay nhắm mắt, nhục - vinh, ngang bằng.

Biển có mặn phải chăng nhờ muối
Sóng có to cũng bởi triều dâng
Giông bão thử sức người trần
Thói đời đen bạc - thử dần lòng tin.

Đứng trước biển - tâm tình rộng mở
Đón gió to mà nở nụ cười
Bỏ buông tất bật cuộc đời
Để được vui sống - xa rời khổ đau.

Phía sau là biển lao xao
Trước mặt cuộc sống vẫy chào... Vui thay!

PEARL
PEARL 19.09.2018 14:31:42 (permalink)
0
TRÊN CHUYẾN XE ĐỜI

Tôi và bạn cùng trên chuyến xe đời
Chúng mình rong ruổi từ thời niên thiếu
Nhà mỗi đứa đều nghèo - theo một kiểu
Vẫn cùng nhau bám víu mảnh tình thân.

Thời gian vô tình cứ thế trôi dần
Tôi có chồng , bạn cũng lần xuất giá
Sự lựa chọn phải đâu được mặc cả
Hạnh phúc chăng - hối hả một vòng tay.

Sóng đời cứ xô - mệt mỏi hình hài
Tôi gượng dậy - bạn càng thêm ngang trái
Oằn nặng vai - gánh gạo tiền hoang hoải
Thân hao mòn, tôi thương bạn - tái tê!

Biết bao giờ mây xanh giăng tứ bề
Để hạnh phúc nhẹ nhàng về bên bạn
Những cơn gió xầm xì tan - nắng rạng
Nụ cười không gượng gạo lúc ban mai.

Tôi muốn ôm bạn - chặt trong vòng tay
Truyền hơi ấm, nghị lực, đầy hy vọng
Bên bạn còn bao người - mà vui sống
Trên chuyến xe đời - khát vọng bình yên.

PEARL
PEARL 21.09.2018 00:00:56 (permalink)
0
GÀ CHỌI

Hai chú gà ngông đấu đá nhau
So tài, đọ trí, đỏ gay mào
Phùng mang trợn mắt, xoay vòng thấp
Xoè cánh giương đuôi, bay vút cao
Phải bị tróc da, âm ĩ - nhức
Trái thì trầy thịt, ngấm ngầm - đau
Thói đời háu thắng như gà chọi
Tai họa hiểm nguy - ắc vướng vào.

PEARL
PEARL 22.09.2018 00:42:31 (permalink)
0
NGẮM CẢNH HỒ THU

Ngắm cảnh hồ Thu mát đẫm lòng
Thiên nhiên ưu đãi nét vân phong
Trời xanh quang đãng vờn mây thẳm
Nước biếc lung linh gợn sóng trong
Gió hát vi vu - khơi nỗi nhớ
Thông reo réo rắt - gợi niềm mong
Một mình hồi tưởng - mùa Thu cũ
Tìm chút dư hương - giữa khoảng không.

PEARL
PEARL 24.09.2018 01:25:07 (permalink)
0
CÓ KHI NÀO (2)

Có khi nào anh nghĩ lúc mình già
Sẽ ra sao? chẳng hồng hào da dẻ
Thanh xuân đi - đâu còn gì là trẻ
Tuổi hoàng hôn - hằn sâu vẻ phong sương.

Anh có còn đầy ắp những yêu thương
Dành cho em - bạn chung trường ngày cũ
Là đồng hành trên đường đời vần vũ
Như thuở xưa - anh lưu trú tim em.

Anh có còn đưa em qua lối quen
Nơi hò hẹn - thời yêu đương sâu đậm
Rồi trao nhau những chiếc hôn đằm thắm
Để anh nắm tay em - về chung nhà.

Có khi nào anh nghĩ lúc mình già
Em xấu đi - chẳng mặn mà như trước
Chân mỏi, gối chùng - nhích đi từng bước
Anh có dìu em - vượt qua khó khăn.

Chúng mình như già cỗi một vầng trăng
Nhoà nhạt sáng rồi dần dà lụi tắt
Cho bầu trời - bình minh được mở mắt
Cựa nhẹ, tuôn tia nắng - vắt trên cây.

Có lẽ khi già, mình đi đó đây
Làm những điều mà trước kia không thể
Và nhớ lại những lời từng minh thệ
Rằng bên nhau đến cuối bể hồng trần.

PEARL
PEARL 25.09.2018 01:04:06 (permalink)
0
NGỦ ĐI THÔI...

Ngủ đi thôi - đêm đã khuya rồi
Đôi mắt mỏi với làn tóc rối
Ý nghĩ chậm - thời gian rất vội
Tích tắc trôi - Sao treo đỉnh đầu.

Ngủ đi thôi - trăng rơi dưới cầu
Loang lỗ nước, lung linh màu sóng
Hoa lục bình giật mình lay động
Cá cong đuôi vẫy mạnh - trăng tan.

Ngủ đi thôi - đừng nghĩ lan man
Chuyện thường ngày - chẳng bao giờ hết
Phải nghỉ ngơi và tránh mỏi mệt
Buông bỏ ngay - hãy ngủ đi nào.

Có lẽ là ta đã già sao?
Chỉ nghĩ đến - ta buồn đến vậy!
Không mất ngủ, thức khuya mãi đấy
Bệnh người già nào có sai đâu.

Ngủ đi thôi - sương giăng trắng màu
Đêm ẩm ướt - lạnh làn da mỏng
Khép nhẹ mi - chìm vào giấc mộng
Nghe bềnh bồng bay bổng vần thơ.

PEARL
PEARL 27.09.2018 16:28:42 (permalink)
0
NGẮM CẢNH ĐÊM

Bẻ chiều - cong phía chân trời
Uốn tia nắng muộn, gãy - rơi, nhạt màu.
Đàn chim trò chuyện lao xao
Cưỡi lưng gió, giỡn - rì rào bay xa.

