TÍM HOA SIM
Một lần - anh trở lại quê hương
Sau những tháng năm sống tha phương
Về thăm đồi sim từng lưu dấu
Kỷ niệm học trò vẫn còn vương.
Men con đường nhỏ dẫn lên đồi
Đôi chân rời rã, đẫm mồ hôi
Thế mà thuở xưa cõng em chạy
Bảo rằng không mệt , khỏe re thôi.
Thuở ấy, nhà em cạnh đồi sim
Mỗi bận tan trường, anh sang tìm
Cô bé mắt to, thường thắt bím
Rủ nhau lên đồi, chơi kiếm - tìm.
Mùa hoa sim tím cả chiều hoang
Em hát vu vơ - còn anh đàn
Anh hái tặng em nhành hoa tím
Cài lên mái tóc để điểm trang.
Chúng mình quen nhau đã mấy thu
Tình yêu thắm thiết chẳng mờ lu
Anh theo bố mẹ về quê nội
Vượt biển, bắt đầu cuộc viễn du.
Em nào có biết - nào có hay
Tình anh mù mịt lá thu bay
Mùa đông năm đó, sim héo hắt
Em cũng theo chồng, tim quắt quay.
Anh về tìm lại nét ngây thơ
Mấy mươi năm qua bụi phủ mờ
Anh đi gửi lại đồi sim tím
Dấu ái, đam mê - mối tình khờ.
PEARL