VIỄN CẢNH TUỔI GIÀ
Chán thay cái cảnh già nua
Răng long, mắt kém, nửa mùa tóc xanh.
Tay run, chân yếu đã đành
Lại thêm bệnh tật để dành trong thân.
Đồi mồi, má hóp, da nhăn
Còn đâu duyên dáng, muôn phần đẹp xinh.
Đôi khi thay đổi tính tình
Cáu gắt, khó chịu, thu mình, ủ ê.
Mất ngủ, thao thức - đêm về
Đa đoan trăm mối, tái tê lòng buồn.
Lo sao mọi việc tròn vuông
Thế nên hờn dỗi - bỏ buông nửa chừng.
Bữa ăn - chỉ non chén lưng
Miệng nhai tóp tép, không ngưng càm ràm.
Trí não cũng rất tham lam
Thi thoảng du hí - chẳng màng nhớ quên.
Tuổi già - rất khó gọi tên
Những câu chuyện kể đến trên trăm lần.
Nghĩ về quá khứ - băn khoăn
Sống sao cho tốt - tủi thân đã già.
Tiếc thời con gái như hoa
Muốn quay trở lại - gọi là hồi xuân.
Bởi thời gian chảy chẳng dừng
Dòng đời hối hả - không ngưng nỗi niềm.
Âu là quy luật tự nhiên
Vui lòng chấp nhận vào miền trung niên.
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2018 05:59:12 bởi PEARL >