NHỮNG BÀI THƠ " TÍM "   
 1. TÍM HOA CHIỀU TÍM     
 Tay nâng niu cánh hoa Chiều Tím  
 Nét ngây thơ ngọt lịm chợt về  
 Nụ cười rạng rỡ tràn trề  
 Em và hoa - thoảng say mê giữa đời.    
 Trong tím thẳm chơi vơi miền nhớ  
 Em bâng quơ chạm tới nhánh thơ 
 Tím lênh loang, tím vợi vơi  
 Trải hồn mơ mộng cho đời thêm tươi.   
 Chiều Tím đẹp dâng đời hương sắc 
 Điểm trang thêm cung bậc mỹ quan  
 Còn em duyên dáng, dịu dàng  
 Tấm lòng nhân ái, toả lan - thơm lừng.   
 Chiều tím nhạt lưng chừng nguồn sáng  
 Em hồn nhiên gom nắng muộn màng  
 Rải đều cho khắp nhân gian 
 No cơm, ấm áo buôn làng mừng vui.    
 Em - Chiều Tím nhỏ đây rồi  
 Ẩn vào thơ một nét thôi - rạng ngời.    
 PEARL      
 2. TÍM BẰNG LĂNG    
 Hồi đó , em vừa tròn mười tám  
 Anh - hai mươi, da rám nắng giòn  
 Hai đứa mình - đôi chim non  
 Bay vào cuộc sống khi còn thanh tân.    
 Ngõ nhà em - bằng lăng tím rộ  
 Như vẫy chào mỗi độ anh sang 
 Cánh tím cài tóc điểm trang  
 Em cười gom hết rộn ràng tim anh.   
 Mưa bất chợt viền quanh mi mắt  
 Anh ra đi - quay quắt lòng đau  
 Bằng Lăng năm ấy nở mau  
 Em thay áo tím - tím màu thủy chung.    
 Thời gian trôi lạnh lùng, chóng vánh  
 Mười năm qua - một mảnh tình chờ  
 Người xưa biền biệt, xa vời  
 Bằng Lăng tím lịm rã rời - đợi mong.    
 May áo cưới - theo chồng, lưu luyến  
 Ép vào tim hoa tím - đượm sầu  
 Em đi qua mối tình đầu  
 Sau lưng tím ngắt sắc màu thủy chung.   
 Nếu mai anh chợt nhớ nhung  
 Hãy về nhặt cánh tím khung trời chiều.   
 PEARL     
 3. TÍM LỤC BÌNH        
 Ai nhuộm tím lục bình từ dạo đó 
 Vứt áo thư sinh , bỏ lại khúc sông 
 Cứ mỗi chiều có người lặng lẽ trông 
 Về phương ấy , dâng niềm thương dào dạt .    
 Sóng đôi lúc vỗ rát lòng bãi cát 
 Kéo ra xa nỗi nhớ , ngác ngơ buồn 
 Giấu sau vành nón lá giọt sầu tuôn 
 Khoác áo tím điểm trang màu son sắt.    
 Con đò cũ neo bến xưa trầm mặc 
 Dẫu rằng đời có lay lất đổi thay 
 Thì dòng sông vẫn kiên nhẫn tháng ngày 
 Chờ người về quắt quay bờ bồi , lở.    
 Anh cứ đi , quê nghèo em mãi đợi 
 Phận làm trai , anh trả nợ núi sông 
 Đến khi nào thỏa mãn chí tang bồng 
 Anh về lại ngắm lục bình tim tím.      
 PEARL     
 4. TÍM HOA CÀ   
 Em yêu màu tím hoa Cà  
 Giản đơn, mộc mạc như là làng quê. 
 Đi xa mấy cũng quay về  
 Ngắm hoa tím nở trên đê - ngày mùa.    
 Em đem chiếc áo thêu thùa  
 Cánh hoa Cà khẽ cợt đùa - gió lay.  
 Long lanh đính hạt sương mai  
 Tím ngây thơ tím - tím ngai ngái cành.    
 Em yêu màu tím mong manh  
 Yêu màu chung thủy, duyên lành - chờ ai.    
 PEARL     
 5.TÔI YÊU MÀU TÍM    
 Tôi Yêu màu tím ngây thơ  
 Của hoa Mắc Cỡ, Mười Giờ ngoài hiên.  
 Tôi yêu Phượng Tím dịu hiền  
 Mùa hè rực rỡ , thêu viền trời xanh.    
 Tôi yêu màu tím mong manh  
  Hoa Thạch Thảo mảnh - long lanh cuối mùa.  
 Yêu sao sắc tím hoa Mua  
 Đơn sơ, mộc mạc giữa trưa nắng hồng.    
 Tôi yêu màu tím bềnh bồng  
 Hoa Cà gợi nhớ tình nồng - ngẩn ngơ.  
 Tương tư màu tím mộng mơ  
  Bằng Lăng duyên dáng - tôn thờ tình yêu.    
