TRÊN CÁNH VÕNG ĐƯA
Ta mắc võng trên triền quên - nhớ
Kẽo kẹt đưa hồi ức trở về
Nghe thoảng hương Dạ Lý tràn trề
Đêm trong vắt, trăng thề leo núi.
Sao nhấp nháy - thiên hà quá tuổi
Càng già theo chuyện kể của bà
Mầu nhiệm thay cổ tích dân ta
Những đức tính òa vào cuộc sống.
Lim dim ngủ giấc mơ lay động
Tạc ảnh hình ba mẹ, anh em
Đây quyến thuộc, máu chảy ruột mềm
Là chỗ dựa bên thềm mưa bão.
Kia lối nhỏ lang thang một dạo
Tụm bảy, năm - đánh đáo, tắm mưa
Tiếng cười vang phá giấc ngủ trưa
Bị rượt đuổi cho vừa! trộm ổi.
Sâu thăm thẳm bao điều chưa nói
Tim - thuở xưa, bối rối, ngại ngần
Ta - ước gì, nay - chỉ một lần
Người ấy hiểu - để lòng thanh thản.
Trên cánh võng - trời xanh bảng lảng
Dưới đất bằng chếnh choáng niềm riêng
Giũ sạch trơn miền nhớ ưu phiền
Buồn nấn ná - chỉ là hoài niệm.
Cuối cùng - giấc mơ không phù phiếm
Một đoạn đời hồi tưởng - khó quên
Có những điều không thể đặt tên
Theo ta mãi - lênh đênh cánh võng.
PEARL