BẤT CHỢT
Bất chợt nắng, bất chợt mưa
Bất chợt cơn gió giữa trưa ru nồng.
Bất chợt có, bất chợt không
Thực hư, mờ ảo trên dòng thời gian.
Bất chợt hợp, bất chợt tan
Cuộc đời dâu bể miên man nỗi buồn.
Bất chợt nắm, bất chợt buông
Bàn tay năm ngón nhẹ luồn tóc mây.
Bất chợt trả, bất chợt vay
Theo luật nhân quả lắt lay xoay vòng.
Bất chợt đỏ , bất chợt hồng
Trắng đen thay đổi, sâu nông gập ghềnh.
Bất chợt nhớ, bất chợt quên
Bất chợt cảm thấy lênh đênh giữa đời
Bất chợt mệt mỏi rả rời
Muốn ngồi xuống để nghỉ ngơi, an nhàn.
Bất chợt muốn đi lang thang
Trên con đường cũ vào làng năm xưa.
Bất chợt muốn đi dưới mưa
Gặp lại bè bạn muối dưa lúc nghèo.
Bất chợt muốn đứng đỉnh đèo
Nhắm đúng vực thẳm thả vèo nỗi lo.
Bất chợt chẳng muốn xin - cho
Tự thân vận động ấm no mặc lòng.
Bất chợt suy nghĩ mênh mông
Vần thơ " bất chợt " đang bồng bềnh ... Rơi!
PEARL
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2020 05:22:06 bởi Ct.Ly >