THĂM BẠN
( Tưởng nhớ một người bạn đã xa rất xa)
Tôi về thăm lại bạn ngày xưa
Lối nhỏ chùng chân giữa cơn mưa
Ướt tà áo chấm hoa cà cũ
Bỡ ngỡ tôi chào : " Bạn nhớ chưa ? "
Bạn giấu niềm vui trong mắt sâu
Tôi ngăn bối rối , thoáng nghẹn ngào
Ôm nhau như thể còn thơ bé
Nước mắt bạn hiền đẫm vai nâu .
Bạn còn nhớ chăng giậu mồng tơi ?
Đơm lá trĩu từng chuỗi rơi rơi
Bạn đem ép trái thành mực tím
Dùng bút ngòi tre, tôi viết thơ.
Thơ tôi ngày xưa thật ngu ngơ
Hiện trên trang giấy ngà trơ xơ
Bạn đọc và khen hay đáo để
Tôi cười như thể một kẻ khờ .
Theo dòng hồi ức, kỷ niệm tuôn
Ngày ấy chia ly, hai nẻo buồn
Tôi ra chốn chợ, phồn hoa phố
Bạn ở quê nhà , ô ruộng vuông.
Cuộc đời dâu bể thấm thoát trôi
Nào ai đoán trước được chữ ngờ
Bạn đã không còn minh mẫn nữa
Vòng tay bạn siết bỗng buông lơi .
Tôi buồn , ngồi ngắm giậu mồng tơi
Lá vẫn đơm từng chuỗi rơi rơi
Còn ai ép trái thành mực tím ?
Cây bút ngòi tre đã gãy rồi .
PEARL