Mây tung tăng đổi áo hoa
Khoác lên tấm lụa mượt mà - xám tro.
Phố tắm táp, hương thơm tho
Của hoa Dạ Lý, thập thò hé môi.

Đèn đường khoe mắt - xăm xoi
Trên từng ngõ ngách - tường vôi, hiên nhà.
Sương buông mình xuống la đà
Trượt trên phiến lá, lân la mặt hồ.

Thẹn thùng nửa ánh trăng nhô
Lửng lơ treo đỉnh đầu - vờ, ngủ quên.
Uổng công Cuội đợi Hằng - đền
Đêm rằm - chỉ một, chênh vênh - dáng mờ.

Bên song cửa - nửa khép hờ
Tóc mây buông xoả - phủ bờ vai thon.
Tiếng đàn réo rắt, véo von
Vỡ khung trời thẳm - tan giòn hư không.

Hiên nhà - ai cởi mở lòng
Bóng ngồi đối bóng - thong dong thưởng trà.
Đột nhiên đèn bỗng nhạt nhoà
Trăng vươn vai - tỉnh giấc ngà, sáng trưng.

Đêm nay, Sao mọc lưng chừng
Như ngàn viên ngọc trong rừng thiên văn.
Ngắm đêm đâu chỉ một lần
Mà sao cảm xúc lâng lâng, lạ kỳ.

PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2018 16:58:04 bởi PEARL >
PEARL 28.09.2018 15:25:24 (permalink)
0
CHỮ HIẾU

Tôi bắt gặp giữa đời thường hối hả
Một ảnh hình - sao đẹp đến lạ lùng!
Hơn sáu mươi - chân đã mỏi, gối chùng
Trọn chữ hiếu - không ngại ngùng, ông gánh.

Chỉ thương Mẹ, tuổi già trong cô quạnh
Bệnh tật riêng mang, canh cánh sầu lo
Lê thân tàn nơi phố chợ, co ro
Đổi manh áo, bát cơm no cho Mẹ.

Ngôi nhà cũ - hai con người không trẻ
Dựa vào nhau đi hết cuộc hồng trần
Mẹ nhường con, con dối Mẹ - đã ăn
Bữa cơm chan - hai làn nước mắt, mặn.

Ông phải đâu - một con người lành lặn
Mà tâm hồn - rất đáng được nêu gương
Sống hiếu để - nào thẹn với tông đường
Gieo mầm tốt nở hoa hương thơm ngát.

Ở đâu đó - kẻ lắm tiền, nhiều bạc
Đối xử Mẹ Cha - tệ bạc vô cùng
Tội bất hiếu - trời đất không thể dung
Có chết đi cũng không sao rửa sạch.

Tôi mong ông vượt qua bao thử thách
Khỏe thật nhiều để phụng dưỡng Mẹ đau
Chắc hẳn trời sẽ không phụ lòng đâu
Ban cho ông phép mầu - điều kỳ diệu.

PEARL
PEARL 30.09.2018 23:59:03 (permalink)
0
LỬA NHÂN TÂM

Ta hỏi vay Thu chút heo may
Thổi mát tâm tư đang quắt quay
Dịu bớt hư hao - niềm sầu não
Tự tin - vững bước trong tương lai.

Ta hỏi mượn Đông - rét đầu gành
Trung hoà cái nóng lòng hong hanh
Xua tan hiềm khích, điều đố kị
Tĩnh tâm, buông bỏ những ghét ganh.

Ta hỏi thuê Xuân - tuổi hoa niên
Trả lại cho đời nỗi muộn phiền
Xinh tươi, phơi phới như hoa nở
Điểm trang cuộc sống thắm - hồng chuyên.

Ta hỏi xin Hạ - chút nắng hồng
Sưởi ấm tim côi, lạnh - chênh chông
San sẻ yêu thương, niềm dấu ái
Cho khắp nhân gian - cả tấm lòng.

Ta hỏi bốn mùa có biết chăng
Nơi đâu đang cháy lửa nhân văn?
Ta mang về để dành hâm nóng
Lòng người lạnh lẽo - đang rất cần.

PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2018 09:36:32 bởi PEARL >
PEARL 02.10.2018 17:24:16 (permalink)
0
CHÀO THÁNG MƯỜI

Đưa tay khẽ chạm tháng mười
Tháng chín giận dỗi về nơi bắt nguồn.
Heo may se lạnh - mưa tuôn
Lá vàng - vài chiếc nhẹ buông, cuối ngày.

Thiên nhiên chuyển biến tuyệt thay
Trung hoà cái nóng quắt quay, muộn màng.
Bên hiên e ấp Cúc vàng
Tường Vi cánh mỏng ngỡ ngàng hé môi.

Đa tình - Lan thoáng bồi hồi
Nở xoè, phô dáng ai ngồi - ngóng trông.
Thập thò mấy búp nhung hồng
Nép vào chân lá, bướm ong lượn vòng.

Tháng mười thả nắng đi rong
Để cơn mưa bỗng lông bông tìm về.
Phố phường nước ngập tràn trề
Người, xe lũ lượt ,ủ ê trên đường.

Tháng mười thả sợi tơ vương
Se duyên đôi lứa - uyên ương giao kề.
Từ thành thị đến làng quê
Cuối Thu trời chuyển dạ về đầu Đông.

Tần ngần đứng giữa mênh mông
Đâu làn ranh giới: nhuốm Đông - Thu tàn?

PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2018 09:44:24 bởi PEARL >
Thay đổi trang: << < 133134135 > >> | Trang 133 của 225 trang, bài viết từ 1981 đến 1995 trên tổng số 3368 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9