MỘT TÔI
Một tôi rất đỗi bình thường
Con nhà dân dã miệt vườn, nghề nông
Một tôi theo nghiệp làm công
Gọi là giáo chức cũng không nỗi nào.
Một tôi đâu dám trèo cao
Quanh năm vui với bờ ao, hoa màu.
Một tôi cũng theo phong trào
Văn minh đón bắt, tiến mau với đời.
Một tôi sống cảnh thảnh thơi
Bỏ buông khổ ải, cho vơi bể sầu
Một tôi thao thức đêm thâu
Đa đoan nặng gánh qua cầu trĩu vai.
Một tôi hương nhạt, sắc phai
Hoàng hôn chạm ngõ mà quay quắt lòng
Một tôi má thắm, môi hồng
Nụ hoa hàm tiếu càng nồng say thêm
Một tôi thi vị đi tìm
Một tôi hoang hoải bên thềm nhân sinh.
Một tôi lạc quan, chân tình
Một tôi hạnh ngộ chính mình - một tôi!
PEARL
HAI NGƯỜI MỘT TÔI
Hai người ở cách hai nơi
Hai công hai việc hai thời thế hai
Hai năm qua lại văn từ
Giao lưu bằng trắc, cảm người đồng quê
Hai ba năm bảy mùa về
Trăng Thu đủ ấm... giữ lề thói xưa?
Giữ trong gia đạo an hòa
Hai người hạnh phúc cũng từ một tôi
Sự đời nhiễu loạn nổi trôi
Thói xưa nhân nghĩa xóa phai lạc loài
Bôn ba bươi trải kiếm mồi
Đặt lờ lên liếp ... mong Trời Đất thương!
Mấy năm sông nước bất thường
Ai xây đập? Ai phá dòng Cửu Long?
Một tôi chắc nhớ nằm lòng
Giặc Phương Bắc, máu xâm lăng trực chờ
Yêu quê xin chớ hửng hờ
Chớ ham bánh vẽ mà lờ tay cung
Một tôi trải vị thơ lòng
Một tôi nghe điệu Tiên Rồng lên ngôi
Trăng Thu vằng vặc sáng ngời
Tình trăng tỏa ấm hai người một tôi...
Lãngthi
Hạuydi
Oct 2020
Chúc chủ nhà vui, khỏe để sáng tác đều đều nha!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2020 09:51:56 bởi langthi >