THƠ TÔI
Tôi viết tặng bao vần thơ cho người
Gởi gắm tình tôi đỏ tươi trong đó
Những lời ấy - đời thường, đâu dám ngõ
Mượn câu, từ - tôi mới tỏ bày ra.
Những vần thơ như chuốt ngọc, trao hoa
Được chắt lọc - nghe ngân nga, sâu lắng
Tiếng lòng trỗi sau khoảnh khắc thầm lặng
Tôi viết mê say - mỗi bận rảnh rang.
Thơ của tôi - dòng ký ức chảy tràn
Là con sông quê - nặng mang tôm cá
Là vườn cây, luống cà đang đâm quả
Là lối xưa - nắng oi ả, trưa hè.
Thơ của tôi có vấp dáng bạn bè
Thầy cô, hoa phượng, tiếng ve một thuở
Có ấp e mối tình đầu dang dở
Có học trò cùng sách vở bảng đen.
Thơ của tôi - chở tình cảm thân quen
Của gia đình, quyến thuộc - nhen lửa ấm
Của tình thương yêu vô cùng đằm thắm
Tôi dâng cho người - thấm đẫm - tình tôi.
Tôi dâng cho người tươi tắn - nụ cười
Đẩy nỗi buồn - đi về nơi vô cực
Để lạc quan ngấm sâu vào tiềm thức
Bừng sáng niềm tin, hạnh phúc đong đầy.
Thơ tôi viết bằng những ngón tay gầy
Những cảm xúc lại luôn dày thi vị
Thì người hỡi hãy vì tôi trân quý
Để tôi còn nguyên mộng mị với thơ.
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2018 00:45:09 bởi PEARL >