 Tôi yêu  màu tím diễm kiều  
 Phong Lan - mãi đẹp dù nhiều thị phi.  
 Tôi yêu màu tím li ti  
 Yêu Lục Bình tiễn người đi - nhớ về.   
 Tôi yêu màu tím say mê  
 Sắc hoa chung thủy Păng Xê - rạng ngời.  
 Yêu Sim tím biếc nên thơ  
 Hồng hoa tím thẳm, hững hờ - hoa Chuông.    
 Yêu áo dài tím thoáng buồn  
 Mỗi khi nhớ  đến - khơi nguồn thơ, tuôn!   
 PEARL     
 6. TÍM HOA MUA   
 Mỗi lần về lại bến xưa  
 Thăm con đò cũ, hàng dừa ven sông.  
 Băn khoăn lòng tự hỏi lòng 
 Đâu hàng Mua tím soi dòng nước xanh?   
 Tần ngần nhịp bước lượn quanh  
 Dưới chân Mua trổ tím nhành - lung linh  
 Vẫn màu sắc ấy trung trinh  
 Mấy mươi năm - bấy nhiêu tình , vẹn nguyên.   
 Đời người lắm nỗi truân chuyên  
 Đời hoa cũng trải thiên nhiên đoạ đày.  
 Lũ lụt, hạn hán kéo dài  
 Thân xơ xác lá, hoa quay quắt tàn.   
 Ruộng vườn - giờ đã tan hoang  
 Thành khu đô thị khang trang cao tầng.  
 Dòng sông cũng bị lấn dần  
 Cỏ cây thu hẹp, bao lần đổi thay.   
 Đong đưa cánh biếc khẽ lay  
 Kiên cường sống giữa dẫy đầy chông gai.  
 Đơn sơ nào phải trang đài  
 Mà sao xa lại... nhớ hoài hoa Mua!    
 PEARL     
 7.TÍM THẠCH THẢO    
 Có một loài hoa dại  mảnh mai  
 Dâng đời hương sắc chẳng hề phai  
 Lá xanh động đậy đùa cùng gió  
 Hoa tím đong đưa giỡn với mây 
 Đón nắng lưa thưa tô vóc dáng  
 Hứng mưa lất phất điểm hình hài 
 Loài hoa Thạch Thảo kiên trung - sống  
 Giữa chốn hoang sơ vẫn đẹp hoài.    
 PEARL     
 8. YÊU HOA TÍM    
 Người ta bảo yêu Lan - lãng mạn  
 Yêu Sen hồng - trong sáng trí tâm  
 Yêu Phượng - nét đẹp lặng thầm  
 Yêu Lục Bình tím - trăm năm đợi chờ.   
 Yêu Quỳnh - để đêm mơ cùng mộng  
 Yêu Păng Xê - thất vọng tình si 
 Yêu Thạch Thảo, hoa Cúc Bi  
 Yêu Mười Giờ Tím, Lưu Ly - đượm buồn.   
 Người ta bảo hoa Chuông duyên dáng  
 Đâu sánh bằng nàng Trạng Nguyên xinh  
 Yêu Hồng Vàng - bảo đa tình  
 Yêu Bằng Lăng chỉ một mình thủy chung.   
 Yêu Đồng Tiền -  ham nhung lụa đẹp  
 Yêu Ti Gon tim khép - lòng đau  
 Yêu Đào - hồng thắm biết bao  
 Yêu Mai vàng rực, đón chào Xuân sang.    
 Người ta bảo muộn màng  Dạ Lý  
 Nở nửa đêm hương vị loang xa 
 Ngồi thưởng trăng, nhâm nhi trà  
 Gió đưa hoa Bưởi đậm đà chất thơ.    
 Yêu hoa nào nghĩ xa vời  
 Là thêm hương vị cho đời vui hơn.    
 PEARL     
 9. TÍM PĂNG XÊ    
 Chuyện kể rằng có một loài hoa tím  
 Trên triền đá với thân mềm mong manh  
 Nét dân dã điểm trang cảnh non xanh  
 Cọ thiên nhiên chấm phá cành hoa dại.    
 Có đôi tình nhân thường hay qua lại  
 Những buổi chiều, dạo mát - tay trong tay  
 Ngắm hoa tím, tình yêu càng đắm say  
 Hẹn cùng nhau xây lâu đài tình ái.    
 Đời không thương - gieo chi nhiều ngang trái  
 Chàng ra đi - khi cố hái cành hoa  
 Treo lơ lửng trên vách đá sương sa  
 Nàng đớn đau - không tin là sự thật.    
 Rồi những chiều gió run lên bần bật  
 Nàng thường ra chốn cũ đợi chờ chàng  
 Nuôi hy vọng người ở trên thiên đàng  
 Quay trở lại - bằng hình hài nguyên vẹn.   
