TRỌ ĐÊM
Ngày đi vắng, đêm quay về ở trọ
Một nỗi buồn man mác giọt pha lê
Khép cửa lòng, hờ hững cõi u mê
Vờ không biết, ôm khối sầu bất tận .
Cưỡi trên đầu niềm đau của số phận
Cố mà vui khi tím ruột bầm gan
Đã định rồi cuộc sống lắm gian nan
Than van chi, cúi đầu xin chấp nhận.
Lặn hụp giữa dòng đời đầy lận đận
Độc hành trong nếp suy nghĩ ngỗn ngang
Lắm lúc lòng lại nặng trĩu hoang mang
Buông thất vọng, vịn niềm tin để sống .
Trên mái tóc mùa thu đang lắng đọng
Vết thời gian lưu sợi trắng bềnh bồng
Ngẫm đời như con nước lớn lại ròng
Qua bĩ cực, thái lai rồi sẽ đến .
Theo tiềm thức, thắp vội lên ngọn nến
Soi sáng tâm, tỉnh trí đang ngủ vùi
Cuối đường hầm tâm khảm lóe niềm vui
Đóa hoa lòng nở bừng khoe hương sắc.
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2013 03:40:29 bởi PEARL >