NHỚ MẸ
Đã bao đêm - con tỉnh choàng giấc điệp
Trong lơ mơ cũng vừa kịp nhận ra
Hai năm rồi từ dạo Mẹ đi xa
Con trở thành mồ côi Cha lẫn Mẹ.
Nghĩ thế thôi - lòng con đau như xé
Như ai vò - nứt nẻ trái tim gầy
Dẫu biết rằng lo cho Mẹ đủ đầy
Chữ hiếu để - theo tháng ngày toàn vẹn.
Nhưng sâu thẳm - nơi đáy tim nghèn nghẹn
Con vẫn còn hổ thẹn - phận làm con
Ơn sinh thành như biển rộng, cao non
Có báo đáp bao nhiêu - thì vẫn thiếu.
Ngày vắng Mẹ - con bắt đầu thấu hiểu
Thế nào là nỗi nhớ Mẹ thật nhiều
Tìm đâu ra hình bóng Mẹ thân yêu
Qua di ảnh giờ chỉ là huyền thoại.
Có những điều - con vẫn chưa kịp nói
Giờ chôn sâu tận đáy của tâm hồn
Để trong đêm nỗi nhớ trỗi dập dồn
Gặm nhấm giấc mơ, chập chờn huyễn hoặc.
Đời gập ghềnh - như luật thơ bằng, trắc
Mỗi chặng đường - còn trục trặc câu từ
Con nhớ Mẹ - phảng phất khói hương dư
Bài thơ viết về Mẫu từ - đọng mãi!
PEARL
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2019 02:37:27 bởi Nguyệt Hạ >