 Păng Xê tím - loài hoa không hổ thẹn  
 Dâng cho đời hương vị của tình yêu  
 Tím thủy chung - chờ đợi dẫu khê nhiêu  
 Vẫn cam lòng, chắt chiu - đành chôn kín.    
 Tím Păng Xê - níu niềm tin mà vịn  
 Một tình yêu chưa chín - đã chóng tàn  
 Cánh mỏng manh khoe sắc giữa đại ngàn  
 In dấu mối tình lỡ làng xưa cũ.    
 PEARL      
 10.TÍM    
 Bằng Lăng nhuộm tím khoảng trời  
 Để cho nỗi nhớ rụng rơi lối mòn . 
 Tím  hình tim  vỡ - Ti Gon . 
 Tình yêu nghiệt ngã chẳng tròn duyên ưa  . 
 Lục Bình tím biếc khẽ đưa 
 Theo dòng nước bạc thuở xưa hẹn hò . 
 Hoa Khoai Lang tím thập thò  
 Núp sau lá mỏng giả đò ngủ say . 
 Tím Hoa Muống Biển lung lay  
 Cát vàng ấp ủ sớm mai nở bừng .   
 Hoa Mua tím biếc lưng chừng  
 Sườn non lộng gió thổi bừng yêu thương . 
 Tím ngắt Phượng thắm sân trường  
 Trang lưu bút - nét tím vương nỗi sầu  
 Hoa Súng tím ngẩng cao đầu  
 Gần bùn mà chẳng nhạt màu thanh tao . 
 Hoa Ban tím thật ngọt ngào  
 Tình cô gái núi dâng trào mắt môi . 
 Hoa Sim tím lịm chân đồi  
 Một thời luyến nhớ đọng nơi đáy lòng  
 Bìm Bìm tím rợp bờ sông  
 Sắc  hoa Cà tím  trông mong người về . 
 Lãng mạn hoa tím Păng - Xê  
 Phong Lan tim tím đam mê một thời . 
 Cho em tím những ước mơ  
 Áo dài tím Huế ngây thơ vào đời.   
 PEARL     
 11. TÍM HOA SIM    
 Một lần - anh trở lại quê hương  
 Sau những tháng năm sống tha phương  
 Về thăm đồi sim từng lưu dấu  
 Kỷ niệm học trò vẫn còn vương.    
 Men con đường nhỏ dẫn lên đồi  
 Đôi chân rời rã, đẫm mồ hôi  
 Thế mà thuở xưa cõng em chạy  
 Bảo rằng không mệt , khỏe re thôi.    
 Thuở ấy, nhà em cạnh đồi sim  
 Mỗi bận tan trường, anh sang tìm  
 Cô bé mắt to, thường thắt bím  
 Rủ nhau lên đồi, chơi kiếm - tìm.   
 Mùa hoa sim tím cả chiều hoang  
 Em hát vu vơ - còn anh đàn  
 Anh hái tặng em nhành hoa tím  
 Cài lên mái tóc để điểm trang.   
 Chúng mình quen nhau đã mấy thu  
 Tình yêu thắm thiết chẳng mờ lu  
 Anh theo bố mẹ về quê nội  
 Vượt biển, bắt đầu cuộc viễn du.   
 Em nào có biết - nào có hay  
 Tình anh mù mịt lá thu bay  
 Mùa đông năm đó, sim héo hắt  
 Em cũng theo chồng, tim quắt quay.   
 Anh về tìm lại nét ngây thơ  
 Mấy mươi năm qua bụi phủ mờ  
 Anh đi gửi lại đồi sim tím  
 Dấu ái, đam mê - mối tình khờ.    
 PEARL     
 12.TÍM HOA MẮC CỠ    
 Quê tôi không gọi là Trinh Nữ  
 Hoa Mắc Cỡ - có tự lâu rồi  
 Mảnh mai, gai góc giữa đời  
 Vốn loài hoa dại - khắp nơi mọc tràn.    
 Cánh hoa tím, dịu dàng - dễ vỡ  
 Lá khép hờ khi lỡ chạm vào 
 E ấp như em - má đào 
 Gặp người khách lạ, lao xao cõi lòng.   
 Hoa nở giữa chênh chông triền núi  
 Hay bãi bồi, ven suối, trên đồi  
 Cũng cùng một nét chung thôi  
 Tím ngây thơ, tím một thời mộng mơ.    
 Em không phải tiểu thơ đài các  
 Anh đâu từng phiêu bạt phong trần  
 Như lời bài hát trong ngần  
 Loài hoa Trinh Nữ một lần thoáng nghe.   
 Em bình dị nghiêng che nón lá  
 Trong ánh nhìn, em quá hồn nhiên 
 Anh yêu màu tím ảo huyền  
 Yêu luôn cả em dịu hiền, chủy chung.   
 Bây giờ nhắc lại ngại ngùng  
 Em, anh cũng đã lưng chừng nhớ - quên.    
 PEARL