HAI MƯƠI THÁNG MƯỜI MỘT ĐẶC BIỆT
Có một ngày tôn vinh những người thầy
Những người cô đã gieo trồng tri thức
Trên mảnh đất tâm hồn luôn háo hức
Chờ nẩy mầm, trĩu quả sực nức thơm.
Có một nghề - không nghề cao quý hơn
Vừa dạy kiến thức , trao dồi lớp trẻ
Chắp đôi cánh bay vào trời mới mẻ
Vừa dạy làm người sống khỏe, đức - tài.
Chính là thầy chẳng quản ngại tháng ngày
Chính là cô vững chải cùng năm tháng
Tràn đầy nhiệt huyết chẳng bao giờ cạn
Dìu dắt chúng ta qua những gian nan.
Nhìn thấy chúng ta thành đạt giỏi giang
Cô thầy vui - nỗi mừng khôn tả xiết
Cô thầy vẫn hàng ngày luôn mãi miết
Phấn trắng, bảng đen,giáo án,chữ xanh.
Những tình cảm các thầy cô sẵn dành
Nhiều và còn nhiều - không gì sánh kịp
Như nghĩa cha bao la rừng trùng điệp
Như lòng mẹ dào dạt nhịp sóng trào.
Nhớ đến ơn thầy cô - có lúc nào
Chúng ta rơi lệ - như cô từng đã
Hay nghe xốn xang - như thầy xót dạ
Xưa - chúng ta phạm lỗi được thứ tha.
Chấp nhận làm người lái đò lại - qua
Bao nhiêu chuyến không nề hà gian khổ
Khách sang sông - cũng chẳng mong thổ lộ
Tâm sự buồn - vui riêng gánh một mình.
Có một ngày - nhà giáo được tôn vinh
Thành tiền lệ biểu lộ niềm thầm kín
Của chúng ta với thầy cô mến kính
Thuận truyền thống trọng đạo và tôn sư.
Nay - tháng Mười một có ngày hai mươi
Khi Covid tràn lan trên cả nước
Gặp thầy cô - chỉ còn là điều ước
Tỏ lòng biết ơn qua những lượt like.
Đóa hoa lòng xin thành kính hai tay
Dâng lên thầy cô trong ngày nhà giáo
Từ sâu thẳm đáy con tim thầm bảo
Tự hào - đã là trò của thầy cô.
PEARL